Chương 1: Một Con Rắn Ở Tù Chung Thân

Thân rắn dài hơn hai mét, to như ngón giữa người trưởng thành đang thản nhiên cuộn tròn ở trong góc hang động.

Đầu rắn nho nhỏ vui sướиɠ gối lên trên thân rắn chợp mắt một chút.

Nó thỉnh thoảng thè đầu lưỡi rắn màu đỏ tươi phân nhánh ra, thu thập, phân biệt yếu tố mùi vị ở trong không khí.

Đúng thế, Chu Cửu Âm xuyên qua thành một con rắn.

Nói một cách chính xác là một con rắn có thể phát triển thành Chúc Long trong truyền thuyết cổ xưa.

Một hồi âm thanh xột xoạt rất nhỏ đột nhiên nhẹ nhàng truyền vào từ ngoài hang động.

Chu Cửu Âm chậm rãi mở to mắt.

Trong hốc mắt là một cặp mắt rắn dựng thẳng đỏ thẫm như máu.

Thông qua thu thập, phân biệt từ lưỡi rắn, Chu Cửu Âm biết được thông tin thân phận của kẻ xông vào.

“Lại đến lúc ăn cơm.”

Vảy rắn màu đỏ đậm rậm rạp khép mở lên xuống, cơ bắp khỏe mạnh có lực kéo thân rắn thật dài, nghiền qua trên mặt đất gồ ghề lạnh như băng, náu mình trong dây mây rậm rạp bò đầy vách hang động.

Hàng trăm hàng ngàn gốc cây to khỏe xoắn vào nhau, trên đó rủ xuống không ít quả to bằng nắm đấm trẻ con.

Quả tràn ngập mùi thơm ngát nhàn nhạt, phát ra ánh sáng màu hơi đỏ thẫm, trong sáng tối chập chờn, giống như từng con ngươi màu đỏ như máu.

Không bao lâu, một con chuột lông trắng lén lút tiến vào hang động, cẩn trọng đi đến trước một gốc cây.

Cái mũi ẩm ướt khẽ động, cẩn thận từng li từng tí đến trước một gốc cây.

Hai đồng tử đen bóng như nước sơn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào quả gần trong gang tấc kia.

Thoáng chuẩn bị, hai chân sau mảnh khảnh đột nhiên phát lực, con chuột lông trắng bay lên không cắn về phía quả kia.

Đột nhiên.

Ở chỗ sâu trong kẽ dây mây, một bóng dáng màu đỏ thẫm bắn ra.

Chính là Chu Cửu Âm.

Rắn ở giữa không trung đã mở cái miệng to như chậu máu ra, để lộ hàm răng bén nhọn.

Chỉ một nhát cắn đã đâm vào đầu con chuột lông trắng.

Sau đó điên cuồng truyền nọc độc vào.

Sức sống của con chuột thật ngoan cường.

Vì để lúc nuốt vào trong bụng không bị mở ngực bể bụng, để đảm bảo an toàn, Chu Cửu Âm lựa chọn tiến hành đồng thời.



Một lượng lớn độc rắn bị truyền vào, đồng thời các cơ bắp ở đầu rắn phát lực, giam cầm chặt chẽ đầu chuột, tránh cho chuột lông trắng cắn xé.

Thân rắn dài hơn hai mét quấn quanh thân chuột, thoáng cái phát lực.

Theo thời gian trôi đi, xương cốt của chuột lông trắng rắc rắc rắc nổ tung, từng tiếng đứt đoạn lọt vào trong tai.

Ước chừng sau một nén nhang, chuột lông trắng giống như con mèo con bị siết đến chết.

Cũng có thể là bị độc chết.

Chu Cửu Âm nuốt trọn.

Có thể cảm nhận rõ ràng yết hầu bị vật lớn nhồi vào, căng ra.

Thi thể chuột lông trắng bị cơ bắp kéo vào từng chút một, đi qua yết hầu, vận chuyển thẳng vào trong dạ dày.

“Cảm giác ăn no thật tốt.”

Chu Cửu Âm với phần chỗ thân rắn phồng lên cao cao chậm rãi nâng đầu lên.

Đồng tử dựng thẳng màu đỏ thẫm nhìn quả trên cây.

Chu Cửu Âm không biết quả này có độc không.

Tóm lại mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều chuột, bất chấp nguy hiểm bị hắn gϊếŧ chết đến đây ăn vụng.

Chu Cửu Âm đã từng sinh ra ý nghĩ ăn thử một quả.

Nhưng lo sợ quả này có độc, từ đầu đến cuối đều không biến suy nghĩ thành hành động.

Cảm giác chắc bụng mang đến mệt mỏi, Chu Cửu Âm chậm rãi lui về cửa vào hang động.

Theo cách cửa hang động càng ngày càng gần.

Sau lưng Chu Cửu Âm, dây mây trải rộng mỗi một chỗ hang động lại chậm rãi bay lên, giống như sống lại.

Hàng trăm hàng ngàn sợi dây mây, giống như các sợi xích sắt, giương nanh múa vuốt ở giữa không trung.

Khi Chu Cửu Âm cách cửa hang động chỉ còn vài chục centimet.

Đột nhiên.

Vèo.

Một sợi dây mây giống như roi quất mạnh vào không khí, bắn nhanh như điện về phía Chu Cửu Âm.

Cảm nhận được tiếng xé gió đằng sau lưng, Chu Cửu Âm dừng thân rắn lại.



Đầu sợi dây mây bén nhọn cách gáy của Chu Cửu Âm chỉ có một centimet.

Liều lĩnh tiến lên phía trước một tấc, đầu rắn tuyệt đối sẽ bị xuyên qua.

Chu Cửu Âm không hề sợ hãi mà giãn thân rắn ra dưới ánh nắng sáng sớm, nằm thẳng giống như người.

Mắt rắn híp lại, trong đồng tử dựng thẳng màu đỏ thẫm đều là thoải mái.

Dây mây sau đầu rắn lặng yên không tiếng động lùi lại.



Chu Cửu Âm thảnh thơi phơi nắng ấm ngày xuân tâm thần khẽ động.

Giao diện hệ thống lập tức hiện lên ở trong tầm mắt.

‘Ký chủ: Chu Cửu Âm

Tuổi thọ: Trường sinh (bất lão bất tử bất diệt)

Chân thân: Chúc Long (kỳ Ấu Xà)

Tu vi: Ấu Xà 2,1 mét (sau 1000 mét tiến vào đến kỳ Hung Giao)’

‘Hệ thống trả về sư đồ: Tạm thời chưa mở ra’

‘Ghi chú 1: Ký chủ có thể thông qua việc cắn nuốt khí huyết sinh mệnh, tinh hoa nhật nguyệt, linh khí thiên địa để tăng tu vi.’

‘Ghi chú 2: Nếu như gặp người có duyên, hệ thống sẽ tự động mở ra hệ thốn trả vềg sư đồ, thiết kế công pháp riêng cho đồ đệ.’

‘Ghi chú 3: Kiểm tra thấy ký chủ bị trấn áp trọn đời, hệ thống đặc biệt cho ký chủ một năm tự do một ngày, có thể gộp lại.’

Chu Cửu Âm cơi nheo đồng tử dựng thẳng lại, nhìn xem cảnh xuân ở ngoài hang động nơi xa mà lòng tràn đầy suy nghĩ.

Ngày đó, Chu Cửu Âm trên đường tan tầm về nhà nhìn thấy kẻ say xỉn quấy rối nữ học sinh, một người đai đen chín đẳng Taekwondo như hắn đâu thể nhịn nổi?

Chu Cửu Âm gặp chuyện bất bỉnh gào lên, gào xong lại xuyên thành một con rắn.

Chân thân Chúc Long, bất lão bất tử bất diệt, người trường sinh có tiếng cũng có miếng.

Nhưng mà không biết bị lão đại nào trấn áp trọn đời ở trong hang động dưới đỉnh núi cao này, trong đầu không hề có một chút trí nhớ nào của nguyên thân, nguyên chủ, nguyên xà.

Chỉ có bộ công pháp tu luyện ‘Cửu Âm Thôn Thiên Công’.

Về sau, hệ thống mở ra, thức tỉnh hệ thống trả về sư đồ.

Nói một cách đơn giản, chính là thu đồ đệ.

Ngày đồ đệ bỏ mạng, tu vi toàn thân đồ đệ sẽ được hệ thống trả về cho Chu Cửu Âm.