“Ngày 6 tháng 3: Giấc mơ đêm qua khá bình thường, tôi với Phàn Mộng đã đi ăn cơm trưa ở canteen của trường đại học Trung Văn Hương Cảng, nói chuyện rất vui vẻ, và tôi không nhớ gì nhiều. Nhưng tối hôm qua tôi mơ thấy mình làʍ t̠ìиɦ với hắn.
Đây là giấc mộng xuân thứ hai —— nếu giấc mơ có cảnh tượng về tìиɧ ɖu͙© thì mới là mộng xuân.
Trong hai lần này tôi đều là người tiến vào cơ thể của Phàn Mộng.
Lần ở tối hôm qua tôi thậm chí còn cảm thấy khá kỳ lạ —— ý của tôi chính là vị trí và tư thế.
Tôi nhận ra chiếc giường đó —— là giường của Phàn Mộng, không, nói một cách chính xác thì đó là chiếc giường mà Phàn Mộng ngủ trong giấc mơ của tôi.
Tôi chưa từng đến nhà hắn, nhưng mỗi lần tôi mơ thấy một cảnh tượng nào đó, nó đều khiến tôi nghi ngờ trong lòng rằng đó có phải là thật hay không: Tại sao trong giấc mơ hắn luôn là ngủ ở tầng trên? Dường như tôi nhìn thấy có một cậu bé nằm ở tầng dưới, đó có phải là em trai của hắn hay không? Tôi cũng không biết……
Tóm lại, chúng tôi ngồi ở trên giường của hắn, hắn mềm mại nằm ở trong l*иg ngực tôi, cơ thể rất nặng, bất kể là người say hay ngất xỉu, thì cơ thể luôn rất nặng, nhưng lúc đó tôi biết chắc rằng Phàn Mộng không ngất xỉu.
Hắn thở hổn hển, hơi thở của hắn đốt nóng cả không gian nho nhỏ này, tôi cảm thấy giống như mình đang ôm một cái lò đang dần dần nóng lên.
Ban đầu, tôi không trực tiếp chạm vào cơ thể của Phàn Mộng, mà là nắm tay hắn, buộc hắn dùng chính đôi tay của hắn âu yếm thân thể mình, dường như Phàn Mộng cũng không cảm thấy xấu hổ lắm, hắn ở dưới sự dẫn đường của tôi tìm kiếm vui thích, hắn thậm chí còn xoắn mông, cố ý vô tình mà cọ xát hạ thể của tôi.
Tôi ra lệnh cho hắn cởϊ qυầи áo, hắn cởi; tôi muốn hắn xoay đầu hôn tôi, hắn hôn, hắn tựa như một người máy tìиɧ ɖu͙© lý tưởng nhất, ngoan ngoãn nhất. Tiếp theo, cảnh tượng đã đứt gãy, tôi chợt thoát ra, không còn là người tham gia, tôi nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng vỡ vụn xuất hiện ở trước mặt……
Chuyện vớ vẩn nhất cũng không phải là đối tượng làʍ t̠ìиɦ với tôi trong giấc mơ, mà là lần làʍ t̠ìиɦ kịch liệt nhất trong cuộc đời tôi, lại đến từ giấc mơ này. Sau khi thức dậy, thân dưới lộn xộn một mảnh, cần phải đi tắm rửa.
Càng ngày, tôi càng không dám nghĩ nhiều hơn, nếu Phàn Mộng trong hiện thực không thể mơ thấy tôi, thì những giấc mơ của tôi được tạo ra như thế nào? Là “hắn” muốn tôi xem, sau khi xem xong, “hắn” muốn tôi làm cái gì?
“Hắn” sắp đẩy tôi vào trạng thái điên cuồng: Điên cuồng mê luyến; điên cuồng làʍ t̠ìиɦ; khiến tôi điên cuồng yêu một người ở trong mơ, người mà chưa từng tiếp xúc với tôi trong cuộc đời; là kiểu điên cuồng mà tôi ngày đêm luôn mong muốn tìm cách khiến cảnh trong mơ trở thành sự thật; là kiểu điên cuồng nhung nhớ đơn phương này.
Cách đây vài ngày, khi tôi ở trong lớp, tôi đã không gặp Phàn Mộng trực tiếp, vì vừa tan học là hắn lập tức rời đi cùng Joe, tôi cũng không nghĩ ra được lý do gì để bước tới ngăn chặn hắn, tôi không thể biết liệu hắn có mơ thấy tôi hay không.
Hơn nữa, dựa theo những gì tôi thấy trong giấc mơ của mình, nhật ký về giấc mơ đầu tiên của Phàn Mộng là ở ngày 8 tháng 3, ban đầu tôi đã mạnh dạn suy luận rằng hắn không viết bất cứ thứ gì có liên quan tới giấc mơ trước ngày 8 tháng 3. Điều này cũng hợp lý, vì ngay từ đầu tôi cũng cho rằng mình chỉ thỉnh thoảng mơ thấy hắn, nhưng ai ngờ những giấc mơ này lại kéo dài liên tục tận 3 tháng?
Tôi không coi những giấc mơ này là bệnh hoạn, tôi là một người thực dụng: Hẹn hò với Phàn Mộng ở trong mơ, vui vẻ khi ở cùng nhau là thật, ngọt ngào, vui vẻ, hạnh phúc đến như thế, tại sao tôi phải cảm thấy tội lỗi? Tại sao một người đàn ông mơ thấy mình làʍ t̠ìиɦ với một đàn ông khác, nhất định phải cảm thấy áy náy? Cho dù là những người theo đạo Cơ Đốc, thì cũng sẽ có người vừa yêu đạo vừa yêu đàn ông, huống chi tôi cũng không có tín ngưỡng.
Ở thời đại Hy Lạp, đàn ông lẽ ra phải yêu đàn ông, những thiếu niên đẹp đẽ luôn được mọi người tôn sùng; Trung Quốc cổ đại, đàn ông cũng yêu đàn ông, chỉ là không nói rõ ra, giữa trai và gái đều có những sự quyến rũ khác nhau, lịch sử không nói hết, nhưng nhìn từ dân gian đã nói lên tất cả.
Tôn giáo nói cho chúng ta biết: Đàn ông không thể giao hợp với đàn ông, như giao hợp với phụ nữ —— bản thân của những lời này rất vớ vẩn: Hành vi mang theo tìиɧ ɖu͙© của đàn ông không nhất định là giao hợp, kể cả khi đàn ông có giao hợp, thì cách để dùng cũng sẽ khác với nam và nữ, cho nên sự giao hợp của nam nữ sao có thể giống với giao hợp cùng nam được?
Những quan niệm này đều là sản phẩm của quá trình xây dựng lịch sử, luật pháp tương tự được lặp lại từ thế hệ này sang thế hệ khác, dạy mọi người cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, nâng sao sự cao thượng, hạ thấp sự đê tiện, dần dần rất nhiều người quên rất lâu về trước, có nhưng chuyện hôm nay bọn họ không thể làm, thì ra đã được làm từ lâu.
Nếu cuối cùng “hắn” muốn tôi yêu một người đàn ông, thì tôi sẽ yêu —— nếu như tôi thật sự yêu hắn.
Tôi luôn tin rằng những giấc mơ này xuất phát từ một loại ẩn ý nào đó của “hắn”.