Nửa đêm, sau khi từ bệnh viện trở về, Hà Vân uể oải đứng trong thang máy nhìn những con số trên biển điện tử nhích từ 1 đến 4, sau đó ngáp dài ngáp ngắn mấy bận, cuối cùng khi có một tiếng “ting” vang lên, cô mới chậm chạp bước ra.
Đêm nay hành lang trên tầng 4 dường như có điều gì đó khác hẳn thường ngày. Hiện tại đã 2 giờ sáng, lẽ ra sẽ chẳng còn nhà nào còn thức mới đúng, vậy mà ở phía đầu hành lang bên kia vang lên rầm rập tiếng bước chân.
Giữa không gian tĩnh mịch, cô có thể nghe mấy âm thanh khe khẽ vọng lại:
- Tìm đi, hôm nay có đốt hết cả cái toà nhà này cũng phải tìm bằng được người cho tao.
- Người của chúng ta đã bao vây khắp nơi rồi, anh yên tâm, không thể thoát được đâu.