Chương 1: Đi tiếp khách bị người trong lòng bắt gặp

Một giáo viên bất ngờ chuyển đến trường quý tộc liên cấp, nghe nói là mấy vị trong ban giám hiệu cùng nhau đón anh ta vào phòng làm việc, chỉ thiếu nước cho anh một dãy phòng riêng.

Vừa lấy bằng tiến sĩ không lâu, người thanh niên 27 tuổi không muốn kế thừa gia nghiệp nên quyết định đến đây làm giáo viên cho nhàn. Đồng nghiệp than vãn mỗi người một số, khen ngợi lý lịch xuất sắc của anh. Tuy nhiên đối với thân phận người thầy thì vẫn như tờ giấy trắng, nhưng hiệu trưởng nhất quyết yêu cầu anh ta dạy lớp tốt nhất.

Lớp 10-1 là lớp lớp ưu tú nhất. Cung Hạo tình cờ dạy thay giáo viên địa lý đang mang thai 6 tháng - đó là một giáo viên trung tuổi hiền lành, giảng bài lưu loát, đột nhiên rời đi sớm khiến học sinh có chút không quen. Dù sao cũng là trường học quý tộc, học sinh đều là con nhà danh giá, cho dù là học sinh ngoan cũng chưa chắc đã phục giáo viên mới này.

Đồng nghiệp còn lo Cung Hạo bị gây khó dễ, nhưng anh chỉ đứng đó, đôi mắt lanh lợi và ngũ quan tuấn lãng đã khiến học sinh phải câm nín.

Bài kiểm tra giữa kỳ được phát theo tên, từ điểm thấp đến cao, cũng coi như là làm quen với học sinh.

"Mặc Cửu’. Bài kiểm tra duy nhất được điểm tuyệt đối, Cung Hạo đọc lên cái tên này có chút sửng sốt, nhìn chữ viết đẹp đẽ, giọng điệu chậm lại một chút: "Kỳ thi giữa kỳ này không dễ, đạt điểm tuyệt đối không hề đơn giản."

Không có người lên lấy bài kiểm tra, Cung Hạo mới nhận ra vắng một người ở góc khó nhận ra gần thùng rác.

"Bạn Mặc Cửu hôm nay không được khỏe nên xin nghỉ rồi ạ."Lớp trưởng giơ tay nói: "Bạn ấy sức khỏe không tốt, toàn xin nghỉ thôi."

"Nói không chừng lại là làm thêm bị giữ lại rồi.."một bạn nữ nhỏ giọng nói, rồi lập tức bịt miệng.

Mặc Cửu. Cung Hạo nghĩ một lúc, cứ cảm thấy quen quen. Trước đó, các giáo viên đặc biệt đến nói với anh về cô gái thành tích rất tốt nhưng gia đình và sức khỏe tương đối đặc biệt, nếu mà có lòng thì xin hãy quan tâm cô bé này nhiều hơn một chút. Giọng điệu nhẹ nhàng như có thể cảm động rơi lệ, Cung Hạo liền vội vàng đồng ý.

Sau giờ học, Cung Hạo lái chiếc xe sang trọng mới tinh của mình,cầm bài kiểm tra của Mặc Cửu và đi đến địa chỉ đã đăng ký của cô. Dù đã gọi điện trước cho người giám hộ, nhưng hai số máy thì một số không tồn tại còn một số máy bận.

"99- đường Trường Lộc ở phía Tây."

Tuy rằng đã lâu không về thành phố này, nhưng Cung Hạo không cần dùng GPS vẫn tìm được nơi đó. Tuy là một con đường có chút ảm đạm và đổ nát, nhưng phía còn lại lại là khu dân cư cao cấp sớm nhất của thành phố, lúc đó đã tốn rất nhiều tiền để xây, cho đến nay hơn mười năm sau vẫn chưa lỗi thời. Bên cạnh cũng có khu dân cư cao cấp mới xây, Cung Hạo đã mua một căn biệt thự riêng, tuy khá xa trường, nhưng giờ đi lại đã thuận tiện nên yên tĩnh vẫn tốt hơn.

Ngoài dự đoán, đi theo địa chỉ đến đó là một cửa hàng bán đồ tìиɧ ɖu͙©. Trên đường đi đến, có rất nhiều gái đứng đường nhìn xe Cung Hạo, lúc anh giảm tốc độ, hình như họ cũng có ý tới bắt chuyện.

Gia đình thật ra cũng chỉ kinh doanh cửa hàng tìиɧ ɖu͙© nhỏ, chẳng trách cô lại là học sinh ưu tú được trường đặc cách tuyển chọn, Cung Hạo đưa tay mở cửa sau khi xe dừng hẳn lại. Không ngờ âm thanh bên trong còn trắng trợn hơn cả gái đứng đường bên ngoài. Bạch bạch bạch âm thanh tìиɧ ɖu͙© phát ra từ căn phòng nhỏ được ngăn bởi bức màn, cả cái tiệm này cũng chỉ tầm 10m2, và gần như là có âm vang lại. Tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông và tiếng rêи ɾỉ của cô gái rất rõ ràng, Cung Hạo chán ghét muốn quay đầu rời đi, anh cảm thấy nhất định là tìm nhầm chỗ. Trên tường dán một dòng chữ, cung cấp dịch vụ sử dụng. Lúc đầu anh ta vốn tò mò,nhưng nghe âm thanh này anh ta lập tức hiểu đó là loại sử dụng gì.

"Này? Mới đến à? Mày cũng đến tìm Mặc Cửu."Ngoài cửa vừa hay có một người đàn ông đi vào, trên mặt nở nụ cười chí đồng đạo hợp: "Con đĩ nhỏ kia tính mày một lần bao tiền?"

"Tôi là thầy giáo của cô ấy, đến thăm nhà."

Cung Hạo đọc thầm cái tên Mặc Cửu, đảm bảo rằng anh không tìm nhầm nơi. Bài kiểm tra đều mang đến rồi, cứ thế mà rời đi thì phí công lắm. Cung Hạo có chút bệnh sạch sẽ, không chỉ là trên vấn đề sinh lý, giờ anh không muốn bước một bước vào nơi này chút nào.