Ngồi trên chiếc ghế băng dài ngoài phòng cấp cứu. Đây là lần thứ hai Min Jae ngồi ở đây…Cho đến bây giờ cô bé vẫn chưa hết bang hoàng vì những gìxảy râ vài giờ trước….nhìn xuốn bàn tay đầy máu, màu máu khô lại nâu sậm trên đôi tay nhỏ bé…..Những giọt nước mắt rơi xuống lòng bàn tay hòavào máu tạo nên một màu trầm loang lổ….
Vài giờ trước…..
Tae Sun buông Min Jae ra, cậu mở cửa xe và chiếc xe lao vυ"t về phía ngãtư phía trước….Nhìn qua gương chiếu hậu, Min Jae vẫn đứng đó nhìn theobong chiếc xe đen bóng của cậu….Chợt có chiếc xe màu đen đi ngược chiềulại, một đám người mặc đồ đen xuống xe…và Min Jae biến mất trước mặt cậu chỉ trong nháy mắt….Nhìn chiếc xe đen đi qua trước mặt, Tae Sun vộiphóng xe theo…hai chiếc xe đen lao vυ"n vυ"t trên đường cao tốc giữa lànxe đông đúc, nhưng chẳng mấy chốc chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt cậu vàhoàn vào dòng xe đang bấm còi inh ỏi trước mặt….Tiếng chuông điện thoạivang lên…là một tin nhắn từ một số máy lạ…..Cơn thịnh nộ nổi lên, đậpmạnh vào vô- lăng Tae Sun rồ ga và phóng chiếc xe tới địa điểm ghi trong tin nhắn…
Tae Sun đi tới địa chỉ được ghi trong điện thoại…nơi mà cậu dừng lại là một bãi ô tô phế thải phía ngoài ngoại ô.
Tiếng chuông điện thoại reo…Tae Sun nhấc máy….
- Alô..!!!!!
- Tới chưa?
- Chúng mày nhốt Min Jae ở đâu?
- Tới khu máy và lên tầng 2 mau.
Thứ cậu nhận được chỉ là những tiếng tút…tút….ngắn ngủn trong điệnthoại…chạy như điên lên tầng hai…cậu dừng lại nơi cánh cửa đang hémở…..Đó là một căn phòng đựng linh kiện. Cậu từ từ bước vào trong….mọithứ im lặng lạ thường, cái im lặng của sự chết choc….đến lạnh sốnglưng…..Tae Sun bước vào và nhìn xung quanh…không có ai…chỉ có mình cậugiữa hàng dài những giá sắt đựng linh kiện….
Tiếng sắt cọ vào sắt nghe lạnh gáy….một thanh sắt dài và cứng…số thanhsắt một nhiều lên…và kèm theo đó là tiếng bước chân đang tiến dần vềphía cậu…chúng chặn Tae Sun ở cuối dãy và dồn cậu vào góc tường…..
- Cuối cùng thì mày cũng tới….
- Min Jae đâu?
- Mày đừng lo, con nhỏ đó quả thật không phải đùa….nó đã khiến cho bọnđàn em của tao bị thương khá nặng….tao đã cho nó ngủ một chút rồi….
- Tao hỏi….Min Jae đâu….
- Con nhỏ ở nhà kho gần khu xử lý phế liệu… …..
Tae Sun quay lưng lại toan tới chỗ Min Jae nhưng bị bọn đàn em của hắn giữ lại…
- Đưa con dấu đây….
- Không…
- Vậy thì mày sẽ không được gặp nó….và nó cũng sẽ theo mày sớm thôi…khichiếc máy đó vận hành thì…..Tao đã ngửi thấy mùi máu rồi đó…-Hắn hít một cái thật sâu và nở một nụ cười đầy man rợ…..
Tae Sun lao vào đám đông và đẩy tên đàn em đứng gần đó để chạy thoátnhưng không thành…bọn chúng quá đông..chúng vây thành vòng tròn xungquanh Tae Sun…
- Đánh cho tới khi nào nó khai ra con dấu ở đâu….
Tae Sun hoang mang nhìn tới nhìn lui…thứ duy nhất mà cậu nghĩ ra tronglúc này chỉ là làm sao có thể cứu được Min Jae trước khi cái máy đó vậnhành…
BỤP!!!! –Một tên trong số đó dùng gậy đập mạnh vào lưng Tae Sun khiếncậu ngã xuống đất, cậu với được cây gậy gần đó quật tới quật lui….nhưngthật vô tác dụng khi một lần nữa …BỤP!!!!! tiếng gậy chạm vào da thịtđau điếng….Vết thương ở bụng lại rỉ máu…..cậu quăng mọi thứ về phíachúng để ngăn bước chân chúng không tiến lại phía mình……..máu từ đầuchảy xuống trán, qua má rồi xuống cằm…nhuốm đỏ cả cổ áo…
Tiếng chuông điện thoại vang lên….là Joo Woon…..
Lợi dụng lúc Tae Sun sơ hở…chúng tiến lại gần…..Bụp!!!! Bụp!!!! chúngđánh tới tấp vào chân, bụng, lưng và vai của Tae Sun…cạn khiệt sứclực…cậu cố gắng hất đổ mọi thứ để ngăn bước chân chúng….máu chảy ra ngày một nhiều….cậu bắt đầu thở dốc…mắt mờ đi…và không thể đứng dậy nổi….
- Thưa đại ca…phía ngoài cổng có một tên rất khả nghi…..
- Chặn nó lại….
Trong lúc bọn chúng mất cảnh giác Tae Sun đã kịp lao về phía cửa, cậukhóa trái cửa lại và dùng hết sức mình để hất đổ hai giá dụng cụ gần đókhiến chúng chồng lên nhau nhờ vậy cậu có thể cầm chân chúng được mộtlúc…
Tiếng chuông điện thoại reao…là Tae Sun….Joo Won nhấc máy…
- Cậu đang ở đâu…
- Tới nhà kho gần khu xử lý phế thải…Min Jae dang ở đó….mau lên…
Cụp máy xuống cũng là lúc bọn chúng thoát được ra ngoài…cậu rút chìakhóa và ném qua cửa sổ gần đó…giờ đây chỉ còn cậu và lũ côn đồ trong căn phòng…
Theo lời của Tae Sun…Joo Won tới khu phế thải…một đám người cầm gậy đangđứng đó đợi cậu….Joo Won với lấy chiếc gậy sắt gần đó….chúng chỉ có vàiba tên nên việc xử chúng cũng không khó khăn gì….chỉ trong chốc lát cảlũ đã bị Joo Woon đánh gục….Cậu tay tới chỗ Min Jae, cô bé bị chúng đặtvào trong chiếc xe ô tô….và băng chuyền đang di chuyển chiếc xe đó đếngần phía máy ép kim loại….Joo Won vội lao tới, cậu ngắt chiếc máy nhưngcông tắc đã bị chúng phá….cậu tới gỡ dây trói cho Min Jae, nhưng dâytrói quá chặt, không có dao hay kéo gì thì không thể cắt đứt được sợidây….không còn nhiều thời gian nữa….Joo Won đưa sợi dây lên miệng..thứvũ khí mà tạo hóa bạn cho con người chính là hàm răng và bộ móng chắckhỏe…cậu dùng răng để cắn từ sợi dây ra….sợi dây thừng to cọ vào lợi,rồi vào hai khỏe miệng chảy máu đau đớn…máy ép đã cán được một phầnchiếc xe….cậu nhanh chóng lôi Min Jae ra khỏi xe…lúc này cô bé vẫn bấttỉnh…..mọi thứ thư thoát khỏi hiểm nguy chỉ trong gang tấc…..
…………………..
……………………..
Bộp!!!!!
- Mày có chịu thả ra không hả….?
- Có chết tao cúng không để chúng mày rời khỏi đây nửa bước.
Tae Sun đang ôm chặt lấy chân tên cầm đầu, toàn thân cậu bê bết máu…máu hòa cùng nước mắt…toàn thân cậu run lên đau đớn….
- Thằng chó chết cứng đầu này…mau thả ra….
BỘP!!!!!
Một cú đánh cực mạnh…máu bắt đầu chảy ra nhiều hơn…cậu gục xuống trướcsự chứng kiến của Joo Won và Min Jae…..Cô bé đã thấy toàn bộ…Tae Sunđang nằm trên sàn…chỉ còn là một cái xác với hơi thở yếu ớt….
- Chúng mày làm gì vậy hả…CHÚNG MÀY BIẾT ĐÓ LÀ AI KHÔNG HẢ????
Min Jae lao vào tên cầm đầu…mặc cho bọn đàn en có xông tới ngăn cản thểnào…Min Jae cúng đánh gục tất cả…..bàn tay cứ đấm rồi lại đấm…bàn taykhông biết đua đấy chỉ còn biết dõi theo Tae Sun đang nằm kia…..đang nằm như một cái xác không hồn…..