“Giản Mạt, cô cũng biết Du tổng và bên Trung Bằng đang cắn nhau rất gắt.” Đường Hạo Dương nặng nề nói: "Cho dù không nghĩ cho công ty, nhưng cô cũng phải nghĩ đến tương lai của chính mình chứ đúng không? Lần này có thể ảnh hướng đến việc tiến cử cô đi UCL đó..."
Nghe giọng điệu của Đường Hạo Dương, Giản Mạt biết rõ không thể từ chối được nữa, lại thêm cái cớ bản thân hôm nay không về công ty... Nếu bây giờ đùn đẩy, thì cũng thật là giả quá đi!
Nghĩ tới vừa nãy Cố Bắc Thần nói tối nay sẽ đến Heaven Night nên có lẽ sẽ không xuất hiện trong bữa tiệc này, cô liền đồng ý.
Giản Mạt quay về thay một chiếc váy voan dài đến đầu gối, khoác ngoài là áo gile. Cô nhìn thời gian, chưa đầy một tiếng nữa là đến giờ hẹn, lái xe từ đây qua đó, mất khoảng...
Bữa tối diễn ra tại tòa nhà Nam Hương nổi tiếng ở Lạc Thành. Đúng như dự đoán của Giản Mạt, trên bàn ăn, đến hình ảnh của Cố Bắc Thần cũng không nhìn thấy...
“Thứ lỗi, tôi đi vệ sinh một chút.” Sau khi chào hỏi một cách lịch sự, Giản Mạt đứng dậy và ra khỏi đó.
Cô không thích bữa tiệc kiểu này, cùng là ánh mắt sôi sục người đàn ông, nhưng vẻ đẹp trai của Cố Bắc Thần ở một mức độ cao mới, còn những người này chỉ khiến người ta thấy ghê tởm.
"Tiểu Mạt à, cũng đi vệ sinh sao?"
Ngay lúc Giản Mạt muốn bước vào phòng vệ sinh, cô đã bị người đàn ông đi ra từ phòng bên cạnh gọi chặn lại, vừa trông đây là lãnh đạo của một cục nào đó, cô nhoẻn miệng nói: "Cục trưởng Hoàng!"
“Cô đi đi, tôi chờ cô cùng quay về.” Cục trưởng Hoàng cười đắc ý, những ngấn thịt ngang trên mặt cũng rung lên.
Giản Mạt âm thầm trợn mắt nhìn ông ta, nụ cười trên mặt không hề thay đổi, nói: "Không cần đâu, cục trưởng Hoàng cứ qua đó trước, tôi ở đây một lát.”
"Không sao, đúng lúc tôi muốn hút điếu thuốc..."
"..." Giản Mạt không tiện nói thêm gì nữa, chỉ còn cách đi vào.
Giản Mạt đi tới đi lui, nghiền ngẫm trong đó mười mấy hai mươi phút, cô nghĩ cục trưởng Hoàng chắc sẽ không đợi được lâu như vậy đâu nhỉ? Nhưng khi vừa bước ra, ông ta vẫn ở đó!
"Cục trưởng Hoàng, thật ngại quá để ngài chờ lâu rồi..." Giản Mạt cẩn thận giữ khoảng cách an toàn với người đàn ông đó: "Vậy thì, đi thôi?"
"Không vội..." Trong khoé mắt cục trưởng Hoàng ánh lên tia sáng khiến người khác khó chịu: "Tiểu Giản à, Tiểu Đường vừa rồi nói thiết kế của cô rất tốt!"
Giản Mạt không biết ông ta định làm gì, cô chỉ có thể cười gật đầu: "Là giám đốc khen ngợi..."
"Vừa rồi Tiểu Đường cứ khen ngợi cô suốt đó..." Cục trưởng Hoàng tiếp tục cười đắc ý: "Tiểu Giản có hứng thú với thiết kế tòa nhà văn phòng mới của chúng tôi ở Lạc Thành không?"
"..." Tiểu Giản nghe vậy đã hiểu rõ, cục trưởng Hoàng, con người toàn thân dát vàng này muốn chơi quy tắc ngầm với cô!
"Vậy phải xem sự sắp xếp của công ty rồi, việc giao cho tôi, tôi sẽ làm..."
Cục trưởng Hoàng vừa nghe xong, liền cố ý ra vẻ vô tình gạ gẫm Giản Mạt một chút: "Chỉ bằng là người Tiểu Đường tiến cử, cô nhất định phải có tài năng hơn người rồi. Hay là... tôi nghiên cứu một chút, rồi giao nó cho cô?"
Giản Mạt lùi lại về sau: "Ha ha, cảm ơn sự yêu mến của cục trưởng Hoàng, thiết kế của chúng tôi đều do phía trên sắp xếp... a..."
Bước chân lùi về sau của Giản Mạt đột nhiên bị trẹo, cả người cô không tự chủ được ngã về một phía.
Cục trưởng Hoàng thấy vậy liền vội vàng kéo lấy cô... vừa kéo vừa đẩy, không biết có phải là do ông ta cố ý làm vậy hay không, cả người Giản Mạt bị ông ta đẩy vào tường.
Đây có phải là muốn dồn đối phương vào tường?
Đây vẫn chưa gọi là cẩu huyết, thứ còn cẩu huyết nữa là... Giản Mạt nghiêng đầu dưới tác động của quán tính, và rồi ánh mắt cô bắt gặp một đôi đồng tử đen sâu thẳm đến nỗi khiến lòng bàn chân lạnh toát.
Cố Bắc Thần thực sự ở tòa nhà Nam Hương...