Chương 14: Trường hợp của anh hai

(vì mải chơi game mobile nên bị phạt play, có extra)

Trong quán bar buổi tối, ngọn đèn ám muội hôn ám, khắp nơi đều là các cặp đôi đang ngồi đối diện nhau.

Đây là một quán rất có tiếng trong giới Gay nha !, Môi trường rất riêng tư, lầu một là từng buồng ghế dài, lầu hai còn có một dãy phòng vip riêng, có người nói ông chủ bar có xuất thân XHĐ, cho nên không có người nào dám quậy ở chỗ này, bởi vì vậy mà trở thành căn cứ được vô cùng yêu thích của người trong giới.

Ghế dài ở lầu một, cơ bản đều bị bể cá kiểng cao cỡ một người bao quanh, lối vào có một tấm rèm mờ ảo rũ xuống, các dãy ghế cách nhau khá xa, cho dù không phải gian phòng, ở bên trong thân mật cũng sẽ không bị người ta nghe thấy.

Ở bên trong hàng ghế dài gần nhất, một người con trai trẻ tuổi thân hình cao lớn ngồi dựa vào, trên thân đối diện người con trai mà dạng chân ra là một mỹ nhân gần như là hoàn toàn khỏa thân, trên người mỹ nhân cực ít vải, trên người chỉ quấn một mảnh vải che ngực bằng da chiều rộng bằng một bàn tay, phía sau mảnh vải chỉ là một dây đeo nhỏ mỏng manh, lộ ra tấm lưng toàn bộ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, phía dưới mặc cái váy ngắn dài vừa qua mông, trên cổ, trên mắt cá chân đều mang dây đeo bằng da, nhìn kỹ, ngay cả hai tay cũng bị dây da buộc chung một chỗ.

Màu da mỹ nhân vô cùng trắng nõn, thân hình cũng cực kỳ thon thả mảnh mai, đôi tay bị trói lại chốt chặt trên cổ của người đàn ông, đầu cũng chôn ở trong hõm vai anh ta tựa hồ là đang nhẹ nhàng thở ra khóc thút thít. Tay của người đàn ông thăm dò trong cái váy ngắn, vuốt ve theo nhịp điệu.

"A... Ưhm... Không muốn... Tiểu Kiệt, không muốn... "

Người đàn ông trẻ tuổi kia chính là em trai, cậu ngày hôm nay cố ý đem anh hai mang tới nơi này, xem như là nghiêm phạt anh gần đây nghiện chơi game mobile, bỏ quên em mình.

Anh hai và cậu khác khoa, thời gian thi so với cậu sớm hơn ba ngày, ba ngày này để trống, em trai ba ngày cuối cùng này vội vàng ôn gấp rút không có thời gian để ý tới, anh hai chán muốn chết liền theo trend trên mạng chơi game mobile bằng thẻ cào đang "hot", kết quả là một khi đã chơi thì không thể ngừng, mỗi ngày đều cầm chơi, đi vệ sinh hay đang ăn cũng không bỏ ra, buổi tối trong chăn cũng chơi, em trai có chút lên cơn ghen, thừa dịp thi xong liền giằng máy từ tay anh, đem người mang đến nơi này để phạt nặng.

Ngay từ đầu anh hai đã cự tuyệt, nhưng mà bị em trai uy hϊếp nói còn chơi game mobile nữa là khỏi cᏂị©Ꮒ, chỉ đành trề môi đáp ứng lần trừng phạt này.

"Ưhm... Không muốn... A... Tiểu Kiệt, không muốn chơi... "

Anh hai ôm chặt cậu, giống như con đà điểu mà cả cái đâu lủi vào trong hõm vai, uốn éo người ư ư mà khẽ kêu. Từ khi anh bị đột nhiên mang đến nơi đây, thay cái miếng quấn ngang ngực bằng da gây xấu hổ này xong, đã chơi như vậy có hơn nửa giờ rồi, hậu huyệt bị nhét trứng rung ở cường độ mạnh, dao động đến tràng thịt của anh cũng tê dại, đằng trước thủ sẵn vòng khóa tinh hoàn*, gậy thịt kích động đến cỡ nào cũng bắn không được. Hai hạt đậu trên ngực cũng bị kẹp lại bằng đầu kẹp vυ" chích điện*, thỉnh thoảng bắn nhiệt ra một cái, khiến cho trong lòng anh có chút run sợ, lại vẫn gợn gợn kɧoáı ©ảʍ, rầm rì cọ xát em trai, vừa mềm mại mà nhũn ra thở gấp.

*Khóa tinh hoàn: Một Lần Ăn Cả Nhà - Chương 14: Trường hợp của anh hai*Kẹp vυ"Một Lần Ăn Cả Nhà - Chương 14: Trường hợp của anh hai"Vì sao không muốn? Chó da^ʍ thắt lưng vặn vẹo sung sướиɠ như thế, là rất thoải mái nhỉ !? "

"Hư... Không phải... A... Đừng! ... Ưhm! "

Anh hai cắn chặt môi dưới nuốt xuống tiếng thét chói tai, trong huyệt trứng rung bị em trai điều chỉnh tăng thêm một mức, rung động lại mạnh thêm vài phần, vừa lúc cọ đến cái gờ nhạy cảm nhô ra, làm cho anh đằng trước căng thẳng, thân thể run rẩy mãnh liệt, lại không bắn được, chỉ có thể thở gấp phì phò, tay bị trói cọ xát vài cái vào em trai, mềm nhũn cầu xin:

"Không muốn... A... Đừng chơi nữa... Thật là khó chịu... Lấy ra... "

"Lúc trước em đã nói như thế nào? Hửm...? " em trai hơi cúi đầu ghé sát vào lỗ tai anh, cười hỏi.

"Ah... Không muốn chơi... Ừm...... Anh đáp ứng em ... "

"Hửm...? Chó da^ʍ phải đáp ứng cái gì? Ngẩng đầu lên nhìn em nói nha. "

Em trai cười sờ một cái vào bắp đùi trắng mịn cơ hồ là đã lộ hết ở bên ngoài, quần da này là loại quần bó chặt vào người, bởi vì đang dạng chân rộng ra mà quần hoàn toàn kéo căng thành một đường thẳng, khó khăn lắm mới còn treo trên xương hông, tạo thành một khe hở tam giác khêu gợi. Tay cậu từ bắp đùi vẫn mò lấy căn bộ, đùa với bộ vị đã cương cứng ngắt rỉ nước nãy giờ , hà hơi vào thúc giục:

"Nói nha, bằng lòng cái gì? "

"Ah... " anh hai bị rung động đến mức thần trí như bay mấy, càng để lâu kɧoáı ©ảʍ của thân thể càng nhiều hơn, nhưng không có đường nào phát tiết ra, anh chỉ có thể thuận theo người đàn ông đang nắm giữ quyền đối với ham muốn của mình, thật nhanh nhỏ giọng nói rằng:

"Chó da^ʍ không được nghiện chơi trò chơi, mỗi ngày đều ngoan ngoãn cho Tiểu Kiệt tha hồ cᏂị©Ꮒ chó da^ʍ! "

Em trai sung sướиɠ nở nụ cười, lại không tính đơn giản như vậy mà ngưng trừng phạt. Từ sau lúc gặp phải chú nhỏ, như có cái công tắc được bật lên, càng thích lúc đang giữa chừng đi ăn hϊếp người ta, hơn nữa lần trước dẫn theo anh hai chơi ở bên trong tàu điện ngầm, cậu chính là chưa chơi chán, vừa lúc nương theo chuyện này, cậu muốn thấy được càng nhiều phong tình hơn.

"Cɧó ©áϊ thật ngoan." em trai nắm đầu của anh lên, vặn cằm hôn một cái trên cái miệng nhỏ nhắn, anh hai thuận theo hé môi ra, hàm chứa đầu lưỡi em trai lấy lòng mυ"ŧ vào, híp mắt phát sinh tiếng rên như mèo, anh tận lực biểu hiện vô cùng mềm yếu đáng yêu, chỉ mong có thể mau sớm được em trai buông tha.

"Miệng nhỏ thật ngọt. " em trai sờ sờ hàm dưới của anh, giống như đang vuốt ve một bé mèo dễ thương, nhìn thấy anh hai đem mặt hướng lòng bàn tay cậu cọ vào, trong lòng một mảnh mềm ngọt, nhưng mà ngoài miệng lại tiếp tục yêu cầu: "Nhưng mà chỗ này của em thật là khó chịu, cɧó ©áϊ lại đây phục vụ đi. " cậu chỉ chỉ bên trong quần đã sưng lên.

"Ưʍ... A...... Cởi ra cho anh... "

Anh hai biết không chạy khỏi, trứng rung trong cơ thể không có vẻ sẽ tạm ngưng, hai cái kẹp đầṳ ѵú cũng không ba lần năm lượt phóng điện một cái, ý vị của em trai muốn gia tăng hình phạt rất rõ ràng, anh cũng chỉ có thể chớp chớp đôi mi ướt, nhỏ giọng nói lời cầu xin hòa hoãn.

Em trai cởi ra vòng da trói tay anh, vuốt ve eo nhỏ làm cho anh quỳ lấy chính giữa hai chân đã rẽ ra của mình. Trên mặt đất có trải một tấm thảm bằng lông thú giả màu trắng, anh hai có quỳ xuống cũng thấy dễ chịu, chỉ là anh cảm thấy ở chốn này mà bày cảnh nửa hở ra, còn ăn mặc kiểu vô cùng xấu hổ như thế, chung quy có điểm khó chịu, chỉ có thể mím chặt miệng lại, tận lực co người lại, vùi ở giữa đôi chân dài của em trai, không muốn bị người nhìn thấy.

"Ngoan, ngậm vào nhanh lên đi. "

Em trai móc ra cậu bé của mình, cầm đầu trụ đã kích động kia chà chà lên môi, dịch nhờn làm ướt đôi môi màu cánh hoa hồng, anh hai híp mắt, thấp giọng "hư" một tiếng, mới chịu vươn tay ra cầm cán cây, chậm rãi mở miệng, đem thứ mềm yếu ngậm vào.

"Ư... Ừm...... "

Người con trai xinh xắn thẳng người lên từ trên xuống dưới mà nuốt trọn cự kiếm, thu hồi hàm răng cùng đầu lưỡi, vừa bắt đầu đã cho em trai tới sâu trong cuống họng.

Từ góc độ của em trai chỉ thấy cái đầu nhỏ đang làm động tác lên xuống, bởi vì cúi đầu, lộ ra một phần lớn cần cổ ưu mỹ mà mảnh khảnh, trên cổ được quấn lấy một cái vòng da màu đen, cả người của anh lọt thỏm ở giữa hai chân mình, vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời mà phục vụ, tuy là trên miệng gọi "thân mật" là cɧó ©áϊ, nhưng mà anh hai càng giống như một con mèo ngoan ngoãn nuôi ở trong nhà, dáng dấp tinh xảo lại mềm mại, thỉnh thoảng sẽ có hơi cộc cằn một chút, làm cho chủ nhân cảm thấy "nó" còn đáng yêu hơn.

Khoang miệng ấm cũng không so được với tràng huyệt chặt như vậy, lại có điểm thú vị khác, em trai cũng không động đậy, tùy ý anh hai dùng thịt non nơi cổ họng đυ.ng vào trụ đầu của cậu, tự tay vuốt ve gáy anh, chơi đùa như đang tán thưởng.

"Ưhm... "

Anh hai busc* một hồi, chỉ cảm thấy hàm dưới ê ẩm sưng, miệng đều đã tê rần hết lên, làm đến tê rát, nhưng mà em trai một chút ý định muốn bắn ra cũng không có, chỉ là vuốt anh một cái, đôi chân dài thường thường đυ.ng đυ.ng anh. Anh hai uốn éo người, chỉ cảm thấy phía sau rung động phát ra càng nhiều hơn, thành trong nhạy cảm bị chơi đến mềm nhuyễn mà nóng lên từng đợt, không ngừng có chất lỏng chảy ra, anh siết siết lại tiểu huyệt, miệng há ra, ngẩng đầu khϊếp đảm nhìn người.

Em trai đang từ trên nhìn xuống hô hấp cứng lại, đầu thịt chà xát vào môi dưới nảy nảy vài cái, cậu dùng chút sức nắm gáy anh hai, gắng gượng dừng du͙© vọиɠ lại, tìиɧ ɖu͙© trong mắt cũng biến thành càng sâu hơn, trầm giọng nói:

"Cɧó ©áϊ không có ngoan, có phải hay không muốn bị phạt thêm một lúc? "

"Ưhm... Thật là nhột... Huyệt da^ʍ muốn gậy thịt... " anh hai vươn cái lưỡi liếʍ liếʍ đầu thịt gần trong gang tấc, trong phạm vi nhỏ lắc lư thân thể, ngọt ngào rên khẽ.

"Không được, còn chưa bắn trong miệng chó da^ʍ, tiếp tục liếʍ. "

Nghe nói như thế, anh hai rũ xuống mi mắt, trong lòng thật sự là hơi mất mát, đằng trước bị khóa quá chặt chẽ, phía sau bị chơi đến ra nước, anh biết em trai sức chịu đựng cao, có thể kiên trì nhịn một giờ không bắn, nhưng mà anh lại không chờ được, thân thể quen được ôn nhu yêu thương muốn đến cực độ, mấy ngày nay bất quá anh chỉ chơi trò hạ lưu một chút, đã bị em trai phạt đến mức này, tuần trước em trai còn len lén tổ chức sinh nhật ngọt ngào cho anh cả, cũng không báo cho anh, khiến cho anh sinh một trận hờn dỗi, ngày thứ hai thấy em trai trở về cũng không chạm tới cậu, kết quả người này một câu không nhắc đến, quay đầu lại mượn cớ chút chuyện nhỏ mà phạt anh. Anh hai trong lòng khó chịu, cộng thêm bị chơi lâu như vậy, lửa dục xen lẫn cơn ghen, ý xấu liền nảy lên.

Anh mở miệng hướng phía bắp đùi em trai cắn một cái, cắn trong miệng một khối thịt cứng rắn, trong lòng càng khó chịu, đứng dậy đá cậu một cước, mím môi lại rồi cất cao thanh âm nói:

"Không muốn chơi! Tiểu Kiệt thật quá đáng! "

Anh hai quay đầu vén cái rèm lên làm như muốn đi, cũng không nghĩ đến quần áo đang xốc xếch trên người, khóe miệng còn nguyên màu đỏ tươi do bị chà xát nãy giờ.

Em trai liền vội vàng đứng lên từ phía sau đem người ôm vào lòng, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn, thấy anh không có thực sự giãy dụa, chỉ có vòng chân qua đem người ôm ngang ném tới trên ghế sa lon, xoay người lại đè lên, nhéo cằm nhỏ liền cười:

"Anh hai chớ nóng vội nha. "

"Hư. . . Đi ra! Không cần em nữa! "

Anh hai quay mặt chỗ khác, thần sắc có chút ủy khuất, cũng không trở ngại việc trứng rung trong cơ thể bị điều chỉnh đến mức lớn nhất, chấn động đến muốn hét ra một tiếng, siết chặt cánh tay em trai, hai chân căng thẳng, gậy thịt lên cơn giật giật, liền phun ra.

"A! ! Phía trước! ! Ư! ! Buông ra! ! "

"Ngoan nha, phải cam đoan làm sao? Nói đúng mới cho anh bắn. " em trai hướng tay xuống dưới nắm lấy thịt vật của anh hai đang sắp bùng nổ, vuốt ve giữ chặt căn bộ, nhàn nhạt thúc giục.

"Hư... Vừa rồi... A... Đã nói... "

"Em chưa nghe rõ, nói lại lần nữa xem. "

Em trai nhìn thấy mà thân thể do đâm từ dưới thân đâm lên mà dao động không ngừng, lưng hông cứ nảy nảy lên, cặp chân trắng khó nhịn mà mở ra, phơi bày cả người đều đã ra một tầng mồ hôi rịn, nước mắt lã chã giương cái miệng nhỏ nhắn cầu cậu, trong lòng rất hưởng thụ, tự tay vén lên mảnh quấn ngược ở trên, bỏ đầu kẹp vυ" ra, xoa đầu ti bị kẹp đến đỏ bừng, tiếp tục khuyên bảo dỗ dành:

"Ngoan, nói sẽ làm anh sướиɠ. "

"Ư... em... " anh hai cắn môi dưới, chóp mũi đều đã toát ra mồ hôi, mang theo chút không cam lòng mà nhỏ giọng thở gấp nói: "Buông... A... Em cũng cùng anh cả chơi riêng với nhau ... Không mang theo anh... anh cũng muốn phạt em... A... "

"Anh hai thật đáng yêu, chuyện nhỏ như vậy mà cũng ghen được. "

Trong lòng em trai ngọt đến không chịu được, cảm thấy cũng chơi đã rồi, dù sao anh hai không thể so người khác, luôn luôn rất ngoan, đùa hơi quá một tí là được rồi, còn làm tới đồ rằng sẽ muốn khóc đó.

Cậu đem người ôm ngồi trên đùi, lại khôi phục tư thế lúc ban đầu, từ trong túi móc ra điều khiển từ xa, ấn nút ngừng trứng rung, lại đưa tay mở khóa ra vòng giam gậy thịt, vuốt hai hòn bi xinh xắn, như đang cho em bé đi tè mà xi:

"Shhhhhhh, cɧó ©áϊ nhanh đái ra quần đi. "

"A... Ưhm... Em im đi... A... "

Vừa lúc lúc này có người phục vụ đến gần rèm cửa, vị trí dừng lại còn cách một bước, vô cùng có quy củ mà khom lưng hỏi, đã qua một giờ đặt trước rồi, có muốn thêm giờ không.

Anh hai bị bên thứ ba đột nhiên xuất hiện sợ đến mức bắn ra một phát, nhỏ giọng a một cái, bạch trọc bắn cao đến phun vào hồ cá phía sau, cả người đỏ như con tôm luộc, khuôn mặt đã mắc cỡ muốn bốc cháy, vùi đầu vào trong lòng em trai động cũng không dám động.

"Không thêm nữa, chúng tôi đi lầu hai, tôi muốn mướn phòng riêng. "

Em trai nghiêng đầu hôn một cái người ở trong ngực, hai ba lần đuổi đi người phục vụ, lúc này mới quay đầu cười tiếp tục trêu:

"Bắn rồi? Thấy sướиɠ không ? Cɧó ©áϊ thì ra thích bị người ta nhìn a, lần sau tìm người vây quanh đến xem nhé? "

"Không muốn không muốn không muốn! Tiểu Kiệt thật quá đáng! "

Anh hai dành ra chút khí lực nện đấm vào cậu, bị em trai vặn cái cằm lại chặn lại miệng, hôn hừ hừ keu vài tiếng, lại ngoan ngoãn thả lỏng cả người ra.

Lúc lôi cái trứng rung đi ra xong anh hai lại bị khi dễ một hồi lâu, em trai bao người anh, hai chân xa nhau móc trên cánh tay, không để cho anh tự tay đi sờ phía sau, muốn làm cho anh tự bài tiết ra.

"A. . . Em. . . Không nên như vậy. . . Thật là khó chịu. . . "

Anh hai cảm giác mình như một đứa bé ba tuổi bị trêu ghẹo, nhưng càng cảm thấy thẹn thân thể lại càng mẫn cảm, đằng trước mới vừa bắn qua lại kích động đến run rẩy chảy nước, tràng huyệt mềm nhuyễn mà hút vào bên trong cái đầu của trứng rung, anh càng nhanh, lại càng không bỏ ra được, ngược lại nhúc nhích mấy cái, hình như nuốt càng sâu hơn.

"Ưhm. . . Anh làm không được. . . Tiểu Kiệt. . . Giúp anh. . . "

"Hít sâu, thả ra, đến nào, dùng sức đi. "

Em trai không khỏi có cảm giác mình giống như bác sĩ sản khoa, nói xong lại bật một tiếng cười, khiến cho anh hai càng thẹn, phát sinh tiếng nghẹn ngào như một con thú bị thương, nín giọng lại căng mở tràng huyệt để rặn ra. Em trai lúc này đã làm cho anh hai dựa lưng vào trong ngực cậu, vì vậy không thấy được khuôn mặt đã đỏ bừng của anh đang nhăn nhó như bị táo bón lâu năm, chỉ ngậm vành tai vào chậm rãi đùa giỡn, thở phà hơi nóng vào quấy rầy anh.

"A. . . Đừng. . . Đừng giỡn nữa. . . Được lắm rồi. . . Ưhm . . A. . . "

Bụng dưới buộc chặt, c̠úc̠ Ꮒσα thả lỏng ra, trứng rung ướŧ áŧ dính chất dịch rơi ở trên thảm, lăn một cái, bị lớp thảm lông trắng dày giấu đi mất, chỉ lộ ra một chút màu hồng nhạt. Em trai cười cúi đầu hôn anh, anh hai lắc đầu khuôn mặt không vui, không để cho cậu hôn.

"Cɧó ©áϊ thật ngoan, giống như gà mái đẻ trứng. "

"Ưhm. . . Câm miệng. . . Em thật quá đáng. . . "

"Ngoan đi, dẫn anh lên lầu hai chơi nhé? "

Em trai cảm thấy mỹ mãn, cũng không so đo nữa, cầm áo khoác trên ghế sa lon bao bọc lại anh hai, bế kiểu công chúa lên lầu hai.

Nửa hiệp sau đương nhiên là ở trong phòng riêng yêu đương nồng nàn rồi.

Đây là một căn phòng mà bốn phía chung quanh và cả trần nhà đều có lắp gương, soi rõ vô cùng, cũng thấy xấu hổ vô cùng.

"A... A... Chậm một chút... Không muốn... Muốn đâm xuyên... "

Trên cái giường quay tròn, em trai lột ra cái váy ngắn cũn của anh hai, chỉ chừa lại mỗi miếng quấn quanh ngực đã bị kéo lên đến xương quai xanh, nâng lên cặp mông nhỏ sớm đã bị chơi đến ướt nhẹp, từ chính diện đem cự vật của mình nhét vào, nổi khùng mà xâm phạm thật mạnh , vừa chơi còn vừa nói

"Nhìn lên xem, nhìn cɧó ©áϊ ở dưới thân chủ nhân đang rên da^ʍ cỡ nào . "

"A... A... Không muốn...Xấu hổ muốn chết... "

Anh hai chỉ là nhìn thoáng qua, liền mắc cỡ nhắm chặt hai mắt lại, căn phòng này bốn bề đều là gương gắn vào tường, trên trần nhà cũng vậy, một góc độ bất kỳ nào đều có thể phản chiếu hình ảnh anh và em trai đang giao hợp, bên trong phòng chiếu đèn sáng trắng, bị gương phản chiếu lại, lại càng sáng hơn, chi tiết cảnh anh bị cᏂị©Ꮒ thật mạnh mẽ đều có thể thấy rõ ràng: Hai chân chia lớn ra, khủy tay đang chống lên, nâng mông lên để nghênh hợp người đàn ông phía sau, mỗi lần chạm vào đều có chất lỏng chảy ra . . .

Em trai cố ý dùng tư thế cơ thể này để làm cho cậu có thể thấy rõ toàn bộ quá trình, thấy anh không chịu mở mắt, liền vác lên hai cái đùi đem người nâng đến cao hơn, làm cho cái mông nhỏ đều hướng lên trên về phía cậu, từ trên hướng xuống đâm lút cán vào.

"A! ... Không muốn... Ư ... Thật sâu... "

"Mở mắt ra, xem xem huyệt da^ʍ của anh làm thế nào mà nuốt c*c của em. Cái miệng nhỏ nhắn chặt đến vậy, tràng thịt bị làm đến hồng lên, thật là đẹp mắt nha. "

Em trai nói lời dâʍ đãиɠ một chút cũng không keo kiệt, còn cặn kẽ đem cảnh tượng miêu tả cho anh hai nghe, làm cho anh đang nhắm hai mắt cũng có thể biết đang ướŧ áŧ cỡ nào.

"A... Không muốn... Đừng nói nữa... Ưhm... "

Thịt vật màu đỏ tím cường tráng từ ở bên trên đâm từng nhát vào lỗ thịt màu đỏ hồng, mỗi lần ra vào đều mang theo một ít chất lỏng trong suốt, thị giác đối lập mãnh liệt làm cho em trai càng nhìn càng thuận mắt,, cũng không lo anh hai nhỏ sẽ giãy dụa, khép vào mở ra mà gây rối đến mấy trăm lần, cậu tự mình cho rằng đây mới là hiệp một, nhưng mà anh hai lại nhịn không được ra hai lần, chất lỏng đằng trước đã làm dơ l*иg ngực và khuôn mặt nhỏ nhắn, hậu huyệt kẹp chặt từng đợt, đợt sau lại càng chặt hơn, tiếng khóc nơi cuống họng cũng bị tắc lại.

"A... Ưhm... Cho anh... Bắn cho anh... A... "

"Cái này thì không được? Nói đi, muốn em hay muốn điện thoại di động của anh? Hửm...? "

"A... Muốn em... Muốn Tiểu Kiệt... Muốn Tiểu Kiệt mỗi ngày cᏂị©Ꮒ anh... "

Em trai cười lên một tiếng, tăng thêm tốc độ ở trong huyệt ấm áp lại nắc vào trăm lần, lúc này mới thở mạnh ra, bắn thẳng vào bên trong.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nóng lại nồng lắp đầy huyệt đạo bị đùa bỡn đã lâu, anh hai cả người run lên kêu một tiếng thoải mái kéo dài, trong mắt chảy ra nước mắt do kɧoáı ©ảʍ, bị em trai ép đến lún vào trên cái đệm nước, hai tay giữ chặt nắm lấy cánh tay cậu, chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn đầy, thỏa mãn không gì sánh được.

Ai biết đầu kia mới vừa bắn hết, em trai rất nhanh lại áp ở trên người anh, ngậm vào đầu ti bị kẹp đến hồng hồng mà mυ"ŧ mát, anh hai vặn vẹo người không có né tránh, chỉ có thể nuốt vào tiếng nức nở hu hu mà ôm chặc đầu của cậu, đưa lên thân thể của mình, để cậu được tận hứng.

Hai người đang mãnh liệt nồng nàn đương nhiên không thể xong việc dễ dàng như thế, em trai cũng có tiền nên bao phòng nguyên đêm, cả đêm đem anh hai lăn qua lộn lại trừng phạt, căn phòng khắp nơi đều lắp gương vừa lúc làm cho cậu thưởng thức được cảnh người ấy thẹn thùng muốn tan ra, đặt ở trên gương buộc anh ngẩng đầu nhìn vẻ mặt đỏ ửng của chính mình, lực cánh tay mạnh mẽ đem người ôm vào làm cho anh thấy rõ ràng hình ảnh mình bị thâm nhập, anh hai cuối cùng bị chơi đến không được khí lực, tùy ý cậu bày ra đủ loại tư thế xấu hổ để khi dễ.

Điện thoại di động cư nhiên là bị bỏ rơi, ngay cả phiên bản mới mở cũng không có thời gian đi down xuống, bởi vì bị em trai làm đến quá hung ác, ngày thứ hai khung xương cả người anh hai như rơi hết ốc vít, ngẩng đầu nhìn tấm gương trên trần đang phản

chiếu tư thế ngủ của mình vùi ở trong ngực em trai, thân mật mà tự nhiên, trong chăn bốn chân quấn lấy nhau, bé chym của anh bị em trai dùng tay cầm, hơi thở nhịp nhàng rơi trên hõm vai, không khỏi cười cười, tuy thân thể đã quá mệt mỏi rã rời, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.

Được rồi, chỉ cần có em trai, game nào cũng không sánh bằng, hay là trước đút no con sói lớn còn chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ này đã haha!

Anh hai lui về phía sau cà cà, không bao lâu đã gọi dậy được "cậu em" đang nằm ngủ, khắc sâu thực hiện câu nói của một người nổi tiếng nào đó-- "Không nên để bụng đói đi ăn sáng. "

[ chương tặng thêm ]

Nhưng mà anh hai vẫn có chút nhớ mãi không quên trò game mobile của anh, thừa dịp em trai đi vào rửa mặt, lại sờ điện thoại di động đến wifi cũng không bắt kịp, dùng 4G để vào mạng mà đi tải về.

Bản cập nhật mới ra tối hôm qua thật là phi thường náo nhiệt, anh nhìn thấy các bạn khác đều đã qua mấy cửa, còn tiện thể kiếm ra nhiều món hàng rất tốt để có thể thăng cấp nhân vật, không khỏi mếu mếu cái miệng, trong lòng có điểm oán trách em trai.

Ai biết bên này mới chơi được một lúc, điện thoại di động đã bị người từ sau đầu giật lấy, làm cái chăn bị lật ra,bị người đè nặng quất vào mông mười cái vang lên "bốp bốp".

"A! ! Buông tay!!! Ư! ! Đau! "

Không cần nghĩ cũng biết là em trai, anh hai đạp loạn lấy chân, lại bị người ta như con nít mà vỗ vào liên tục, bàn tay nóng ẩm cũng không dùng lực nhiều lắm , da thịt không đau đến thế, chỉ là lần này bị nghe tiếng "pah pah", liên quan đến hậu huyệt mệt nhọc quá độ do làm liên tục từ tối hôm qua, khiến cho cả người anh từ trong ra ngoài chỗ nào cũng đau nhức.

"

"A. . . Không muốn. . . Đau. . . Không muốn. . . "

"Tối hôm qua đã đồng ý với em cái gì? Còn muốn bị trói lại phạt làm thêm một lần nữa có phải hay không? "

"A. . . Không phải. . . Đừng. . . Em không cần nói đạo lý đâu . . . A. . . "

Em trai đánh một hồi cũng không tiếp tục nữa, thấy anh đã hơi khóc thút thít, tự tay đem người ôm săn sóc mà bao lấy mông nhỏ của anh, để cho anh không chạm vào chỗ mới bị đánh, giọng nói mang điểm trách cứ hỏi:

"Nãy giờ chả lẽ không có chơi sao? Một giây cũng chưa từng? "

"Hư. . . Anh chỉ chơi một chút nha. . . Tội gì mà không cho anh chơi. . . "

Anh hai dẩu dẩu miệng, từ dưới đυ.ng lên trên, vòng tay qua cổ của em trai lắc lắc nhẹ cái cổ.

"Anh dán mặt vào cái màn hình như thế, em sẽ ghen đó."

"Ha ha. . . " anh hai nở nụ cười, cái đầu chôn ở trong hõm vai nhẹ nhàng cà cà, "Đây là phạt em, phạt em và anh cả tự tổ chức sinh nhật không mang anh theo. "

"Nói bậy, rõ ràng là do anh mê chơi game. " em trai sờ sờ thân thể trong ngực, cúi đầu hôn hôn anh, "Sinh nhật anh em cũng sẽ cùng anh tổ chức nha, có cái gì đâu mà nổi máu ghen? "

"Hứ. . . Chính là nổi máu ghen. . . Để cho em không nói là tự anh đi tìm anh cả. . . "

Anh hai nhớ tới mấy năm qua này chưa từng cùng anh cả nghiêm chỉnh ăn chung được mấy bữa cơm, đừng nói là sinh nhật. Hơn nữa hàng năm anh cả đều vội vàng muốn chết, bên người cũng không còn mấy người bằng hữu, ước đoán cũng không có người chúc mừng anh, trong lòng không khỏi có hơi buồn lo, sau khi hâm nóng lại quan hệ với anh cả, anh luôn nghĩ sẽ đối xử với anh cả tốt một chút, những lúc em trai không có ở đây, anh biết chạy lại ngủ chung cùng anh cả, kề cận anh, đùa cho anh vui, vừa nghĩ tới chính mình vậy mà lại quên đúng cái ngày quan trọng nhất, thấy hổ thẹn trong lòng, một phần vì vậy mới trút giận ở trên người em trai.

"Cuối tuần không phải là lễ Giáng Sinh sao, em hẹn anh cả nhất định phải về nhà, hai chúng ta tổ chức thêm một lần sinh nhật thật vui cho ảnh nữa !? "

"Hả? Làm thế nào? "

"Em sẽ làm bánh ga-tô, đến lúc đó chúng ta. . . "

Em trai ghé vào bên tai anh hai nói một hồi, anh hai nghe được đỏ mặt, lại cười gật đầu.

Có thể "thương yêu" anh cả cho tốt, ngẫm lại thấy thật vui.

Anh hai quay đầu lại quên đau, quấn quít em trai muốn lấy lại điện thoại, nói chỉ chơi thêm một màn một màn nữa là đủ rồi, lại bị người đè nặng dạy dỗ một trận, thực tiễn cái gì gọi là "Không nên để bụng rỗng mà ăn cơm trưa " .