Warning: Nội dung sau đây không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi và có cảnh quan hệ nam x nam.
Bạn đã được cảnh báo.
Lạc Thần lập tức hóa đá, không nhúc nhích.
Thẩm Tuất và Lạc Thần không cùng một loại người, anh sẽ không như Lạc Thần, cứ gặp chuyện liền tự mình che giấu không nói ra ngoài. Đối với Lạc Thần mà nói, đại Thiên vương quả thực là loại người thuộc phái hành động mà cậu nghĩ cũng không nghĩ đến, làm gì cũng lôi lệ phong hành làm cậu không có thời gian phản ứng lại.
Đầu óc Lạc Thần hoàn toàn đoản mạch, cậu không ngờ đại Thiên vương nói chuyện này cũng có thể nói quang minh chính đại như thế, liền ngốc ngốc cứng người lại, hơn nửa ngày mới thì thào hỏi: “Thẩm Thiên vương, anh đừng dọa em, này, đây là cái gì?”
“Đây còn có thể là cái gì?” Thẩm Tuất nhìn cậu fan nhà mình hoảng sợ như vậy, không khỏi thấy hơi buồn cười, sau đó liền trưng ra bộ dạng xấu xa, nhỏ giọng oán giận ngay bên gối Lạc Thần: “Đường Đường, nếu em không biết nó là cái gì thì có thể sờ thử mà.”
“…” Nếu mà sờ thật không phải quá ghê gớm rồi sao! Lạc Thần nhanh chóng nhận ra mình hỏi một vấn đề rất ngốc, mới cuống quýt sửa sang mớ suy nghĩ lộn xộn của mình, mím chặt môi.
Trước tình trạng này thì càng nói nhiều càng sai, cứ nhìn cái nụ cười gian manh trên mặt đại Thiên vương liền biết đối phương chỉ chờ để móc mỉa sơ hở của mình, Lạc Thần sáng suốt quyết định nên tránh đi đề tài trước mắt. Môi cậu đóng chặt lại, lo sợ Thẩm Tuất sẽ tìm được lỗ hổng, chỉ tiếc là Lạc Thần tưởng tượng thì tốt đẹp như vậy, nhưng người cậu đang đối diện lại là Thẩm Thiên vương bản thân không thể ứng phó. Thẩm Tuất nhìn Lạc Thần ngậm miệng không nói gì, không tới ba giây, trong đầu bỗng xuất hiện một ý tưởng xưa nay chưa từng có, chưa kịp nghĩ lại đã thực hiện luôn, từ trong chăn, đại Thiên vương bỗng thò ra một bàn tay, vươn đến ấn lấy cái gáy của Lạc Thần, áp môi qua.
Thời khắc môi chạm môi, hai người liền cảm nhận được nhiệt độ của nhau. Lạc Thần bị cảm giác ướŧ áŧ nóng ấm trên môi dọa sợ, đang muốn út lui liền bị đại Thiên vương đưa tay chặn lại, trong lúc Lạc Thần hoảng sợ, đầu lưỡi của anh cũng đã tìm vào khoang miệng cậu.
“Ưm…” Trong miệng bỗng dưng có thêm một cái lưỡi khác làm cho Lạc Thần cảm thấy lạ lẫm, cậu trợn to mắt, hoàn toàn không biết bản thân nên làm gì. Thẩm Tuất lại tỏ ra cực kì vừa lòng mà gãi gãi bên trái miệng cậu, lại quét quét bên phải, rồi lại liếʍ trên dưới một lần, mãi đến khi Lạc Thần nghẹn thở đỏ hồng mặt mới mỹ mãn buông cậu ra, thu lưỡi về liếʍ liếʍ môi, cười một nụ cười trong sáng đẹp trai cực kì.
“Đường Đường, em có muốn làm gì với anh không?” Chắc do diễn qua cũng nhiều, Thẩm Tuất mở miệng nói ra mà mặt không đỏ, tim không đập
“Cái gì, cái gì?” Lạc Thần đã mất phương hướng, cảm giác bản thân đã đi vào trạng thái vô tri rồi. Hình như lúc nãy cậu hôn môi với đại Thiên vương, thời buổi này lúc quay phim, mấy cảnh tình cảm nhắng nhít của đại Thiên vương với vai nữ hầu hết đều là số nhớ, mà cậu, cậu thế mà thật sự hôn môi với đại Thiên vương!
Trời ạ! Chuyện này mà để fans của anh biết, cậu chắc chắn sẽ bị đuổi gϊếŧ đến chết!
Nhìn bộ dạng đầy mặt không tin của Lạc Thần, Thẩm Tuất bỗng nhiên nghiêng thân đè lên người Lạc Thần, cúi xuống hôn cái mũi be bé của cậu, cười cực kì khoe khoang: “Lạc Thần, em đã tự mình đưa lên cửa rồi, đừng có mà nói với anh là em chưa nghĩ tới chuyện đấy nhé.”
Thẩm Tuất đột ngột thay đổi làm Lạc Thần bị kí©h thí©ɧ không ít, cứ thế ngốc người giương mắt ngơ ngác nhìn Thẩm Tuất một lúc, mãi đến khi trước ngực truyền đến cảm giác tê dại mới thất thanh kêu: “Thẩm, Thẩm Thiên vương… Đừng, đừng… Đừng động chỗ đó!”
“Hừ hừ.” Thẩm Tuất dương dương tự đắc thò tay vào áo ngủ Lạc Thần, không ngừng nhéo điểm đỏ trên ngực cậu, hết nhéo nhéo lại vuốt vuốt, cười gian: “Em đang xin tha hả? Ưm? Em mới gọi anh là gì?”
Dứt lời lại nhéo mạnh, Lạc Thần bản năng cong người, hạ thân cũng bắt đầu phản ứng.
“Thẩm, Thẩm Thiên Vương…” Lạc Thần vội vàng đưa tay kéo lấy bàn tay không an phận của Thẩm Tuất.
“Đổi xưng hô.” Đại Thiên vương làm sao để yên cho Lạc Thần giãy dụa, lập tức cầm chặt hai tay Lạc Thần, áp lên đầu giường, “Bọn họ ai cũng kêu Thẩm Thiên vương này Thẩm Thiên vương nọ, anh nghe chán rồi.” Từ sau khi anh thành danh, ngoại trừ Tô Cù sẽ gọi anh là Thẩm Nhị, Diệp Loan, Lý Văn Bác gọi tên anh thì trên dưới trong giới giải trí đều gọi anh là Thẩm Thiên vương, gọi hoài đến quen miệng cũng không còn xưng hô nào khác nữa, nhưng đại Thiên vương cảm giác con người trước mắt là đặc biệt, trong không gian riêng tư của cả hai, cậu không nên dùng xưng hộ người ta gọi để gọi anh.
Hai tay Lạc Thần bị chặn lại, đấu tranh một lúc vẫn không thể tránh khỏi ràng buộc của Thẩm Tuất, cũng chậm rãi thu hồi chút lý trí, nói giọng khàn khàn: “Thế em gọi anh thế nào?”
“Thì có thể gọi anh là ông xã nha!” Thẩm Tuất không chút nghĩ ngợi, phê chuẩn cho Lạc Thần cách xưng hô.
“…” Lạc Thần lại giương mắt nhìn một lúc, lẩm bẩm: “Cái này không tốt đâu…”
“Có cái gì không tốt.” Thẩm Tuất thoải mái đè lên người Lạc Thần, nhíu mày hỏi: “Không lẽ em muốn gọi người khác là ông xã?”
Lạc Thần vội vàng lắc đầu: “Em không có ý đó.”
“Thế chẳng là được rồi à!” Thẩm Tuất lại nhướn mày, cười hắc hắc nói, “Bà xã, em thấy quan hệ của chúng đã đến mức này rồi, cũng phải làm cái kia kia đi ha?” Anh nói xong, liếc mắt thấy mặt Lạc Thần từ từ đen xuống, lập tức sửa miệng thở dài: “Hơn nữa ông xã nhà em đã nhịn lâu lắm rồi, giờ còn nhịn nữa, sẽ nhịn mãi mà thành bênh đó.”
Thẩm Tuất nói rất rõ ràng, cứ như chuyện anh nói là thật ấy. Lạc Thần rõ ràng biết đối phương đang nói dối, vẫn nhịn không được hỏi: “Bao, đã bao lâu?”
“Cái này nói đến thì dài!” Đại Thiên Vương nghẹn miệng, cũng rất tủi thân, “Ngay từ lúc ở trường em đã bắt đầu rồi, trường của em cũng thật là, thế mà làm phòng hai người, cái cậu bạn họ Trần kia của em sao ngày nào cũng rúc trong phòng chơi trò chơi thế, cậu ta không thể đi tiệm net thức một đêm sao?”
Đại Thiên Vương oán khí ngập trời, cứ như cái cách anh nói thì nếu Lạc Vũ Phi không ở trong phòng ngủ, phỏng chừng Lạc Thần sẽ không bảo vệ được trinh tiết tới tận bây giờ. Lạc Thần nghe xong nuốt nước miếng, nhanh chóng cảm thấy cái thứ Thẩm Tuất để trên bụng cậu càng thêm cứng rắn, càng thêm nóng cháy. Quang cảnh này làm cậu bỗng nhớ đến hôm đó khi hai người ngủ cùng giường, hóa ra vật cứng cậu cảm nhận được lúc trở mình không phải ảo giác, mà là phản ứng hàng thật giá thật của đại Thiên vương.
Hai người họ lúc đó quả đúng là người nọ càng giấu kĩ hơn người kia. Lạc Thần nguyên tưởng chỉ có mỗi mình có phản ứng với Thẩm Tuất, cũng không ngờ đường đường là Thẩm Tuất Thẩm Thiên vương cũng sẽ có phản ứng làm người ta không thể tưởng tượng được như vậy, lập tức mím môi cười khẽ, sau đó có chút do dự, cẩn thận nhìn Thẩm Tuất, nói: “Thẩm Thiên vương… Thật ra cái chuyện anh muốn làm, em không rõ lắm.”
“Gọi ông xã.” Thẩm Tuất rất nhanh sửa lại, sau đó từng chút vui sướиɠ bỗng hiện ra trong mi mắt, kinh hỉ nói, “Bà xã, em đồng ý?”
Lạc Thần miễn cưỡng cứng cổ gật gật đầu, sau đó liền nghe thấy đại Thiên vương hoan hô một tiếng, sức nặng trên người mình bỗng giảm xuống, trong tầm mắt, bóng dáng đại Thiên vương rất nhanh khoác áo ngủ phi khỏi phòng, lục lọi gì đó từ bên ngoài, một chốc sau mới cầm cái lọ gì đó chạy vào, trên mặt có chút ngượng nghịu: “Bà xã, thật ra chuyện này anh cũng làm lần đầu, không rõ lắm phải chuẩn bị cái gì.”
Người theo đuổi Thẩm Tuất thật sự rất nhiều, sinh sinh hoạt của anh cũng không rối loạn. Lạc Thần ngưng mắt nhìn qua, chỉ thấy Thẩm Tuất đang cầm trong tay một lọ Đại Bảo, lập tức choáng váng.
một nhãn hiệu mỹ phẩm, kem dưỡng hay gì đó =]]]], ban đầu mình còn tưởng là ảnh lấy dầu ăn TvT/
“Đây là cái gì?”
Tính tình của đại Thiên vương vốn là nói đi là đi, nói làm liền làm, cũng chưa có chuẩn bị trước cái gì. Thẩm Tuất cầm cái chai trong tay lắc lắc, tạm thời dùng nó thay cho gel trơn, nhếch miệng liền nói: “Tìm một lúc cũng thấy mỗi cái này, người ta quảng cáo cũng bảo là đại bảo làm mỗi ngày, chúng ta chấp nhận đỡ đi, sống qua hôm nay lại cùng em đi thăm tiệm, đến lúc đó em muốn mua hiệu nào liền mua hiệu đó.”
Thẩm Tuất nói rất là thoải mái, Lạc Thần nghe liền quỳ, cậu là xử nam con nhà đứng đắn, làm gì có kinh nghiệm chuyện tình ái chứ, nhưng cứ nghe cách nói của Thẩm Tuất, sao cậu lại có cảm giác đối phương cũng chả khác gì mình vậy!
Thẩm Tuất cũng không chấp nhận, cầm bình nhỏ trong tay bắt đầu mân mê. Tuy tiết trời đông có chút lạnh, nhưng trong nhà Thẩm Tuất có lò sưởi nên cũng không làm người ta thấy lạnh. Thẩm Tuất giúp Lạc Thần làm trơn xong, cũng khẩn cấp mang súng ra trận, vuốt ve cúc hoa be bé của Lạc Thần mấy cái cũng tiến vào trong cơ thể cậu.
Đây là lần đầu tiên Lạc Thần làm loại chuyện này, đau đến liên tục hít khí lạnh, cảm giác như nửa cái mạng của mình cũng sắp đi luôn rồi. Đợi đến lúc Thẩm Tuất vào được hoàn toàn, cả người cũng mềm nhũn sắp chết tới nơi, bộ phận dưới eo vừa đau vừa trướng, cảm giác kì quặc không nói nên lời. Lúc cậu đau đến muốn la lên, đại Thiên vương lại bất chợt từ từ động đậy, làm cậu đau đến rêи ɾỉ ra tiếng.
“A… Nhẹ, nhẹ thôi…” Lạc Thần che mắt nằm trên giường.
Thẩm Tuất hơi hơi nhíu nhíu mày, cảm giác đứa nhỏ của mình bị thành trong căng chặt bao vây cực kì thoải mái, nhịn không được luật động nhanh hơn, mãi đến khi bản thân cảm giác bị cái gì đó kí©h thí©ɧ, mới chậm lại.
“Ư ưm… Đừng… Còn, còn muốn…” Lạc Thần sao chịu nổi loại kí©h thí©ɧ như vậy, bị Thẩm Tuất động đến chỗ mẫn cảm, hít hít thở từng ngụm nói.
“Ha? Em muốn nhanh hay chậm?” Thẩm Tuất có chút khó hiểu, anh nghe nói người ở bên dưới có thể sẽ không cảm thấy thoải mái như mình, mà Lạc Thần là lần đầu khó tránh khỏi chuyện bị đau, hơi ngừng lại động tác.
Lạc Thần sớm đã bị Thẩm Tuất làm đến mất phương hướng, ý thức dường như tập trung toàn bộ vào cái thứ thô to đang ngậm dưới thân, cách nửa ngày mới hít hít mũi, trông có chút đáng thương.
“Đừng, đừng dừng…” Bạn fan nhỏ tội nghiệp nói.
“Ồ.” Đại Thiên Vương gật đầu, “Em xin anh đi, anh mới tiếp tục.”
“…” Làm gì có đạo lý đã làm nửa đường liền rút cái kia ra không tiếp tục nữa, Lạc Thần lập tức mơ hồ, nâng lên cặp mắt đau đến đẫm lệ nhìn Thẩm Tuất.
Thẩm Tuất lại hé ra một nụ cười gian manh, nhưng rất nhanh tỏ ra nghiêm túc: “Gọi ông xã.”
“A?” Đang chìm trong bể tình, cơ thể Lạc Thần tràn đầy ham muốn, nhất thời không kịp nghĩ.
“A cái gì chứ!” Thẩm Tuất uy vũ trừng mắt nhìn người bên dưới, sau đó nhướn mày nói, “Mau gọi ông xã, gọi ông xã rồi anh giúp em.”
“…” Lạc Thần câm nín, sao lại có thể uy hϊếp người khác như vậy chứ, không công bình! Nhưng cậu cũng nhanh chóng cảm thấy thứ kia của đại Thiên vương trong người mình có xu hướng trướng lớn, lập tức tiếp lời.
“Ông xã…”
“To lên chút, nói phải có thành ý vào.” Đại Thiên Vương nhất quyết không tha.
“… Ông xã, giúp, giúp em.” Lạc Thần tủi thân nói.
“Ngoan.” Thế này Thẩm Tuất mới cảm thấy mỹ mãn mà bắt đầu luật động tiếp, vừa động vừa không quên hừ hừ mấy câu hát, vui vui vẻ vẻ nói: “Thần Thần cục cưng, ông xã mang em bay lên!”