Đường Dư không ngờ mình lại tới thế giới tiểu thuyết.
Nàng trở thành một tiểu thư ngu ngốc của phủ Thượng thư, không ai quan tâm, không ai ngó ngàng, là một nhân vật pháo hôi không có mấy tác dụng, sống còn chưa đến ba chương truyện
Vì hoàn thành nhiệm vụ, nàng phải liều mình đêm tối tiến vào Hoàng cung, đi ám sát vai ác là Hoàng đế hung bạo.
Thật không may, nhiệm vụ sắp thành nhưng lại bại trong gang tấc, hiện giờ nàng không có vũ khí gì trong tay, còn bị thị vệ vây quanh, không còn lối thoát.
Thấy mình tự tạo thành ác mộng, nàng khóc không ra nước mắt nhìn về phía sau, lại bị ánh mắt đáng sợ của vai ác làm hoảng sợ.
“Nàng làm nũng một cái, ta sẽ thả nàng, như thế nào?”
Đường Dư vẫn luôn cho rằng Đoạn Diệp đối xử nàng đặc biệt bởi vì chủ của thân thể này, Tạ Đường Dư.
Cho đến một ngày nào đó nàng phát hiện, nàng ở trong mơ nàng có đem tiểu nam hài đáng thương để trong long bàn tay mà sủng, nam hài đó vậy mà là Đoạn Diêp năm mười mấy tuổi!
[ Đoạn kịch nhỏ.]
Tiểu Đoạn Diệp: “Tỷ tỷ là tiểu thư nhà ai vậy, sau khi lớn ta có thể cưới tỷ được không?”
Đường Dư: “Ta là tiên nữ."
- ------
Làm thế nào thì tiên nữ mới gả cho ta đây. Đường Dư ngày ngày bị Đoạn Diệp hành. Rồi sau đó đi vào giấc mộng lại nhìn thấy Tiểu Đoạn Diêp.
Nàng lạnh lùng đẩy hắn ra.
"Ta không cần ngươi."
"Không được!" Tiểu Đoạn Diệp sợ hãi ôm eo nàng, ngữ khí mềm mại "Đừng đi, có được không…"
*
Tiểu thiên sứ bên ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp vs đại ma vương đáng thương máu lạnh đa nghi
[Dùng ăn chỉ nam]
1, 1v1, he
Cung đình hầu tước ngọt văn xuyên sách
Tóm tắt một câu: Đi vào giấc mộng trở về quá khứ nuôi dưỡng bạo quân.
Lập ý: Giữa thiên hạ tìm người vô số lần, đột nhiên quay đâu, người kia lại ở dưới ngọn đèn chập chờn.Trong đêm tối dài, chờ đến lúc mây tan lại thấy trăng sáng.