Mười sáu tuổi, khi vừa thi tốt nghiệp cấp hai xong thì ba bắt tôi nghỉ học:
– Học này. Học này. Học này.
Mỗi câu “học này”, cái roi mây trên tay ba lại quất xuống một cái, tôi ngồi co rúm lại, hai tay ôm mặt, chỉ mong sao cây roi của ba chừa lại cho tôi cái bản mặt nguyên vẹn, môi cắn chặt bật máu, tôi không khóc. Từ nhỏ tới giờ, tôi ăn đòn của ba như cơm bữa, nhớ có lần tôi gào lên hỏi ba:
-Vì sao con bị đánh?
-Tao đánh mày không cần lý do.
-Ba nói đi, cho con một lý do để con biết vì sao mình bị đánh?
-Vì nhìn thấy mày là tao ngứa mắt, đồ thứ con gái vô dụng.
Tôi nấc nghẹn, vì tôi là con gái?
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Em Về Cùng Ngày Nắng hoặc Cố Chấp Ngọt