Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một giây trước khi bước nhảy không gian đầu tiên kết thúc, Vân Ca điều khiển Tinh Hạm thoát hiểm xông ra ngoài!

Người điều khiển của chủ Tinh Hạm phát hiện Tinh Hạm thoát hiểm trên radar thăm dò, mà ở vị trí cách Tinh Hạm thoát hiểm không xa là một hố sâu nhỏ đang hình thành.

Hắn cả kinh, lập tức duỗi tay kéo ra ý đồ kéo Tinh Hạm thoát hiểm trở về. Hắn không biết người điều khiển Tinh Hạm thoát hiểm là ai, cũng không biết vì sao lại có Tinh Hạm thoát hiểm ở bên ngoài. Hắn chỉ biết muốn tiến hành bước nhảy không gian từ trong hố sâu, nhất định phải có được kỹ thuật điều khiển Tinh Hạm, khả năng phân biệt phương hướng cùng tinh thần lực cực cao, nếu không tất nhiên sẽ bị lạc trong hố sâu cho đến khi tử vong.

Tinh Hạm thoát hiểm chỉ có thể tiến hành nhiều nhất là ba lần bước nhảy không gian ở trong hố sâu, chất liệu của nó xác định nó không thể thực hiện số lần bước nhảy không gian nhiều hơn. Hắn không có khả năng trơ mắt nhìn một người đi tìm chết.

Tay kéo đã sắp áp sát được Tinh Hạm thoát hiểm, Tinh Hạm thoát hiểm lại như cá trích lao ra khỏi tay kéo.

Người điều khiển chủ Tinh Hạm trợn mắt cứng lưỡi nhìn đối phương gia tốc xông vào hố sâu, hắn thậm chí không biết hành động này của đối phương là vô tình hay là cố ý.

Hắn báo cáo tình hình, để cho người trên Tinh Hạm kiểm kê danh sách hành khách.

Mà trên Tinh Hạm thoát hiểm, Vân Ca tươi cười đắc ý, cực kỳ giống một con nghiện cờ bạc.

Cô hét lên trước khi lao về phía hố sâu: "Invictus Maneo (Ta bất khả chiến bại)!"

......

Vân Ca trải qua mười bảy ngày hành trình, Tinh Hạm thoát hiểm hao hết một tia năng lượng cuối cùng và đưa cô đến TU787.

Đây chính là tinh cầu của cô.

Nó không tốt ở chỗ nào chứ? Ít nhất nó có oxy!

Vân Ca đứng bên bãi biển, cô rốt cục đã biết được cảm ứng giữa chủ tinh cầu và tinh cầu là cái gì.

Cô có thể cảm nhận được cảm xúc của tinh cầu, và tinh cầu có thể cảm nhận được cảm xúc của cô.

"Xin chào." Cô ngồi xổm xuống và nhẹ nhàng vuốt v e mặt đất.

TU787 truyền đạt lại niềm vui, cũng nói với cô "Xin chào", nó rất thân thiện, còn nhắc nhở Vân Ca rằng đã đến lúc thủy triều.

Vân Ca đứng dậy, chuẩn bị chọn một nơi để cắm trại.

Trong Tinh Hạm thoát hiểm có bộ dụng cụ sinh tồn cơ bản, Vân Ca lấy lều trại ra, dựng lều trại ở điểm cao cách bãi biển không xa, đây sẽ là chỗ ở tối nay của cô.
« Chương TrướcChương Tiếp »