Chương 16

CHƯƠNG 16:

Ban đầu Trương Khải còn chưa hiểu câu nói này có ý gì, chỉ có điều nhìn Đường Yến đang dần trở nên điên cuồng một cách rõ ràng, cậu liền run rẩy theo bản năng.

Thế nhưng khi nhìn thấy y tháo đầu phun của vòi sen ra, rồi lắp ống cao su không biết lấy từ chỗ nào ra, cậu trạch nam đã từng xem vài bộ AV khẩu vị nặng bày tỏ cậu thà rằng mình không hiểu.

"Chủ nhân sẽ dùng cái này để rửa sạch hoàn toàn bên trong người em trước nhé?" Đường Yến cầm vòi bằng một tay, tay còn lại nâng mặt Trương Khải lên, khẽ cười nghiệm chứng phỏng đoán của mình.

... Đυ. má thế này nặng đô quá đấy!!!

Trương Khải đột ngột đẩy mạnh Đường Yến ra, hòng thoát khỏi Đường Altaïr đã OOC vô bờ bến.

Nhưng cái chân đầu tiên của cậu vừa định sải ra khỏi bồn tắm, cái đuôi ướt nhẹp đằng sau bị túm phắt lại, sau đó bị kéo thật lực!

Butt plug trong cửa sau mặc dù đã bị kẹt cứng trong vách ruột non mềm, nhưng vẫn bị kéo hẳn ra ngoài dưới luồng sức mạnh ấy. Lúc butt plug bị rút ra khỏi cửa sau vẫn luôn ngậm chặt nó, đoá cúc đột ngột trở nên trống không thậm chí còn phát ra một tiếng "pặc" khẽ.

"Á!" Trương Khải lập tức mềm nhũn, hai chân bắt đầu co giật không kìm được.

Đường Yến lại kéo cậu vào lòng, để cậu dùng hai tay nắm thành bồn, quay lưng lại với mình mà quỳ xuống. Y cười lạnh lùng một tiếng, sau đó bèn cắm cái ống cao su nhỏ vào cửa sau hơi hé của cậu.

"Ưm~~~" Vách ruột đã bị butt plug "chăm sóc" đến độ hơi lỏng, nó nuốt luôn cái ống không thể coi là mềm mại một cách dễ dàng chẳng bị trở ngại gì, Trương Khải không thể không siết chặt thành bồn tắm mà rên thành tiếng.

Đường Yến lạnh lùng nhìn cậu, sau đó giả vờ như không hiểu mà hỏi: "Không phải Celia thích ống nhựa lắm ư, sao lại căm ghét đuôi của mình như vậy?"

Cả hai tôi đều không thích! Trương Khải thầm nghĩ nhưng không thể nào thốt nên lời. Bởi vì cái ống đang chậm rãi chui vào cửa sau của cậu mãi không dừng lại, dần dần chạm tới độ sâu mà butt plug chưa bao giờ đạt được.

"Ư~" Khi cái ống rỗng bắt đầu tách tràng ruột khép chặt ra, tiếng kêu của cậu bỗng cao vυ"t lên.

Tuy nhiên động tác của Đường Yến vẫn không dừng lại, vẫn cứ nhét cái ống cao su vào cửa sau của cậu một cách chậm rãi nhưng kiên định.

"Chủ nhân... ưm, xin, xin ngài... đừng nhét nữa... Ư... em không chịu nổi nữa... ưʍ..." Cuối cùng, Trương Khải không chịu được phải lên tiếng cầu xin.

Theo tiếng nói của cậu, sự tra tấn kéo dài cuối cùng cũng dừng lại. Nhưng...

Đường Yến vươn tay về phía vòi nước bồn tắm, "Vậy chủ nhân bắt đầu bước đầu rửa sạch nhé?" Nói đoạn, y gạt tay cầm của vòi nước.

"Đừng mà!" Trương Khải kêu lên một cách vô ích.

Lúc dòng nước ấm áp tuôn chảy theo đường ống cao su, cửa sau của cậu bỗng dưng thít chặt lại. Nhưng chút kháng cự yếu đuối này căn bản chẳng thể nào ngăn cản nước đổ vào càng ngày càng nhiều, chất liệu của cái ống nhét trong tràng ruột không hề mềm mại tí nào, dùng sức cử động vách thịt chỉ có thể khiến cậu càng cảm nhận được sự rung động của dòng nước chảy vào ruột mình qua ống một cách rõ ràng hơn.

Sự chấn động khẽ của ống cao su và dòng nước ấm áp tuôn chảy mang tới một cảm giác mà Trương Khải chưa từng trải qua, cậu vừa quỳ vừa run bần bật, cặp mông đang kẹp cái ống mịn cũng khe khẽ run theo.

"Ư~~~" Nước đổ vào người càng ngày càng nhiều, lúc mới đầu Trương Khải còn có thể chịu được, dần dần, cảm giác trướng bụng càng lúc càng nặng nề. Còn bụng dưới của cậu cũng bắt đầu phình lên.

"A... chủ, chủ nhân... ưm~~~ đủ... ưm~~~ đủ rồi..." Thoạt nghe giọng nói run rẩy của Trương Khải, nói là khẩn cầu, không bằng nói là thấp giọng rêи ɾỉ.

Lần này Đường Yến lại không tha cho cậu ngay, "Còn thiếu một chút nữa?", nói xong y đột nhiên chỉnh mức nước lên cao nhất.

"A a a a!" Trương Khải lập tức hét lên.

Cậu bắt đầu run rẩy dữ dội, phần bụng cũng phình to bằng tốc độ mắt thường thấy được.

Tay phải của Đường Yến giữ chặt phần thân dưới run run của cậu, tay trái cuối cùng cũng đóng vòi nước.

Dòng nước dừng lại khiến Trương Khải thở phào nhẹ nhõm, nhưng khát vọng bài tiết ngày càng rõ ràng hơn theo phần bụng trướng to làm cậu không kìm được run rẩy.

Đường Yến vỗ mông Trương Khải, bắt đầu nhẹ nhàng rút cái ống đang được tràng ruột bao bọc ra ngoài, dòng nước nhỏ li ti cũng phun ra từ cửa sau theo cái ống cao su.

"Ưm~~~ Ư~~~" Cảm nhận được cái ống đang trượt ra khỏi cửa sau của mình, tiếng thở dốc của Trương Khải mãi không dừng lại.

Đường Yến rút đầu ống cắm sâu trong cơ thể của cậu ra ngoài từng chút một, nhưng chẳng đợi số nước đổ đầy cửa sau của cậu phun ra, y đã nhét cái butt plug đuôi mèo vào.

Vật thể bị nhét vào lấp kín cửa sau, chẳng để lại tí kẽ hở nào, một giọt nước cũng không chảy ra ngoài được.

"Ư!" Trương Khải lập tức yếu ớt ngã nhoài ra bồn tắm.

"Celia không được làm bẩn nhà tắm nhé." Nói đoạn, Đường Yến bế bổng Trương Khải lên, bước ra khỏi nhà tắm, đi thẳng vào phòng vệ sinh ngay bên cạnh. Nước trên người họ để lại một hàng vết trên sàn, y cũng hoàn toàn chẳng bận tâm.

Đường Yến chỉ bế Trương Khải đi mười mấy giây, nhưng cậu lại cảm thấy như mười mấy phút. Nước đong đầy trong bụng kêu gào đòi ra, có điều butt plug nhét chặt trong cửa sau lại chặn hết chúng trong người, khát vọng muốn bài tiết của cậu nhanh chóng bành trướng, cảm giác mỗi một giây đều là giày vò.

Đường Yến bế Trương Khải vào nhà vệ sinh, y không cho cậu ngồi thẳng lên bồn cầu, mà dùng hai tay tách chân cậu ra, để cậu ngồi xổm lên đó như người lớn cho trẻ con đi tè.

"Không cầu xin chủ nhân sao..." Y thì thầm bên tai cậu.

Thế là những lời chắc chắn không thể thốt ra trong thế giới hiện thực giờ lại tuôn ra khỏi miệng Trương Khải chẳng lưỡng lự tí nào: "Chủ nhân... ưm~ cầu xin ngài... xin ngài... a~~~ để em xả đi..."

Câu nói vừa dứt, cái đuôi đằng sau của cậu liền bị rút hẳn ra ngoài...

"A a a!" Dòng nước trong người Trương Khải cuối cùng cũng phun ào ra, kɧoáı ©ảʍ khi được bài tiết dữ dội đó khiến toàn thân cậu run lẩy bẩy, gần như không quỳ vững.

Đường Yến giơ tay đỡ cậu, ngắm nhìn dưa chuột của cậu đang dần dần đứng dậy trong kɧoáı ©ảʍ đáng xấu hổ mà dữ dội đó, y liếʍ môi nói: "Tiếp theo chủ nhân sẽ bắt đầu bước rửa sạch thứ hai nhé?"

Trương Khải xả nốt giọt nước cuối cùng trong người, thất thần xụi lơ trong vòng ôm đằng sau, căn bản không nghe thấy y đang nói gì.

Đầu óc cậu trống rỗng, được Đường Yến bế về giường trong phòng ngủ, tách hai chân ra, sau đó bị dươиɠ ѵậŧ đã phồng lên không chịu nổi từ lâu của y nhét phắt vào.

"Á!" Dươиɠ ѵậŧ thô to hơn cả butt plug và ống cao su hung tợn đóng vào cửa sau, cuối cùng cũng kéo được ý thức của Trương Khải về.

Khác hẳn với những lần bị tách ruột ra tiếp nhận cây hàng của y trước đó, lần này cửa sau vừa bị nước ấm đong đầy nuốt hết dươиɠ ѵậŧ của Đường Yến mà chẳng kháng cự lại chút nào.

Thậm chí bị đâm lút cán một cách hung tợn, cậu cũng chỉ vặn vẹo người hơi khó chịu.

Còn cái điểm nhạy cảm trong ruột dễ dàng bị phơi bày dưới sự đâm rút không ngừng nghỉ của Đường Yến.

"Ưm~~~" Khi cây hàng cứng rắn nóng bỏng đó lại sượt qua chỗ nào đó trong tràng ruột lần nữa, dươиɠ ѵậŧ đã thức tỉnh của Trương Khải cuối cùng cũng ngỏng hẳn đầu lên.

"Ha ha, gã đàn ông trước đây của Celia có biết Celia nhạy cảm ngần này không?" Phát hiện ra Trương Khải đã sẵn sàng bắn, Đường Yến vừa dùng sức đâm vào chỗ đó hơn, vừa cười hỏi.

Đáp lại y là tiếng "ưm~~~ a~~~" không thể tự chủ được khi bị kɧoáı ©ảʍ bức ép.

Còn Trương Khải lần đầu tiên thầm lấy làm mừng rằng mình bị đàn ông cᏂị©Ꮒ đến mức chỉ có thể dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, nói không thành tiếng, nếu để cho Đường Yến biết cậu từng bị Từ Kiếm Đông đâm đến mức bắn (trong mơ), cậu không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì đáng sợ hơn nữa.

Có điều chẳng mấy chốc ngay cả suy nghĩ tỉnh táo cậu cũng không làm nổi nữa, kɧoáı ©ảʍ từ đằng sau luồn vào đầu óc ngày càng trở nên mãnh liệt theo động tác dữ dội của Đường Yến.

Lúc Đường Yến nhét dươиɠ ѵậŧ vào sâu trong người cậu, sau đó phun đầy hạt giống nóng bỏng vào trong tràng ruột nhạy cảm, cậu cũng lêи đỉиɦ, bắn chất lỏng màu trắng vào giữa hai người.

Trương Khải yếu đuối thở dốc, nhưng Đường Yến lại không rút dươиɠ ѵậŧ đang cắm sâu ra ngoài, ngược lại còn lật người cậu lại đặt nằm trên giường trong tư thế cắm vào người cậu.

Đường Yến giơ tay lấy một cái gối lót dưới người Trương Khải, nâng cao mông cậu, sau đó cười nói: "Hôm nay chủ nhân sẽ dùng kiếm cưng thần thánh hoàn toàn rửa sạch cơ thể dơ bẩn của em nhé?"

Nói đoạn, dươиɠ ѵậŧ đã từ từ hồi phục độ cứng lại bắt đầu đâm rút trong cửa sau vẫn còn co giật vì cao trào của cậu...

Lúc ngoài cửa sổ dần tảng sáng, Đường Yến cuối cùng cũng ngừng việc "tẩy rửa" đã kéo dài cả đêm, y rút dươиɠ ѵậŧ mới bắn vào trong người Trương Khải ra ngoài.

Hoa cúc bị sử dụng cả đêm không còn bị cây hàng khổng lồ cắm vào, nhất thời không thể nào khép lại được, thế là tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy vách ruột của cậu bèn lũ lượt chảy ra ngoài.

"Không được lãng phí dịch tẩy rửa của chủ nhân đâu nhé?" Đường Yến ngắm nhìn bụng dưới hơi phình lên và cửa sau không ngừng rỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Trương Khải, tiếp đó y nhặt butt plug bên cạnh giường lên, nhét hẳn nó vào cửa sau đã hơi sưng đỏ của cậu, lại chặn đám tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều đến mức trào ra ngoài trong cơ thể cậu.

Rồi y khom lưng hôn lên bờ môi của Trương Khải đã không còn tỉnh táo, mỉm cười dịu dàng mà thâm tình, "Celia, em đã sạch sẽ rồi..."