Kẻ thức thời là kẻ khôn ngoan nhất, đây là lời răn dạy được toàn bộ đám rắn nhỏ truyền tai nhau từ xưa đến nay và hôm nay Abraxas Malfoy đã hoàn toàn vận dụng nhuần nhuyễn câu nói đó. Vào khoảnh khắc mặt đối mặt với Chúa tể Hắc ám Grindelwald, hắn vẫn giữ được vẻ mặt điềm nhiên và thong dong, tuyệt không hề run rẩy hay sợ hãi.
"Cậu Malfoy, ta vẫn luôn vảm thấy người của gia tộc Malfoy luôn là những kẻ biết điều. Cậu đây là đang khıêυ khí©h ta sao ?"
"Không hề có thưa giáo sư. Con đây chính là đang lấy thân phận huynh trưởng quan tâm đến đàn em thôi." Hắn vội vàng lui một bước, chỉ đến hướng Tom vừa mới rời đi "Thức tế thì con nghĩ thầy có thể đến bệnh thất để xem thử, chắc là Tom đã đến đó để đón Harry về."
Grindelwald nghi ngờ nheo mắt nhìn Abraxas cuối cùng xoay người vội vã chạy về bệnh thất.
Mà trong lúc này, Tom quả thật trở về chỗ bệnh thất. Hắn nhìn thấy bà Promfey luống cuống lo lắng đứng kế bên Dumbledore, khóe miệng vô thức nhếch lên độ cung hoàn hảo.
"Phu nhân Promfey, giáo sư Dumbledore bị sao thế ?" Hắn giả bộ quan tâm tiến tới hỏi.
"Tom, con cuối cùng cũng đến ! Con có nhớ rõ giáo sư Flamel đã đưa cho con dược nào không ? Vì sao bây giờ giáo sư Dumbledore lại không thể cử động ?"
Không thể cử động ? Tom nhíu mày lại, trong trí nhớ của hắn cái lọ đó chính là đựng chân dược, đột nhiên hắn nghĩ đến điều gì ôm lấy Harry "Nói ! Mi đã làm cái gì ?"
"Nói ! Cậu đã làm cái gì ?" Ngay lúc này Grindelwald cũng xông vào nắm lấy áo Tom đe dọa hỏi "Cậu đã làm gì với Albus ?"
Tuy rằng Tom cảm thấy thực oan ức, hắn chỉ là dùng chân dược thôi có được không ? Nhưng đối mặt với Grindelwald đang sốt ruột hắn bỗng muốn trêu chọc một lát "Thầy đang lo lắng ?"
Grindelwad chợt ngừng lại động tác, vẻ mặt quẫn bách nhìn Tom "Cậu nói cái gì ?"
"Xin lỗi, phu nhân Pomfrey, bà có thể đi ra ngoài một chút được không ?" Tom đột nhiên quay đầu nhìn về phía bà Pomfrey đề nghị.
Phu nhân Pomfrey suy nghĩ lại cuối cùng vẫn ra ngoài đóng cửa lại, Tom ôm Harry xoay người ngồi xuống ghế "Tôi không làm chuyện này."
"Không phải cậu thì là ai làm !" Grindelwald giận tím mặt rút đũa phép, "Đem giải dược giao ra đây !"
"Thật sự không phải là tôi làm." Tom đem Harry giơ trước mặt Grindelwald "Là thằng nhãi này làm."
"Đừng nói giỡn !" Chúa tể Hắc ám gương mặt tương đương khó coi, "Ý cậu là tên nhóc còn không biết phân biệt độc dược này xuống tay với Dumbledore ?"
"Con biết." Bánh bao nhỏ run rẩy, "Tom đã dạy."
Grindelwald đoạt lấy Harry từ trong tay Tom, "Nhãi con, mi bỏ gì vào lọ dược đó ?"
"..." Đứa bé bị dọa sợ đến mức không dám ngẩng đầu, Tom trong lòng bỗng dưng đau xót, tuy rằng hắn cũng rất muốn biết nhãi ranh này đã làm gì với cái bình đó, nhưng dám ăn hϊếp em trai của hắn thì đừng hòng. Hắn vội vàng đứng lên giữ chặt tay Grindelwald, "Ông muốn làm gì ?"
"Ta còn đang muốn hỏi cậu muốn làm gì, cậu xem nhìn cậu thế nhưng làm giáo sư bất động không thể nhúc nhích, cậu cứ chờ bị Hogwarts đuổi học đi !"
Đuổi học ? Tom nheo mắt lại, "Giáo sư vì cái gì khẩn trương như vậy ? Thầy vội vã chạy đến tìm con, rồi tức giận với Harry. Chẳng lẽ thầy cùng giáo sư Dumbledore có bí mật nào đó không thể cho ai biết ?" Hắn nhìn Dumbledore bất động trên giường, ngẩng đầu nhướn mày nguy hiểm cười, "Giáo sư, thầy không phải không thích giáo sư Dumbledore sao ?"
"Tom Riddle, cậu tốt nhất đừng khıêυ khí©h ta." Xiết chặt đũa phép, Grindelwald lại một lần nữa nhắc nhở chính mình nơi này là Hogwarts mà không phải nước Đức, tuy nhiên thằng nhãi trước mắt căn bản cũng không sợ gã.
Tom tiếp tục đi tới một bước, chẳng những đem Harry từ Grindelwald trong tay đoạt về, càng tiếp tục nói, "Giáo sư xem ra thật cũng chẳng có tí tiền đồ nào cả."
Grindelwald cắn răng, còn muốn giải thích cái gì, lại phát hiện thằng nhóc ranh ma kia đã ôm đứa bé rời đi,
chết tiệt, Slytherin cứ chờ gã trừ 100 điểm đi, gã xoay người chuẩn bị trực tiếp đi tìm Nicolas Flamel, thì Dumbledore vốn đang bất động trên giường chợt vươn tay giữ lấy tay áo ông, "Gellert."
"Đừng đυ.ng ta, Albus !" Giỏi lắm Albus Dumbledore, Grindelwald cười lạnh đứng lên, "Một tên nhóc ba tuổi thì có thể làm gì được ngươi chứ !"
"Gellert, hóa ra ngươi lo lắng cho ta như vậy." Dumbledore xoay người ngồi dậy.
"Đủ rồi Dumbledore, ngươi một chút đều không có thay đổi." Hừ lạnh một tiếng, Grindelwald xoay người bước đi.
"Lần này giống như là điềm báo vậy." Xòe bàn tay ra, trong tay Dumbledore vẫn còn cầm lọ dược, "Harry ngay cả nước quýt* cũng mang, thật tham ăn."
*trong bản convert là cây quýt nước*26.06.18*
Tom gian xảo một thì lão Albus xảo mười, tội cho lão Gellert bị hai người này xoay mòng mòng =)))