Chương 2

7 giờ sáng .Mặc Tử Dạ rời giường .Nàng tự làm bữa sáng và sửa soạn để chuẩn bị đi gặp Lục Thanh Y.

Hôm nay Mặc Tử Dạ mặc một chiếc quần âu đen cùng áo sơ mi trắng theo bên ngoài là chiếc blazer .Bộ quần áo thoạt nhìn thì đơn giản nhưng khi mặc lên người nàng lai tỏa ra một khí chất thanh tao khiến cho người qua đường cũng không khỏi ngước nhìn vài lần

Mặc Tử Dạ bước vào nhà hàng đã hẹn sẵn , không khó để nàng tìm thấy Lục Thanh Y

Sau khi tiến vào nàng dùng trước mặt Lục Thanh Y mà đánh giá .Nghe được động tĩnh Lục Thanh Y ngẩng đầu lên nhìn , người trước mắt không khỏi khiến cô ngây ngẩn cả người

Thế Nhưng lại là nàng ấy

"Thật trùng hợp , chẳng lẽ người cùng tôi kết hôn lại là cô sao ?" Lục Thanh Y lấy lại tinh thần nhưng vẫn không khỏi ngạc nhiên

"Cô là đại tiểu thư Lục gia sao ? " Mặc Tử Dạ đứng ngây ngốc

Ngày trước nghe tên Mặc Tử Dạ còn tưởng là trùng tên ,ai ngờ người đứng trước mặt cô thực sự là đại tiểu thư nổi danh của Lục gia.

Mặc Tử Dạ ánh mắt không dấu vết mà quét qua người Lục Thanh Y . Nàng một thân váy màu lam thẫm lộ vẻ thanh tao ,cùng đơn giản phấn trang trên người lại tỏa ra một cỗ khí chất băng lãnh khiến người ta có cảm giác cách xa .

"Vết thương lúc trước đỡ chưa " Lục Thanh Y ôn nhu mà hỏi

Mặc Tử Dạ có chút kinh hỉ mà đáp "Đã đỡ hơn nhiều nhưng sinh hoạt có chút bất tiện ,cảm ơn cô quan tâm."

Lục Thanh Y hướng Mặc Tử Dạ mà hỏi " Cô muốn uống gì "

Mặc Tử Dạ thấy thế mở miệng " Cho tôi ly rượu ,cảm ơn "

Lục Thanh Y các nàng ở chung nửa giờ đã cẩn thận quan sát Mặc Tử Dạ . Tuy Lục Thanh Y đã điều tra mọi thông tin về nàng nhưng ở nàng xem ra, Mặc Tử Dạ thật không giống trong tưởng tượng của cô . Tuy nói nàng là núi băng ngàn năm không thể tan chảy nhưng lại khiến cô có cảm giác rất dễ gần

"Tôi đại khái biết, gia phụ cùng tôi nhắc qua chuyện kia...." Lục Thanh Y do dự mà nói " tôi nghĩ chuyện này là do hai bên toàn quyền quyết định , cô nguyện ý sao ?"

Mặc Tử Dạ yết hầu nhỏ đến khó phát hiện mà hoạt động vài cái, thực mau khôi phục lại, như cũ là loại này tiêu chuẩn ý cười, đương nhiên, có lẽ nhiều vài phần chân thành: "Nói vậy sau khi gặp cô, không ai trên đời này có thể không muốn."

Lục Thanh Y ngồi thẳng thân thể nhìn nàng, đạm thanh nói: "Việc hôn nhân này tuy ngoài mặt là chúng ta hai người quyết định, không bằng nói là bọn họ trưởng bối quyết định .Bất quá đều không có ý phản đối chi bằng lập ra một hiệp nghị hôn nhân "

"Ân , cô tùy ý " Mặc Tử Dạ lười biếng trả lời

Lục Thanh Y thấy Mặc Tử Dạ vẻ mặt bình tĩnh liền lấy từ trong túi ra 2 bản hợp đồng đưa cho nàng một bản .

Mặc Tử Dạ lãnh đạm đọc qua bản hợp đồng , bên trên ghi rõ các điều mục .******

1. Hai bên sống chung với nhau không được làm điều gì quá phận

2 .Nếu kết hôn sau 3 năm mà cả hai đều có tình cảm thì hợp đồng mất hiệu lực còn không thì sẽ ly hôn

3. Hai bên sẽ không can thiệp vào cuộc sống của nhau ,khi cần thì có thể tùy ý giúp đỡ

4.sau khi ly hôn , không cần phân chia tài sản

*******

Mặc Tử Dạ không chần chờ liền đặt bút ký tên.

"Kết hôn rồi nên ở nhà tôi hay nhà cô đây " Lục Thanh Y cất lại hợp đồng vào túi quay sang hỏi

"Vẫn nên là nhà tôi đi , quả thực tôi có bệnh mất ngủ , mấy năm nay đều phải uống rượu mới ngủ được liền làm một quầy rượu trong nhà , không thể thiếu được " Mặc Tử Dạ không che giấu mà nói

- Vậy được ,mai tôi sẽ thu xếp chuyển đến

Mặc Tử Dạ đưa vươn tay ra với Lục Thanh Y " hợp tác vui vẻ "

Lục Thanh Y nhìn nhìn Sầm Mặc Tiêu, đồng dạng duỗi tay nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay hơi lạnh của đối phương.

Tinh tế xúc cảm, ngón tay thon dài, ấm áp cùng lạnh lẽo va chạm, cảm giác thập phần rõ ràng

" Chúng ta đã kết hôn rồi cho phép tôi gọi em là Thanh Y được không ? Em cũng có thể gọi tôi là Tử Dạ " Mặc Tử Dạ nghiêng đầu cười thực tươi đẹp mà hỏi

" Ân , sau này cứ xưng hô vậy đi." Nói rồi Lục Thanh Y lên xe rời đi