Chương 2: Hoá ra tên hề là cô.

“Anh đang nói cái gì vậy Cẩn Niên, em mang thai rồi .” Nhìn bộ dạng khẩn trương của Cẩn Niên, cô bật cười nói.

Em có thai?!” Tư Cẩn Niên nhìn cô ngơ ngác, “Sao em có thể mang thai!”

"Phản ứng của anh là sao ? Tại sao em không thể mang thai? Em cũng đâu có bị vô sinh.”

Ban đầu Tư Cẩn Niên còn có cảm giác áy náy, nhưng bây giờ chút áy náy đó đã hoàn toàn biến mất, hắn cảm thấy trên đỉnh đầu đang phát sáng một màu xanh miết.

"Vậy anh hỏi em, cha của đứa bé là ai?" Sắc mặt Tư Cẩn Niên lúc này đã tối sầm.

Cố Hi trong lòng có dự cảm không tốt: "Đương nhiên đứa bé là của anh !"

"Cố Hi! Cô cho rằng tôi ngu ngốc đến thế sao! Tôi chưa bao giờ đυ.ng chạm vào cô dù chỉ một lần, cô thật sự làm tôi thất vọng. Bây giờ cô nói điều này với tôi ? Là để tìm cha cho con cô và để tôi bỏ nồi ? Haha, không ngờ cô lại hèn hạ đến thế!”

Cố Hi sửng sốt, " Một tháng trước, ở quán bar Linh Dã, người đó không phải là anh sao? Sau ngày hôm đó, anh gửi cho em một tin nhắn nói, tối qua anh rất vui vẻ, là một đêm tuyệt vời, em vẫn còn lưu lại tin nhắn đó đây!"

Tư Cẩn Niên quả thật có gửi tin nhắn như vậy, nhưng lúc đó hắn đã gửi nhầm người, là hắn gửi cho Cố Nguyệt Nhi.

"Cố Hi, tôi không biết trong quán bar ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi chắc chắn một điều là tôi không hề chạm vào cô. Giờ mọi chuyện đã như thế này thì chúng ta chia tay đi. Cô tự mình đi tìm cha của đứa nhỏ, tôi không phải người để cô lợi dụng”

Tư Cẩn Niên đứng dậy, hắn không muốn nhìn thấy Cố Hi, vẻ mặt cô đang khủng hoảng và ngạc nhiên ngạc nhiên, không thể tin nổi vào những chuyện đang xảy ra kia.

"Nhân tiện, còn một chuyện tôi muốn nói với cô, tôi và Cố Nguyệt Nhi đã yêu nhau được 1 năm, tình cảm rất sâu sắc, tôi thích sự dịu dàng, ngây thơ và giản dị của cô ấy. Tôi đã yêu cô ấy, yêu đến mức không thể tách rời. Hiện tại, cô lại mang thai đứa con của người khác nên chúng ta phải giải quyết chuyện này rõ ràng. Từ nay, chúng ta không ai nợ ai.”

Đến cuối cùng, Cố Hi còn không nhớ rõ Tư Cẩn Niên rời khỏi nhà hàng như thế nào.

Trong tai cô giờ chỉ có những tiếng ù ù những điều nghi vấn không có lời giải đáp.

Bạn trai cô lại yêu một người phụ nữ khác, đứa con trong bụng cô cũng không phải của hắn.

Vậy là con của ai?

Buổi họp lớp tại Linh Dã Bar.

Kí ức hôm đó ùa về, đêm đó cô nhớ bản thân không hề uống rượu, sau đó tự dưng cô thấy đầu mình choáng váng, toàn thân nóng bừng, cô đi tìm nước khắp nơi để uống, rồi không biết là ai, cô không nhìn rõ mặt, người đó dẫn cô đi vào phòng.

Trong lúc bàng hoàng, tất cả những gì cô nhìn thấy chỉ là Tư Cẩn Niên.

Không phải Tư Cẩn Niên. Vậy đó là ai? Làm sao có thể, rõ ràng sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô nhận được tin nhắn của Tư Cẩn Niên, đêm đó rõ ràng người cô thấy chính là Tư Cẩn Niên.

Tư Cẩn Niên thậm chí còn gửi cho cô một tin nhắn nói rằng: "Tối qua anh rất vui vẻ, là một đêm tuyệt vời. Bé yêu, anh phải đi công tác nước ngoài, một tháng nữa sẽ về với em. Anh yêu em.”

Nếu không phải Tư Cẩn Niên vậy thì người đó là ai ?

Khi cô bước ra khỏi nhà hàng thì trời đã mưa, mưa càng lúc càng lớn. Cố Hi ngẩng đầu nhìn mưa từ trên trời trút xuống, cô cố nhớ lại nhưng lại không nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra đêm đó.

Cách đó không xa, ở phía trước khách sạn 2 hàng vệ sĩ áo đen đang xếp hàng. Trước cửa là một chiếc Maybach màu đen đầy sang trọng vừa tiến đến.

Người quản lý khách sạn đích thân cầm ô tiến tới ghế sau của chiếc xe mở cửa đón. Đội hình vệ sĩ quá hùng hậu đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Ngay cả Cố Hi cũng đưa mắt nhìn sang.

Người đàn ông trong xe lãnh đạm bước ra, đảo ánh mắt, ngay lập tức ánh mắt đó chạm mắt Cố Hi. Ánh mắt này quá quen thuộc, làm cho thân hình người đàn ông cứng lại.

"Ngũ thiếu gia, sao cậu lại đích thân tới đây!" Quản lý khách sạn cầm ô đứng ở phía sau, trong lời nói và vẻ mặt của ông ta đầy sự nịnh nọt.

Người đàn ông không lên tiếng mà chỉ nhìn chằm chằm Cố Hi.

Người quản lý khách sạn ngạc nhiên đưa mắt nhìn theo tầm mắt anh và thấy một người phụ nữ đang ngâm mình trong mưa, một thân đội mưa ướt sũng.

"Ngũ thiếu gia, có chuyện gì vậy?" Vệ sĩ bên cạnh thấy anh không có động tĩnh, nhanh chóng bước tới hỏi.

“Cô ấy trông rất quen.” Giọng nói nam tính của người đàn ông vang lên.

Vệ sĩ nhìn thấy Cố Hi ở phía xa, người phụ nữ ướt sũng đang bước đi, nhìn vào trông rất khổ sở, tội nghiệp.

“ Tôi sẽ tìm kiếm tất cả thông tin của cô ấy cho cậu ngay bây giờ!”

“Không cần, cứ làm việc của cậu đi.

Nói rồi, thân hình cao lớn của người đàn ông nổi bật bước đi giữa đám đông, xung quanh là hàng vệ sĩ bước theo cùng những tiếng hò reo, xen lẫn với những tiếng bàn tán của các nhân viên nữ khách sạn.

"Ồ! Đây chính là Hoắc Thiếu Đình trong truyền thuyết sao? Anh ấy đẹp trai quá!"

"Tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh ấy thôi cũng cảm thấy anh ấy rất đẹp trai!”

" Mới nhìn thôi,tôi đã muốn có con liền với anh ta. Với gen tốt của anh ta, đứa trẻ sinh ra khẳng định sẽ rất xinh đẹp.”

“ Ngũ thiếu gia, anh ấy không thích phụ nữ, anh ấy chỉ tập trung vào sự nghiệp của mình. Các cô sớm từ bỏ ý định đó đi !"

"..."

Ngũ thiếu gia Hoắc gia, Hoắc Thiếu Đình, hay còn được gọi là Hoắc ngũ thiếu gia, nổi tiếng là một người tàn nhẫn, lạnh lùng, không có ý định yêu đương, chỉ muốn theo đuổi sự nghiệp, hắn còn nói phụ nữ sẽ làm ảnh hưởng đến công việc kiếm tiền của hắn.

Nhưng hắn lại đẹp trai, dáng vóc chuẩn, gia thế tốt, dù cho có tuyên bố sẽ không yêu đương và kết hôn, cũng không thể ngăn cản được sự say mê của hàng nghìn cô gái dành cho mình.

Hoắc Vô Dã nói xong đi ra khỏi khách sạn, ánh mắt vô thức nhìn về phía nhà hàng đối diện.

Người phụ nữ đó trông quen thuộc, giống người phụ nữ đêm đó.

"Ngũ thiếu gia, Tư thiếu gia đã đợi cậu cả buổi chiều, muốn cùng cậu bàn chuyện hợp tác về dự án Quan Độ Khẩu." Trợ lý Vu Thành nói.

"Tư thiếu gia là ai? Muốn hợp tác với tôi sao ? Nói với bọn họ, tôi đang buồn ngủ, phải về nhà làm một giấc, khi nào tỉnh cùng họ nói chuyện sau.”

“Ngũ thiếu gia, dù sao đối phương cũng là đại thiếu gia nhà họ Tư, anh ta sắp kết hôn cùng với mỹ nhân đứng đầu của Vận Thành, con gái của Cố gia.”

" Mỹ nhân đứng đầu Vận Thành ? Cậu đúng là giỏi nói khoác loác, làm trợ lý của tôi xem ra chỉ lãng phí thời gian, từ chức làm paparazzi sẽ rất thích hợp với cậu."

Vu Thành lập tức im lặng, không nói nữa, làm sao có thể cậu quên được ông chủ ghét nhất phụ nữ, lại làm sao có thể biết được những lời bàn tán về phụ nữ.

Nghe nói trưởng nữ nhà họ Cố và thiếu gia nhà họ Tư là bạn thuở nhỏ, có thể nói là thanh mai trúc mã, từ mẫu giáo đến váy cưới, chuyện tình của bọn họ nghe thật lãng mạn, thật khiến nhiều người ao ước.

Vị thiếu gia nhà họ Tư này quả thực là một người đàn ông có phúc, số hưởng không tồi.