Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord [Tomhar]

Chương 25: Sinh nhật vui vẻ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tom thông minh giữ im lặng, hắn cúi đầu điều chỉnh lại sắc mặt nghe Dumbledore kể chuyện tiếp. Dumbledore mà nghi ngờ cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài do đó hắn phải thật cẩn thận khi nhìn ông ta. Ai biết được khi nãy lúc thấy sắc mặt của hắn ông ta có suy nghĩ kì dị nào không ?

"Trò là hậu duệ của Salazar Slytherin, ta nghĩ trò hẳn đã biết.", Dumbledore nhìn Harry nghiêng ngả chập chững tập đi không khỏi mỉm cười, "Ta đã từng điều tra qua trò, Tom."

"Thật ngạc nhiên.", Tom ngẩng đầu trả lời Dumbledore đầy châm chọc, "Con không nghĩ là mình lại quan trọng đến mức khiến giáo sư phải điều tra thân phận đấy hay đây là thói quen của Hogwarts mỗi khi nhận học sinh mới ?"

"Tom, trò đừng căng thẳng quá." Dumbledore hơi nhíu màu lắc đầu dáng vẻ có chút mệt mỏi, "Ta không mang địch ý đối với trò."

"Vậy mời giáo sư giải thích cho con một chút, thầy điều tra con vì chuyện gì ?" Tom lạnh nhạt hỏi, ánh mắt chăm chú nhìn Harry.

"Salazar Slytherin là một trong bốn nhà sáng lập tôn kính của Hogwarts, ta nghĩ điều này hẳn trò biết. Xà ngữ chính là thiên phú di truyền của gia tộc Slytherin hiển nhiên đó cũng là năng lực trò kế thừa."Dumbledore mỉm cười nhân hậu, "Ngay từ lúc đầu ta đã rất tò mò về trò, mong trò hiểu đó chỉ là thú vui của tuổi già mà thôi. Một phù thuỷ lớn lên tại thế giới muggle lại có huyết thống cao quý, ta muốn nhìn xem trò sẽ lựa chọn con đường của mình như thế nào ? Nhưng trò biết không, vào khoảnh khắc ta thấy ánh mắt trò ta tương đối khá lo lắng bởi ánh mắt trò hiện lên dã tâm quá lớn hệt như một người quen của ta."

Dumbledore nhìn rừng cây xa xa bên kia chân núi, ông biết rõ mặc dù mình đang nói chuyện với Tom nhưng tâm trí ông lại không ngừng nghĩ về người kia. Tom cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn một vài con khổng tước trắng do gia tộc Malfoy nuôi dưỡng đang rúc đầu vặt lông ngoài vườn cỏ. So với thế giới muggle đang hứng chịu mưa bom bão đạn ngoài kia, cuộc sống thế giới phù thuỷ có vẻ bình yên hơn nhiều.

"Dã tâm càng lớn trò càng dễ tổn hại đến người khác, đó là vấn đề mà ta luôn lo lắng vì thế vào thời điểm trò gặp con rắn dưới căn phòng kia, ta quả thật đã nổi lên sát ý với trò."

"Xem ra giáo sư cũng chịu thẳng thắn rồi nhỉ ?", Tom cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Dumbledore, "Con không biết mình lại mang đến nhiều uy hϊếp to lớn như vậy cho giáo sư."

"Không, con trai của ta. Uy hϊếp đó không phải dành cho ta mà là dành cho thế giới này hệt như người đó."

"Người đó là người nào thưa giáo sư ? Có phải chăng là ngài Gellert Grindelwald ?", Tom xoay người cười, "Thầy nhìn ta nhưng lại nghĩ đến ông ấy, thầy nghĩ con sẽ như ông ấy nối tiếp con đường hắc ám kia, tham vọng thống trị thế giới phù thuỷ này đúng không giáo sư ?" Hắn tiến lên một bước, gắt gao nhìn chằm chằm Dumbledore, "Thầy rất vĩ đại thưa giáo sư Dumbledore. Chắc hẳn vì cảm thấy con là một tai hoạ ngầm nên khi ấy thầy đã muốn mượn tay con rắn kia mà gϊếŧ chết con nhưng đáng tiếc lại không thành công phải không ? Tuy nhiên con vẫn rất ngạc nhiên, vì cái gì thầy bỗng dưng dừng tay thậm chí còn kêu phượng hoàng cùng mũ phân loại đến cứu con ? Là vì thầy bỗng nhiên phát hiện ra con còn thứ gì đó thiện lương sao ?"

"Con trai của ta, không cần gấp gáp như thế ? Ta không ngờ trò lại biết nhiều đến vậy ngay cả tên người kia cũng biết, trò xem trò với tên đó có rất nhiều điểm giống nhau từ tính cách đến cả sở thích, ví dụ như cả hai đều cực kì đam mê phép thuật hắc ám chẳng hạn. Đương nhiên nghiên cứu là một chuyện tốt, ta cũng không ngăn cản trò nhưng nếu quá mức dựa dẫm vào phép thuật hắc ám sẽ có lúc trò bị nó không chế đấy. Cái này ta đã từng trải nghiệm qua rồi."

Dumbledore cười cười, từ thái độ công kích của Tom ông chỉ có thể bất đắc dĩ nói, "Sở dĩ khi đó ta gọi Fawkes là bởi ta đột nhiên ta phát hiện mình đã làm một chuyện cực kì sai. Ta không thể bởi vì thiên phú phép thuật kia của trò mà gạt bỏ. Điều này đối với trò và cả Harry đều sẽ không công bằng."

"Thế giới này vốn chưa bao giờ công bằng. Hơn nữa con không cho rằng mình sẽ chết dưới tay thầy cũng như dưới con rắn kia. Đó không phải là do con tự tin thái quá mà là vì con vốn có thực lực này." Tom lạnh lùng trả lời nhưng không biết vì sao lại khiến Dumbledore bật cười.

"Tom, trò có một điểm sai. Ta có thể nhìn thấy sự khác nhau rõ giữa trò và Grindelwald, đó là trò có trái tim yêu thương mà đám Thánh Đồ vốn đã bỏ quên. Ta vẫn nhớ rõ ngày ấy, lúc trò cứu Harry trò đã do dự nhưng cuối cùng trò vẫn chấp nhận đi vào căn phòng đó. Điều ấy khiến ta vô cùng cảm động Tom bởi trong lòng trò, đứa bé kia chiếm một vị trí rất lớn !"

Dumbledore chỉ vào đứa bé đang ngây ngô cười nói, "Trò thích Harry, ta nhìn ra được Tom."

Thích là cái gì ? Tom ngây ngốc nhìn Dumbledore, hắn nghĩ hắn muốn cười lớn rồi, bạch phù thủy Albus Dumbledore nổi tiếng hiện tại ám chỉ hắn- Chúa Tể Hắc Ám vĩ đại trong tương lai thích một tên nhóc nói năng chưa lưu loát ? Làm sao có thể ?

"Không cần dùng vẻ mặt này nhìn ta, đứa bé dễ mến. Thừa nhận thích một người chẳng phải chuyện đáng xấu hổ gì cả, là người đi trước thậm chỉ là trải qua ta thật lòng khuyên trò một câu hãy luôn quý trọng và bảo vệ người mình thích nếu không sẽ hối hận đấy. Một việc cuối, sinh nhật vui vẻ Tom Marvolo Riddle." Dumbledore từ trong túi lấy ra một món quà được bao giấy hoa văn xinh đẹp nhét vô tay Tom.

Nhìn đồ vật trong tay, Tom lập tức có chút không rõ, Dumbledore rốt cuộc muốn làm cái gì? Hắn nhìn theo bóng dáng Dumbledore rời đi, đầu óc chợt đình trệ, sau đó hắn cảm giác có người nắm chặt áo choàng của mình, cúi đầu nhìn xuống liền thấy Harry cười ngọt ngào lộ ra hai lúm đồng tiền với mình, "Anh trai...sinh nhật vui vẻ."

Đột nhiên như có một dòng nước ấm chảy qua ngực của Tom, hắn nhịn không được cười lên, ôm lấy bé Harry, "Thật là, chỉ biết bắt chước lão ong mật là giỏi. Nhưng mà bắt chước cũng chưa tới nữa Harry ngốc !"

Abraxas nghe thấy thiếu chút nữa phun trà ra, thế quái nào cảm thấy rùng rợn thế này, không lẽ Tom thật sự thích Harry như lời Dumbledore nói. Nhìn món quà trong tay Tom, Abraxas hơi hiếu kỳ, "Rốt cuộc giáo sư đưa cái gì cho cậu thế ?"

"Ai biết ?" Điều chỉnh lại tư thế Harry trong ngực mình, Tom mở quà ra, trong nháy mắt, trang viên Malfoy vang lên tiếng hét đầy tức giận, "Dumbledore chết tiệt, tôi cùng ông không đội trời chung !"

"Ha ha ha....", Abraxas nhìn vật trong hộp quà cười lăn lộn

Cuốn sách ::Làm thế nào để học tốt môn Bay:: nằm chơ vơ trên mặt đất lạnh lẽo.

*08.04.18*

Lịch post tất cả các truyện là cuối tuần nha ( ~"ω")~ mình mới đào thêm hố mới về cặp VolHar cũng cute lắm có gì mọi người nhớ qua đọc ủng hộ
« Chương TrướcChương Tiếp »