Chương 36: Tuổi Già Bi Thảm Của Bà Lão

“Cho nên, Tiến Văn con tới tìm mẹ là vì tiền sao?” Bạch Xu Hoà hỏi thẳng khiến Hạ Tiến Văn có hơi xấu hổ, bà hỏi tiếp: “Vì sao Tiểu Đào không thể tự mình tới đây nói với mẹ?”

“Tiểu Đào đang bận rộn làm việc mà mẹ, hơn nữa bọn con là bố mẹ của thằng bé, chẳng phải là bọn con chỉ muốn thằng bé có thể sống tốt hay sao, Tiểu Đào là con của con, con nên chuẩn bị phòng cưới cho nó mới đúng.”

“Mẹ không có tiền.” Bạch Xu Hoà lắc đầu: “Sau khi cha các con mất, mẹ vẫn luôn ở trong nhà ba anh em các con, tiền hưu của mẹ đều cho các con hết rồi, mẹ làm gì có tiền nữa chứ?”

Hạ Tiến Hoa chợt xen vào: “Mẹ à, anh cả cũng thật sự không còn cách nào nên mới tới tìm mẹ đấy ạ, chẳng phải là chúng ta vẫn còn căn nhà cũ hay sao? Dù sao thì cũng có mấy anh em bọn con chăm sóc cho mẹ rồi, không bằng chúng ta cứ bán nhà cũ rồi giúp đỡ anh cả đi. Tiểu Đào là cháu trai của mẹ mà, mẹ cũng không thể nhìn thấy thằng bé không thể kết hôn được đúng không?”

“Đúng vậy đó mẹ, Tiểu Đào còn do một tay mẹ nuôi nấng nữa, con thấy quanh năm suốt tháng mẹ cũng có ở nhà cũ được mấy lần đâu, không bằng cứ bán đi, sau này bọn con sẽ chăm sóc mẹ, mẹ muốn ở nhà ai cũng được, vẫn còn chúng con hiếu thuận với mẹ mà.” Hạ Tiến Tài cũng thuyết phục bà.

Bạch Xu Hoà cười nói: “Muốn ở nhà ai thì ở sao? Mẹ cũng không có đứng tên trên bất động sản nhà bọn con, làm sao có thể sống thoải mái như ở nhà cũ của mình được chứ? Bây giờ nhà cũ còn đang cho thuê ba phòng, mỗi tháng thu được mấy ngàn*, vị trí cũng không tệ, nếu như bán đi thì sẽ lỗ lắm. Căn nhà ấy là do mẹ và bố con vất vả cả đời mới có được, mẹ sẽ không bán nó đâu.”

*Hơn mười triệu VNĐ.

Điều này khác xa với suy nghĩ của ba người bọn họ, bà lão nghe thấy Tiểu Đào không thể kết hôn mà lại có thể thờ ơ như thế. Hạ Tiến Tài ngẫm nghĩ, chắc chắn là do bà lão vẫn còn đang giận bọn họ, có lẽ là bà cho rằng bọn họ bất hiếu nên mới không tin tưởng bọn họ nữa.

“Được rồi, mẹ biết hôm nay các con tới đây là vì muốn thuyết phục mẹ bán căn nhà cũ, chuyện này không cần thương lượng nữa. Trước khi mẹ chết, mẹ sẽ không bán căn nhà đó đâu. Còn sau khi mẹ chết rồi, bọn con muốn chia thế nào cũng được.”

Vẻ mặt Hạ Tiến Văn không được ưa nhìn cho lắm, bà lão cũng quá cứng rắn rồi đó, bà không hề quan tâm tới cháu trai ruột của bà một chút nào sao.

“Mẹ, vậy thì Tiểu Đào phải làm sao bây giờ?”



Bạch Xu Hoà vỗ vai Hạ Tiến Văn, trong mắt chứa đựng ý cười sâu xa: “Tiến Văn à, con đã hơn bốn mươi tuổi rồi, con trai cũng đủ tuổi kết hôn rồi, con là người lớn rồi. Con không thể gặp chuyện gì cũng chạy về nhờ bố mẹ giúp đỡ như thế được, nhớ ngày đó mẹ với bố con, điều kiện gian khổ như vậy nhưng chẳng phải vẫn mua được cho ba đứa con mỗi đứa một phòng cưới hay sao?”

“Mẹ, mẹ không thể mặc kệ Tiểu Đào được.” Mọi chuyện không giống như Hạ Tiến Văn đã nghĩ, hắn tiếp tục thuyết phục bà: “Tiểu Đào còn là do một tay mẹ nuôi lớn mà, bây giờ bởi vì không có phòng cưới mà thằng bé không thể kết hôn…”

“Vậy thì chỉ có thể nói rõ là năng lực của nó không đủ, người làm cha mẹ như con đã giúp nó quá nhiều rồi. Nó đi làm nhiều năm như vậy, ít nhiều gì cũng có thể bỏ ra một số tiền nhỉ? Ngay cả chút tiền ấy mà cũng không có thì kết hôn không phải là đang gây hại cho con gái nhà người ta hay sao? Nếu như Tiến Văn con thật sự muốn giúp nó, chẳng phải con đang đứng tên một căn phòng à?

Thế chấp cho vay căn phòng đấy là sẽ có mấy chục vạn ngay mà.”

“Được rồi, các con đừng nhắm vào nhà cũ của mẹ nữa, chờ đến khi mẹ chết thì nó sẽ thuộc về các con. Nhưng chỉ cần mẹ còn sống một ngày, nhà cũ vẫn sẽ là nơi mẹ ở.”

Bạch Xu Hoà lùi về sau và nói với Hạ Tiến Văn: “Tiểu Đào kết hôn, người làm bà nội như mẹ chắc chắn sẽ không bạc đãi thằng bé, mẹ sẽ lì xì thật hậu hĩnh, các con đi đi, mấy chị em bên kia vẫn đang chờ mẹ luyện kiếm đấy.”

“Đúng rồi, tương lai Hằng Nhất và Ý Ý kết hôn, nếu như mẹ còn sống thì mẹ cũng sẽ lì xì lớn cho bọn nó.”

Bạch Xu Hoà cầm kiếm gỗ rồi xoay người rời đi, chỉ còn sót lại giọng nói của bà truyền vào tai ba người bọn họ: “Từ sau khi luyện kiếm thì thể lực của mẹ cũng tốt hơn trước rất nhiều, các con không cần lo lắng cho mẹ đâu, các con cứ chăm lo cho gia đình của mình là được rồi, mẹ có thể chăm sóc bản thân.”

“Hình như mẹ thật sự không muốn quản chuyện này.” Hạ Tiến Văn xoa trán: “Lúc trước mẹ đâu có như thế.”

Hạ Tiến Tài ngại ngùng nói: “Có lẽ là do mẹ vẫn còn tức giận.”

“Tức giận?” Hạ Tiến Văn và Hạ Tiến Hoa nghi ngờ nhìn Hạ Tiến Tài: “Đã xảy ra chuyện gì?”