Chương 10: Người Phụ Nữ Bị Bạo Hành Gia Đình

“Tôi không nhường cô ấy, bàn về kiếm thuật, từ trước đến nay tôi đều không nhường ai cả.” Trương Dịch không hề để ý tới trò đùa của bọn họ, bây giờ trong đầu của anh ta đều là giữ lại người phụ nữ lợi hại này, sau đó… xin cô ấy chỉ dạy kiếm thuật.

“Vậy thì tôi đã đủ tư cách, anh có muốn thuê tôi không?”

Trương Dịch vừa định đáp đương nhiên rồi.

Thế nhưng mọi người xung quanh lại cực kỳ không đồng ý. Bạch Xu Hoà cũng đã nhìn ra, cô lấy thanh kiếm vừa mới trả về sau lưng rồi hỏi: “Mọi người vẫn không phục à, nếu không thì mọi người cùng xông lên?”

Mặc dù ở thế giới này không thể tùy tiện chém người hoặc đánh người khác đến khi nào chịu thua thì thôi.

Thế nhưng vẫn cho phép mấy cuộc tranh tài hữu nghị thế này, nhất là những nơi như võ đường.

Bọn họ đều không phục, cô cho rằng đánh một trận là ổn thôi.

“Huấn luyện viên Trương, dù sao thì tôi cũng không phục, cho nên tôi muốn so tài với cô ta.”

“Tôi cũng không phục.”

“Không phục.”

Trương Dịch không hề ngăn cản, thậm chí trong mắt anh ta còn chứa đựng ý cười, anh ta nói: “Được thôi, vậy thì mọi người so tài thử đi.” Anh ta cũng không nói cả đám người mấy người bắt nạt một người phụ nữ nhỏ bé như thế là không đúng. Trực giác bảo với anh ta rằng, đến cuối cùng thì người thua cuộc cũng chỉ có đám huấn luyện viên của võ đường anh ta mà thôi.



Kết quả cuối cùng là, Bạch Xu Hoà đánh bại tất cả mọi người trong võ đường, thành công tìm được công việc ở chỗ này. Cô rất được ông chủ võ đường là Trương Dịch xem trọng, thậm chí còn cho phép cô tự quyết định chương trình học —— kiếm pháp Tiêu Dao.

Học phí rất đắt, điều ấy khiến cô vô cùng hài lòng.

“Huấn luyện viên Bạch à, mặc dù hỏi như thế rất không ổn nhưng tôi vẫn không nhịn được mà muốn hỏi điều này, kiếm thuật của cô không chỉ lợi hại bình thường thôi đâu, hẳn là đã được thừa hưởng từ sư phụ của cô đấy nhỉ? Cô cứ tùy tiện dạy kiếm thuật này cho học viên như thế à, cô chắc chắn là không có vấn đề gì chứ?”

Bạch Xu Hoà uống một ngụm nước lọc rồi mới nói: “Không có vấn đề gì hết, kiếm pháp mà tôi truyền thụ cũng chỉ là kiếm pháp bàng môn của Tiêu Dao Tông mà thôi, không quan trọng lắm.”

Trương Dịch: Chỉ là kiếm pháp bàng môn thôi sao? Vậy thì chính tông sẽ lợi hại thế nào cơ chứ?

“Ý của huấn luyện viên Bạch là, mấy huấn luyện viên như chúng tôi cũng có thể học sao?”

“Có thể học.” Bạch Xu Hoà khẽ gật đầu: “Chỉ cần đóng học phí theo như quy định mà anh đưa ra là được rồi.”

Trương Dịch: Đáng lẽ trước đó anh ta nên ra giá rẻ hơn mới phải.

Điều khiến Bạch Xu Hoà không ngờ tới chính là nhóm học viên đầu tiên của cô lại chính là tám huấn luyện viên của võ đường, trong đó bao gồm cả ông chủ Trương Dịch.

Không giống như ánh mắt chả thèm quan tâm tới Bạch Xu Hoà lúc trước, lần này khi bọn họ nhìn về phía Bạch Xu Hoà thì đôi mắt đều tỏa sáng lấp lánh, giống như chó nhìn thấy xương vậy đó.



“Môn phái của tôi là Tiêu Dao Tông, bây giờ mọi người tập luyện kiếm pháp bàng môn Tiêu Dao Tông của tôi, vậy thì cũng được xem như là một nửa người Tiêu Dao Tông rồi.”

Đã tập kiếm pháp Tiêu Dao Tông của cô thì chính là người của Tiêu Dao Tông, vậy thì phải xem trọng danh tiếng tông môn mới được.

Buổi chiều tan học, Trần Hạo Thần nhanh chân chạy ra cổng trường, nó đang tìm một người phụ nữ mặc đạo bào màu xám, tóc thì được trâm gỗ quấn lên cao. Thế nhưng nó tìm rất lâu nhưng vẫn không nhìn thấy người phụ nữ ấy.

“Trần Hạo Thần, con đang tìm mẹ à?”

Nghe thấy bên tai truyền tới giọng nói quen thuộc, Trần Hạo Thần nhìn xung quanh nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Bạch Xu Hoà ở đâu cả.

“Ở đây này.”

Trần Hạo Thần vội vàng quay đầu lại, nó chỉ thấy được một chiếc xe còn rất mới. Vào lúc nó đang mơ hồ thì cửa xe chợt mở ra, người phụ nữ mặc đạo bào vậy mà lại ở trong chiếc xe đó.

“M… mẹ?” Trần Hạo Thần không thể tin được mà chạy tới, chiếc xe này trông thật đẹp lại thật mới: “Hôm nay mẹ thuê xe tới đón con hả?”

“Không phải thuê, là mua, vào mỗi buổi sáng và chiều thì ở gần nhà chúng ta đều không dễ đón xe, vì thế mà mẹ đã mua một chiếc, cũng tiện hơn.”

Trần Hạo Thần lại đang nghi ngờ, tại sao mẹ của nó lại có thể có nhiều tiền như thế chứ, Bạch Xu Hoà lập tức giải đáp thắc mắc của nó: “Mẹ vừa tìm được việc làm, mới ngày đầu mà đã thu được tám học viên rồi, bọn họ rất tinh mắt mà đóng trước nửa năm tiền học phí, mẹ cũng ứng trước tiền lương với ông chủ.”

Trần Hạo Thần ngồi trong chiếc xe mới tinh và tự hỏi: Nó đang ở đâu thế này?