Chương 61

Diệp Chính Lâm đang uống trà, nghe vậy thở dài một tiếng, "Nó không có chỗ ở, còn cam đoan về sau sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa, nói cho cùng là người một nhà, ta và mẹ của con cũng không thể đuổi nó đi.""Cô ta nói như vậy ba mẹ cũng tin? Chẳng lẽ những chuyện xảy ra trước kia còn chưa đủ sao?" Vừa nhắc tới Hứa Thiên Ái, nàng liền tức giận, "Chỉ cần ba mẹ mềm lòng, thì cô ta liền có thể lợi dụng!"

"Người già dễ mềm lòng, đến lúc con bằng tuổi ta và mẹ con, tự nhiên sẽ hiểu." Diệp Chính Lâm đấm chân, đẩy gọng kính trên sống mũi.

Diệp Nhược Sơ hít sâu một hơi, "Bây giờ con chỉ biết, Hứa Thiên Ái giống như một con đỉa đói, không thể dứt ra nổi!"

Một mình Diệp Nhược Sơ nàng nhẫn tâm thì làm được gì, có bọn họ ở phía sau dung túng Hứa Thiên Ái, cho du đã nàng có đem hành lý của Hứa Thiên Ái vứt ra, thì họ cũng sẽ đi kiếm về!

Ở cùng Hứa Thiên Ái lâu như vậy, nhưng khi cô ta lại lần nữa quay về, nàng chỉ thấy thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.

Diệp Chính Lâm không tiếp tục nói đến đề tài này, mà hỏi nàng: "Chuyện của con thế nào rồi?"

"Mọi chuyện đã được giải quyết." Nàng tránh nặng tìm nhẹ trả lời, chuyện này từ nay về sau nàng không muốn nhắc đến nữa.

"Vậy là tốt rồi. Con gái đừng giận, hôm nay có trận thi đấu bóng rổ, cùng ba ngồi xem."

Cưng chiều vỗ nhẹ vai nàng, Diệp Chính Lâm cười, kéo nàng vẫn còn đang tức giận ra phòng khách ngồi xuống.

Vừa bật TV lên, trên màn hình liền xuất hiện Thẩm Mặc Hàn, hắn đang ngồi trên ghế sô pha màu đỏ sẫm, càng làm tăng thêm vẻ tuấn mỹ, mê người.

Hắn đang trả lời phỏng vấn của phóng viên, Diệp Nhược Sơ đưa tay, đoạt lấy điều khiển TV trên tay Diệp Chính Lâm, tăng lớn âm lượng.

"Tất cả chúng tôi đều rất tò mò, chính xác thì giám đốc Thẩm đã kết hôn khi nào, và tại sao không có tin tức gì cả?" Người dẫn chương trình mỉm cười hỏi.

Thân hình hơi dựa vào ghế sô pha, hai chân ưu nhã vắt chéo, gương mặt tuấn mỹ không chút cảm xúc, khoé miệng chậm rãi nhếch lên, giọng nói vô cùng trần thấp.

"Không ngờ mọi người lại chú ý đến cuộc hôn nhân của tôi như vậy, trước kia tôi từng nói nếu kết hôn sẽ tổ chức họp báo, chọn ngày nào không bằng ngay mai, tối mai ở khách sạn Bách Duyệt, tôi cùng vợ của tôi đến lúc đó sẽ chiêu đãi mọi người, hi vọng mọi người sẽ tham dự..."

"Điều này quả thực đáng mong đợi, từ sau khi kết hôn, đây là lần đầu tiên giám đốc Thẩm cùng Thẩm phu nhân xuất hiện trước công chúng. Ở đây, tôi vô cùng cảm ơn giám đốc Thẩm đã nhận lời phỏng vấn của chúng tôi, tôi xin thay mặt mọi người chúc giám đốc Thẩm cùng Thẩm phu nhân tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử."

Hắn khẽ gật đầu, khoé miệng nở nụ cười, "Cảm ơn."

Khi cuộc phỏng vấn kết thúc, Diệp Nhược Sơ mới tỉnh táo lại, ném điều khiển TV sang một bên, đi ra ban công gọi điện thoại.

Một lát sau, đầu dây bên kia truyền đến tiếng bước chân, hình như hắn vừa bước ra khỏi phòng thu, còn có thể nghe được tiếng người xung quanh cùng hắn chào hỏi.

"Thẩm tiên sinh, anh có thể giải thích một chút, những lời anh vừa nói lúc phỏng vấn là có ý gì không?"

"Ý trên mặt chữ, tối mai, tôi cùng Thẩm phu nhân sẽ cùng có mặt ở khách sạn Bách Duyệt..."

Diệp Nhược Sơ hít sâu một hơi, "Thẩm tiên sinh, hai giờ trước chúng ta còn ở cùng nhau, sao anh không nói trước với tôi một tiếng?"

"Đó là quyết định nhất thời, vì Thẩm phu nhân đã biết nên tôi không cần nói lại lần thứ hai, tôi còn có cuộc họp, cúp máy..."

Hình như hắn thực sự rất bận, trong lúc nói chuyện với nàng, hắn vẫn hướng dẫn thư ký lấy tài liệu rồi thương thảo hợp đồng."

"..."

Trở lại phòng khách, Quách Yến đình đã đi chợ về, đang nhặt rau, mà Hứa Thiên Ái cũng xum xoe đi nhặt rau, thỉnh thoảng còn nhỏ giọng nói gì đó.

Nhìn thấy nàng, động tác trên tay Quách Yến Đình ngừng lại, "Nghe nói tối mai các con muốn tổ chức tiệc rượu ở khách sạn Bách Duyệt?"

"Con cũng vừa mới biết, sao vậy mẹ?"

Lúc này, Hứa Thiên Ái đặt ra đã nhặt xong xuống, đấm lưng cho Quách Yến Đình, "Mẹ, con nhờ mẹ nha!"

Lời nói vừa dứt, cô liền đắc ý đi vào nhà vệ sinh, miệng ngâm nga hát.

"Con bé nhờ mẹ xin cho nó thiệp mời, nó cũng muốn đi!"