Cửa phòng đột nhiên mở ra, Triệu Lan Vy bước vào phòng.
Trác Duệ Quân đang nằm trên giường, bộ dạng yếu ớt này không ai nghĩ đến lại là một ông trùm khét tiếng, máu lạnh cả.
Bộ dạng này thật khiến cho người ta cảm thấy đau lòng.
Triệu Lan Vy bước đến đặt lọ thuốc ở trên đầu giường:" Uống thuốc đi!" Giọng của cô không quá lạnh lùng nhưng cũng không mấy dịu dàng.
Trác Duệ Quân hé mở mắt.
Triệu Lan Vy nhìn hắn nhưng không dám nhìn lâu, vì cô sợ mình sẽ không thể giữ dáng vẻ mạnh mẽ này lâu được.
Cô quay người rời đi thì Trác Duệ Quân lại nắm tay cô.
" Vy! " Hắn ngồi dậy, hai cánh tay rắn chắc vòng qua eo của cô, ôm chặt lấy cô:" Xin em đừng đi có được không." Giọng hắn khàn khàn yếu ớt.
Triệu Lan Vy cảm thấy thật buồn cười.
Lúc trước ai đã nói cô chỉ là một nữ nhân yếu đuối, hắn có thể dùng một tay đã có thể bóp chết cô được, vậy mà bây giờ hắn lại đang cầu xin nữ nhân hắn cho là yếu đuối này đấy sao?
Triệu Lan Vy đưa tay lên khẽ vuốt mái tóc rối của hắn.
" Anh có biết, tôi chính là người muốn gϊếŧ anh nhất không? Vậy mà anh vẫn ngu ngốc muốn giữ tôi lại bên cạnh anh sao?"
Hắn không trả lời, vòng tay càng siết chặt.
" Buông ra đi! "
" Không buông! "
Hai người cứ thế mà giằng co qua lại với nhau một hồi.
Triệu Lan Vy đành bất lực đầu hàng, là cô làm hắn bị thương xem như chăm sóc hắn để trả nợ.
Triệu Lan Vy rót một ít nước vào trong ly, lấy một viên thuốc ở trong lọ ra đưa đến trước mặt hắn, rất may là hắn cũng chịu hợp tác mà uống thuốc.
Sau khi cho Trác Duệ Quân uống thuốc, Triệu Lan Vy lại lôi hộp cứu thương ra, dùng một ít cồn nhúng vào bông băng để sát trùng vết thương cho hắn.
Cô biết cồn này rửa vết thương sẽ hơi rát nên quan tâm mà hỏi.
" Có đau không? "
" Đau….em làm anh đau! "
Trong giây phút Triệu Lan Vy ngẩn đầu lên nhìn hắn.
Hắn đau ở vết thương hay là đau ở trong tim.
Nhưng cô không thèm để ý đến chuyện đó, lại cúi mặt xuống tiếp tục rửa vết thương cho hắn, nhưng cũng không hiểu vì sao lại vô thức giảm lực tay lại, làm nhẹ nhàng hơn.
Sau đó Triệu Lan Vy băng bó lại cho hắn, cô không phải là bác sĩ nên không chuyên nghiệp cho lắm, loay hoay một hồi mới xong.
Cả quá trình đó ánh mắt của Trác Duệ Quân chưa bao giờ rời khỏi cô dù chỉ một phút.
Bỗng nhiên hắn nhân lúc cô đang băng bó cho hắn, không để ý mà hắn đã cúi xuống hôn lên môi của cô, bàn tay hắn vòng qua đỡ phía sau đầu cô để cho nụ hôn của hắn được sâu hơn.
Triệu Lan Vy vùng vẫy đẩy hắn ra, chưa kịp chạy ra khỏi phòng đã bị hắn kéo lại cưỡng hôn lần hai.
Lần này hắn ôm cô chặt hơn nên dùng cô đẩy thế nào cũng không đẩy nổi hắn nữa.
Trong phút chốc trước mắt cô chỉ còn làm một mảng sương mờ, nụ hôn của hắn dịu dàng nhưng mãnh liệt, điên cuồng lại da diết, khiến cô không còn phân biệt được đâu là hận đâu là yêu nữa, cứ như thế, không biết từ lúc nào chỉ có tình yêu không có hận thù mà đắm chìm vào nụ hôn của hắn, cánh môi hồng trở nên vô cùng ướŧ áŧ gợϊ ȶìиᏂ.
Trác Duệ Quân ôm Triệu Lan Vy đặt cô nằm xuống.
Trác Duệ Quân vén váy của cô lên cao làm lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ đã bị hắn kéo xuống đang nằm hờ hững ở giữa bắp đùi cô.
" Trác Duệ Quân, không được…" Triệu Lan Vy bị giật mình bởi hình động của hắn mà vội ngăn hắn lại.
Bây giờ giọng hắn đã khàn khàn đi vì du͙© vọиɠ xâm chiếm:" Vy, anh muốn! Anh sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm đau con…"
Không để cho cô có cơ hội từ chối, hắn liền ngậm lấy đôi môi của cô.
Chỉ vài động tác của hắn đã cởi được chiếc qυầи ɭóŧ mỏng manh của cô xuống.
Bàn tay điên cuồng ma sát vào bên trong nơi ẩm ướt khiến nó chảy ra không ít chất lỏng
Trong căn phòng lúc này chỉ còn âm thanh của tiếng môi lưỡi chạm vào nhau.
Hai cơ thể trần trụi nằm trên chiếc giường lớn, người đàn ông điên cuồng hôn lên cơ thể của người con gái ấy, từng tấc da tấc thịt đều được hắn lưu lại không sót chỗ nào.
Ở phía bên dưới, vật nam tính ấy không ngừng to lên, vì động tình mà tiết ra một ít chất lỏng màu trắng đυ.c, theo động tác của hắn đã quét một đường dài lên bụng dưới của cô tạo thành một vệt dài óng ánh. Mùi tìиɧ ɖu͙© nồng đượm xộc thẳng lên mũi.
Thần trí cô càng lúc càng mơ màng, cô thật sự đã bị nhấn chìm bởi du͙© vọиɠ rồi, cô tự nói với lòng mình rằng, chỉ duy nhất lần này cô cho phép buông thả bản thân mình, không còn hận thù gì nữa, để cô có thể được sống theo trái tim của mình, nhưng chỉ lần thôi, ngày mai cô sẽ không buông thả bản thân mình nhưng thế này nữa.
Hắn cúi đầu xuống để môi khẽ chạm vào môi, trao cho cô nụ hôn nồng nàn và say đắm.
Triệu Lan Vy đón nhận nụ hôn hắn, nụ hôn quyến luyến và ngây dại.
Môi cô hé mở để hắn có thể đưa đầu lưỡi vào, đê mê khi lưỡi hắn quấn lấy đầu lưỡi cô, mυ"ŧ mát tận hưởng vị ngọt ngào của ái tình.
Bỗng dưng… nước mắt cô rơi xuống, nước mắt của hắn cũng rơi.
Nước mắt của cả hai lăn dài xuống khóe môi, rồi hòa vào nhau, cô cảm nhận được vị mặn chát trên đầu lưỡi do nước mắt của cô và hắn cùng chảy vào trong khoang miệng, nghẹn lại ở cổ họng chẳng thể nào nuốt trôi.
Trác Duệ Quân đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gò má của cô, đôi môi vẫn không chịu rời, mà càng say sưa mυ"ŧ mát, càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Thật ra cô rất yếu đuối, cô chưa bao giờ mạnh mẽ kiên cường như vẻ bề ngoài cả.
Cô cũng chỉ là một người có cô gái, một cô gái còn rất trẻ, một cô gái bình thường như bao người con gái khác thôi. Cũng khát khao một tình yêu, khát khao được một chàng hoàng tử giống như trong truyện cổ tích, sẽ đến yêu nàng công chúa nhỏ ấy, hai người sẽ cùng nhau trải qua một tình yêu êm đềm không sóng gió, kết lại hết tất cả sẽ là một kết thúc có hậu hai người cùng nhau sống hạnh phúc cả đời.
Đến cuối cùng thì vẻ yếu đuối của cô lại không thể che giấu được nữa rồi, hoàn toàn phơi bày trần trụi ra trước mắt của hắn vào thời khắc này.
Trác Duệ Quân nhẹ nhàng tiến vào bên trong, cơ thể người con gái ấy khẽ run rẩy, đã lâu rồi hai người họ chưa làm chuyện thân mật bây giờ Triệu Lan Vy lại đột nhiên cảm thấy sợ, mà chặt lấy tay hắn. Trác Duệ Quân duỗi tay ra mười ngón tay khẽ đan chặt vào nhau.
" Ngoan, đừng sợ!" Giọng hắn nhỏ nhẹ, dịu dàng thủ thỉ bên tay cô.
Trác Duê Quân hôn lên môi cô, như an ủi như dỗ dành, rồi rượi xuống rãnh ngực sâu để lại một dấu hôn nhàn nhạt trên đó, sau đó lại tiếp tục di chuyển xuống bụng của cô.
Chỉ mới mấy ngày thôi dường như bụng của cô đã to thêm một chút nữa rồi, hắn đặt một nụ hôn lên bụng cô, một cái vẫn chưa đủ lại hôn thêm cái thứ hai rồi mấy cái nữa.
Đêm hôm nay, không còn ranh giới giữa thiện và ác, không có hận thù, ân oán, tình yêu mới là thứ lên ngôi, lí trí tạm thời bị bỏ lại phía sau, họ cứ thế sống theo trái tim của mình…nhưng chỉ duy nhất đêm nay thôi.