Chương 4: Thỏa thuận việc kết hôn
Hoàng cung, Nhu Di.
Cha, mẹ, tỷ tỷ, đều có.
Ta ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc nói, ta có người trong lòng , ta muốn kết hôn, muốn hắn rước hắn về nhà.
Cha cười to, quay về phíamẹ và tỷ tỷ chìa tay ra, mau mau mau, các ngươi đều thua, ta nói Tư Nhiên năm nay nhất định sẽ kết hôn, mẹ cùng tỷ tỷ bất đắc dĩ lấy ngọc bội ra, tỷ tỷ không cam lòng nhìn ta, nhưng lại là y lòng nói, Tư Nhiên muốn thành thân, tỷ thật rất vui mừng. Chỉ là, có thể hay không sang năm lại kết hôn a. Còn chưa nói hết, liền bị cha ngăn lại, ngươi tại sao có thể gian lận như vậy,mau nhận thua, mang ngọc tới đây.
Ta nghĩ, lúc này trên trán của ta nhất định có ba đường hắc tuyến.
Cha mặt mày hớn hở thưởng thức hai miếng ngọc bội của chiến thắng. Tư Nhiên, ngươi thật đúng là con gái của cha.
Nhìn mặt ta tựa như cười mà không phải cười , mẹ ta ho khan một cái, ra hiệu cho cha kìm chế lại. Cha nhìn sắc mặt ta một cái, lập tức đã biến thành bộ dạng đoan trang của một hoàng phu. Một mặt ân cần hỏi, không biết, là công tử nhà ai nha.
Hoàng tử mười bảy của đại tề. Nói tới Thương, ta khóe miệng không tự chủ giương lên. Chuẩn bị sính lễ thật kỹ, một tháng sau liền rước hắn về nhà. Ta chỉ bỏ lại câu nói này rồi rời đi, khiến cả ba bọn họ kinh ngạc.
Quay lại Đại Tề, đã là đêm khuya của năm ngày sau.
Tuy rằng mỗi ngày Tú Kì đều sai người báo cáo tình hình của Thương, nhưng mà ta không thể nhìn thấy hắn, trong lòng liền không yên.
Vừa vào hoàng thành, ta không thể chờ đợi được nữa mà đi gặp Thương.
Mới vừa vào Hoa Lê uyển, Tú Kì hiện thân, nói với ta là Thương đã ngủ, tất cả đều rất tốt.
Ta cười, khẽ đập vào vai nàng, ta tiến vào phòng của Thương. Dù cho chỉ có thể nhìn thấy dung nhan hắn ngủ , cũng là rất tốt
Nhìn người ngủ trên giường, thời khắc này lòng ta kỳ lạ dâng trào . Ta nhắm mắt lại, hít hai cái thật sâu, thỏa mãn cười.
Ta đã trở lại, cũng sẽ không bao giờ cùng ngươi chia lìa. Ta nhìn về hắn bảo đảm nói.
Có thật không. Thương mũi nóng rang hỏi.
Nhìn hắn kiên trì không cho nước mắt rơi xuống, lông mi run rẩy, ta thương tiếc hôn lên con mắt của hắn, hắn thật giống như vẻ đẹp trong mộng. Trong miệng nhàn nhạt tràn vào mùi sáp, ta thở dài khẽ hôn hắn, đôi môi mềm mại chạm vào nhau, cảm nhận thấy đôi môi hắn lạnh lẽo vô cùng
Nhẹ nhàng ngậm môi của hắn, dùng đầu lưỡi ôn nhu ma sát, nhiều lần mυ"ŧ vào, mãi đến tận chúng nó không lạnh lẽo nữa. Nhẹ cạy hàm răng hắn ra, tìm được cái lưỡi tràn hương thơm, cùng nhau nhảy múa. Thương ngây ngô mà thật lòng đáp lại để ta không kiềm chế được, tham lam lấy hết ngọt ngào từ miệng hắn, mãi đến tận khi hắn thở không nỗi nữa, ta mới lưu luyến dừng lại.
Thương mềm mại như đứa trẻ ở ta trong l*иg ngực, ta cúi đầu,
Nỗ lực bình phục trong cơ thể xao động, ta cất tiếng nói, nếu không phải là ngày này tháng sau mới có thể rước ngươi về nhà thì ta thật muốn sớm ngày cùng ngươi kết hôn.
Sau một tháng. Thương vừa mừng vừa sợ lặp lại lời ta.
Đúng vậy, mấy ngày nữa ta liền cho người đến cầu hôn, sau một tháng hai người chúng ta sẽ chọn một ngày thật tốt để thành hôn. Ta cười nói.
Ta không lo lắng mẫu thân Thương không chấp thuận việc này, ta cùng Nhu Di hàng năm đều mang lễ vật tới cống cho Đại tề của nàng, cho tới nay đều rất hòa hợp. Huống hồ còn có mấy cái quốc gia khác đối với Đại Tề rất để ý, mắt nhìn không buông, nàng nếu như đủ thông minh, thì nhất định sẽ đáp ứng.
Vì lẽ đó, sau một tháng, hắn liền hoàn toàn là người của ta rồi. Thật tốt