Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord [Tomhar]

Chương 39: Chiến tranh lạnh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sáng hôm sau, Tom vừa mở cửa liền nhìn thấy Abraxas mệt mỏi đứng ở đó chờ hắn, phong thái chẳng còn chút quý tộc nào, hắn nắm chặt lấy tay Tom.

"Đứa bé kia khóc cả đêm, cậu nghĩ ra biện pháp gì đi chứ."

Tom bày ra vẻ mặt suy sụp, nhưng ngay lập tức lại khôi phục dáng vẻ nghiêm nghị của bản thân, "Chuyện này không liên quan tới tôi, Malfoy, nếu anh đã quyết định mang Harry đi, vậy Harry chính là trách nhiệm của anh."

Abraxas nhíu mày, vừa chuẩn bị giáo huấn đối phương bèn nhớ đến gương mặt giận dữ của của người này hôm qua nên chỉ có thể từ bỏ, trở lại ký túc xá, hắn ôm lấy Harry vì khóc quá lâu đã mệt mỏi thϊếp đi. Abraxas thở dài đưa thằng bé tới chỗ bà Pomfrey, mong là bà ấy có thể tin tưởng cái lí do "Anh em cãi nhau" này mà chăm sóc Harry giúp hắn.

Nhưng ngay lúc bà Pomfrey ôm lấy Harry, Abraxas nhìn sắc mặt của bà mà cảm thấy địa ngục đang hiện lên ngay trước mắt, "Ôi trời đất ơi, trò Malfoy, đứa bé này sốt rồi ! Trò không biết sao ?"

Cái gì ? Abraxas lúc này nhớ lại bản thân vừa rồi ôm Harry đúng là có cảm giác kì lạ, hóa ra là bị sốt. Nhưng tại sao thằng bé lại phát sốt, đêm qua cậu đã đắp chăn cẩn thận cũng như khép kín cửa số rồi mà ?

Người đầu tiên Abraxas nghĩ đến là Tom, nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị dập tắt. Ngẫm xem, Tom là người giám hộ của Harry, mà người giám hộ thì sao lại có thể tổn thương đứa nhỏ của mình đúng không ? Cuối cùng bàn tới bàn lui vẫn không tìm được ai khả nghi, "Phu nhân, đứa nhỏ này tạm thời nhờ bà trông nom vậy, mong phu nhân cho nó ít dược chữa bệnh ?"

"Trò Riddle đâu ?" Bà Pomfrey nhìn qua Abraxas, nhất thời vỡ lẽ, bà lập tức nghiêm trang nói với vị gia chủ trẻ tuổi nhà Malfoy, "Trò chuyển lời của ta đến Riddle, bảo trò ấy sau khi học xong liền lăn đến đây, khụ không phải,... Ta phải cho trò ấy biết, tự ý cho uống thuốc bậy bạ có hậu quả gì !"

Lực uy hϊếp cực mạnh, Abraxas chỉ cảm thấy cơ thể từ đầu tới chân đều chảy ra mồ hôi lạnh, im lặng lúc lâu, mới khẽ nuốt nước bọt, "Đương nhiên, phu nhân, con sẽ chuyển lời của bà đến cậu ấy."

"Tốt lắm, bây giờ cảm phiền chút. Trò Malfoy mời trò lập tức đi ra ngoài !"

Bệnh thất của nữ y sĩ uy nghiêm không chào đón, mà Tom đang lẩn trốn đâu đây cũng không phải tìm ra ngay được, Abraxas nhất thời không biết làm thế nào, bất quá, thời điểm này luôn có những người thích chúi mũi vào chuyện của người khác xuất hiện, tựa như giáo sư Dumbledore.

"Giáo sư, có chuyện gì sao ?" Híp mắt, Abraxas cũng có chút hiểu biết với chuyện xảy ra hôm qua, nên đứng trước mặt người phải chịu trách nhiệm nhiều nhất, hắn cũng không có thiện cảm gì (đương nhiên trên thực tế ngài Malfoy cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra)

"Thầy nghĩ trò Malfoy đang đi tìm trò Riddle, phải vậy không ?" Dumbledore cười tủm tỉm thân thiện, điều này khiến Abraxas một lần nữa nhớ lại những lời bình phẩm của Chúa tể Hắc ám tương lai đối với người này, không thể không nói, quả là cáo già.

Nhưng tất nhiên bộ dáng ngài Malfoy nghiến răng nghiến lợi chửi rủa Dumbledore không thể để lộ ra, mà Gryfindor này vẫn luôn cười cười nhìn hắn, bất quá, hình như là lão này có vẻ cười tươi hơn mọi ngày thì phải.

Abraxas hiện tại chỉ có thể khẽ thở dài, "Giáo sư, thầy có biện pháp tìm ra Tom ?"

"Đương nhiên là ta không có cách." Dumbledore trả lời, "Trên thực tế, Hogwarts có rất nhiều nơi ta còn chưa từng xem qua, cho nên, ta không nghĩ rằng chúng ta có thể tìm thấy trò Riddle trong một khoảng thời gian ngắn đâu."

Mụ nội nó, vậy ngài xuất hiện ở trước mặt con làm gì ? Abraxas rất muốn phun trực tiếp câu đó vào cái khuôn mặt không ngừng tủm tỉm kia, lại thấy Dumbledore chỉ tay vào phòng học Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám "Giáo sư Grindlelwald là một phù thủy ưu tú, cho nên trò Malfoy hoàn toàn có thể đến nhờ giáo sư chút kiến thức nếu cần thiết."

Đυ., có phải là Grindelwald có thù oán gì với Slytherin không ? Nhìn vẻ mặt cười đến nhân hậu của Dumbledore, rồi lại nhìn đến căn phòng đang chậm rãi toả ra nguy hiểm, Abraxas lùi một bước, quyết định lập tức bước đi không thèm để ý đến vị giáo sư này nữa. Đối với đứa nhỏ kia mặc dù có chút thương yêu nhưng nếu Tom không muốn, vậy giữ lại cũng rất phiền toái.

Bất quá, tuy rằng Abraxas nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn đi tìm Tom, Tom đang ở mật thất Slytherin chăng ? Ở trong mật thất Slytherin, bạn học Tom Riddle cũng không có tâm tình thoải mái, thân phận rắc rối của Harry cũng khiến hắn đủ phiền não rồi, hơn nữa lần này lại liên quan đến sự kiện Trường Sinh Linh Giá, hắn không ngờ tin tức sau còn khủng bố hơn nhiều so với tin tức trước.

Chết tiệt, tại sao lại xuất hiện cái vấn để kiểu này ?

Chúa Tể Hắc Ám không bao giờ sai, nếu sai xem xem lại điều thứ nhất, cho nên dựa vào điều này, Tom dễ dàng quyết định rằng, cái sự tình chết tiệt này chắc chắn là do Dumbledore làm.

(Dumbledore đáng thương, kỳ thật chuyện này chả có liên quan gì đến ngài cả.)

Về phần Harry, Tom suy nghĩ nửa ngày, gϊếŧ nó, thì lại không nỡ, dù sao cũng là đứa trẻ do một tay mình nuôi dưỡng, nếu Harry chỉ là một thứ đồ chơi bình thường thì sẽ không khó khăn đến như vậy, nhưng Harry lại là vật lưu trữ, là cái Trường Sinh Linh Giá không mời mà đến của hắn, trên cương vị là chủ nhân tạo ra Trường Sinh Linh Giá, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ qua chuyện này, trên thực tế, hắn thậm chí cho rằng, đứa nhỏ kia còn chưa đủ tiêu chuẩn để trở thành Trường Sinh Linh Giá, nhưng mà...

Càng nghĩ càng đau đầu.

Hắn suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn không có phương pháp, lúc hắn mang bụng đói kêu vang từ mật thất trở về ký túc xá Slytherin, liền nhìn thấy Abraxas vẻ mặt không tốt nhìn chằm chằm hắn.

"Trở lại rồi ?"

Hiển nhiên, Tom Riddle anh minh vĩ đại đã nhìn thấu tâm tư bạn nhỏ Abraxas, "Có chuyện gì ?"

Chẳng lẽ Harry lại gây ra chuyện ?

"Harry phát sốt."

"Cái gì ?" Anh trông nó kiểu gì vậy ? Lời chưa kịp nói đã nuốt xuống, trong đầu Tom thậm chí Trường Sinh Linh Giá cũng không nghĩ tới, nhanh chóng xoay người hướng đến bệnh thất.

Nhún vai, Abraxas cảm thấy lúc nãy sự mất bình tĩnh kia của Tom rất giống biểu hiện của nhà sư tử.

Nhất định hắn hoa mắt chóng mặt rồi. Phải, đi ngủ thôi, ngủ một giấc chắc chắn sẽ tốt lên. Vì thế mặc kệ bên ngoài sắp tới sẽ hỗn loạn thế nào, ngài Abraxas cứ thế leo lên giường đắp chăn đi ngủ.

*04.03.19*

Bắt đầu từ chương này trở đi thì sẽ có hai bé biên tập phụ mình phungminhchau2005 và CieloChin
« Chương TrướcChương Tiếp »