Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mộng Có Đành Buông

Chương 71: Kết

« Chương Trước
– CHÚNG MÀY MUỐN GÃ SỐNG THÌ ĐỂ TAO YÊN!

Tôi gào to, nào ngờ từ phía sau, chiếc xe BMW quen thuộc của Phúc xuất hiện. Tôi ngỡ ngàng, mở to hai mắt, trái tim đập rộn ràng hơn bao giờ hết! Phúc… anh vẫn theo tôi từng chút. Biết tôi cùng hai vệ sĩ đi gặp kẻ kia anh không yên tâm, đích thân đi theo tôi bảo vệ phía sau.

Đoàn vệ sĩ của Phúc cũng nhanh chóng có mặt phía sau, mở cửa chiếc xe bảy chỗ bước ra. Xét về lực lượng, phe của Phúc vũ trang đầy đủ, độ hăm dọa cao gấp trăm lần lũ người của lão Tài. Bọn người của lão Tài nhìn thì ghê gớm nhưng hoàn toàn không có súng, chẳng qua hai gã vệ sĩ của tôi không nghĩ đến tình huống dễ dàng này mà thôi vì lâu nay bọn họ đã quen cảnh súng đạn rồi.

Phúc mở cửa bước ra, quét ánh mắt lạnh lùng như âm ti địa ngục đến đám người xăm trổ trước mặt, gằn giọng:

– Bảo với lão ta, đừng làm trò mèo nữa!

Tôi dẩy tên cầm đầu về phía trước, gã vội vàng chạy như ma đuổi về xe. Lũ người còn lại cũng sợ hãi vội chui vào xe chạy thẳng. Tôi tin sau vụ này, lão Tài đã biết lão đυ.ng phải một đối thủ thế nào để đỡ phải hao tâm tổn trí nghĩ cách hãm hại chúng tôi nữa. Còn nếu lão vẫn muốn lấy trứng chọi đá thì tùy!

Tôi đứng lặng nhìn Phúc, cảm giác xúc động cùng tâm trí mới được thả lỏng làm hai chân tôi nặng như đeo chì. Anh bước nhanh lại gần tôi, ôm choàng tôi vào lòng anh. Cơ thể cao lớn rung rung, chưa bao giờ tôi cảm thấy anh yếu đuối như lúc này.

– Chi… anh xin lỗi vì không nói rõ với em mọi chuyện… Em đã biết hết rồi phải không?

Tôi nuốt nghẹn gật đầu, ngẩng lên nhìn vẻ áy náy của anh, mỉm cười tôi trấn an anh:

– Em biết hết rồi… nhưng em không trách anh, em hận bọn họ đến mức muốn gϊếŧ chết vợ chồng họ, anh thay em trả thù em phải cảm ơn anh chứ!

– Có thế nào… anh vẫn muốn xin lỗi em. Ông Kim và ông Tiến có mối quan hệ làm ăn từ ngày xưa, ngày bé nghỉ hè ông Tiến đưa anh đến chơi nhà ông Kim có gặp mẹ em vài lần, thế nên nhìn ảnh anh thấy mẹ em rất quen. Dựa vào đó anh cho người hỏi thăm mẹ em từ những người làm cũ của nhà ông Kim. Lão Chu lái xe cho ông Kim biết chuyện đã tống tiền anh, không kiếm được từ anh lão quay sang em.

Mọi chuyện xảy ra giữa chúng tôi đều là duyên phận, hiểu lầm thù oán chất chồng, xa rất xa mà gần cũng rất gần, những tưởng là nghiệt duyên, hóa ra duyên phận vẫn mỉm cười với chúng tôi, cho tôi và anh vượt qua mọi rào cản cách ngăn mà thông cảm, thấu hiểu để nắm chặt tay nhau.



Sau ba tiếng đau đớn vật vã trong phòng sinh, cuối cùng tôi cũng sinh cho Phúc một cô công chúa đầu lòng, ba năm sau lại được ông trời ưu ái mà sinh thêm cho anh một thằng cu tí giống anh như đúc. Dưới sự lãnh đạo của Phúc, công ty Tâm Đức thu hút được số vốn đầu tư khổng lồ từ trong và ngoài nước, dần trở thành một trong những con rồng của ngành Khoáng sản.

Ôm con gái đáng yêu trong tay, tôi mỉm cười nhìn con trai ba tuổi phúng phính, háo hức lắc lắc người ngồi ở ghế phụ. Người ngồi ở ghế lái là cha của hai đứa, lúc này Phúc đã có chút bụng nhưng vẫn đẹp trai vô cùng.

– Hôm nay ba Phúc đưa mẹ con em đi đâu vậy?

Tôi vui vẻ hỏi, Phúc ra vẻ bí mật nói:

– Cứ đến nơi rồi mấy mẹ con sẽ biết!

Chiếc xe dừng lại trước nền móng của một nhà máy khổng lồ đang ở giai đoạn khởi công xây dựng. Tôi ngỡ ngàng há hốc miệng, mở cửa xe bước ra nhìn quang cảnh trước mắt. Nhà máy luyện đồng NZ hợp tác xây dựng nâng Tâm Đức lên một tầm cao mới, hình ảnh nhà máy tương lai được gắn ở một tấm bảng cho thấy quy mô tầm cỡ khu vực. Sau bao năm hết mình cố gắng, Phúc đã làm được điều anh muốn! Quay lại nhìn đôi, đôi mắt anh cong cong tràn đầy ấm áp cùng tự hào. Xúc động vô cùng, tôi gật nhẹ, đưa tay gạt nước mắt chớm mi, nhìn hai đứa con nô đùa trước mặt, khóe miệng vô thức nhoẻn một nụ cười.

Cuộc đời tôi vốn là một màu đen tăm tối, nhờ gặp được Lê Phúc, ánh sáng hi vọng đã được thắp lên. Cơn ác mộng đêm đen ngày nào đã có thể buông, nhường chỗ cho giấc mộng ngọt ngào trở thành hiện thực. Để rồi lúc này, chúng tôi đã trở thành một, cùng cười cùng khóc, sẽ chẳng còn điều gì có thể chia cắt hai con người đủ yêu thương sâu sắc, nắm tay nhau vượt qua hố sâu ngăn cách tưởng chừng không thể.

KẾT THÚC.

Truyện kết thúc trọn vẹn ở đây chị em nhé 😘 Cảm ơn các chị em đã đồng hành cùng em, nhiệt tình ủng hộ em qua từng chương truyện!
« Chương Trước