Chương 90

- Tôi đem cơm đến rồi đây.

- Ngồi xuống ăn đi.

Anh tự nhiên mở hai khay cơm, đẩy một khay ra trước mặt tôi. Thực tình tôi thắc mắc trong lòng nhiều lắm, nhưng anh bắt đầu ăn rồi tôi cũng không tiện hỏi, cũng đành ngồi xuống sofa đối diện anh, cầm đũa thìa bắt đầu bữa tối. Vì ban nãy một lần bưng hai khay cơm nên tôi không thể mang theo canh, vừa đứng lên anh đã ngẩng đầu hỏi:

- Cô đi đâu thế?

- Tôi về bếp lấy canh...

- Thôi khỏi đi. Cô ăn xong cứ ngồi đây nghỉ, lát nữa vị lương y kia sẽ đến đây.

- Lương y đến phòng này sao?

- Có vấn đề gì à?

Đương nhiên rồi! Tôi và anh thì có liên quan gì mà tôi ở đây chờ khám chứ? Muốn hỏi anh như vậy nhưng tôi chỉ im lặng, có lẽ anh muốn nghe tình hình bệnh của tôi, mà bệnh của tôi lại là bệnh phụ nữ tế nhị, nếu bác sĩ vào phòng tôi khám thì anh sẽ khó vào cùng.

Tôi mím môi gật đầu, ăn xong không nghe anh mà cầm hai khay cơm bẩn đem đi, sau đó nhanh chóng quay lại phòng anh. Anh dường như chờ đợi tôi, còn... pha một ấm trà, khi thấy tôi liền rót đưa ra trước mặt tôi:

- Trà này tốt cho phụ nữ, cô uống đi.

Tôi khó khăn nuốt một ngụm, tự nhiên lại cảm thấy ngại ngùng hơn bao giờ hết. Từ sáng nay anh đối xử với tôi cứ khang khác, vừa khách sáo xa cách lại vừa lịch sự ân cần, tôi chẳng biết phải nghĩ sao, chỉ khẽ rùng mình một lượt, méo xệch miệng đáp:

- Cảm... cảm ơn anh! Anh... thế này tôi không quen! Có thể... cứ như lúc trước được không ạ?

Anh không trả lời, để kệ tôi ngồi xuống vị trí cũ, cầm tách trà ngọt ngào thơm phức trước mặt đưa lên miệng. Cảm giác trà có nhiều vị ngọt lạ lẫm lần đầu tiên tôi thưởng thức, quả thực rất ngon.

Đáy mắt dường như ánh lên nét hài lòng, anh nhàn nhạt nhắc nhở:

- Tôi vẫn nhớ đã giao cô làm trợ lý sức khỏe cho tôi. Ngoài lúc phải nằm theo chỉ định thì cô đừng quên nhiệm vụ của mình.

Tôi gật đầu. Ý anh là... những bữa cơm, tôi cần phải “hầu ăn” anh như tối nay đó phải không? Cũng không có gì phức tạp, tôi hỏi nhỏ:

- Anh có ăn uống theo chế độ gì đặc biệt không để tôi lưu ý!

- Ừm... hàng ngày lên thực đơn cho tôi rồi bảo nhà bếp làm. Tôi ăn giữ cơ.

Tôi nhún vai đồng tình. Con người chăm chỉ giữ gìn vóc dáng này chắc hẳn lâu nay nhà bếp đã quen mà làm đồ ăn hợp ý anh rồi, chẳng qua anh thích giao việc cho tôi.