Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mộng Ảo Chi Chủ

Chương 7: Bí mật của mộng ảo chi chủ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau lời cảnh báo của người đàn ông bí ẩn, Lâm Hạo không thể ngủ yên. Mọi thứ cậu từng nghĩ mình đã hiểu về thế giới mộng ảo dường như bị đảo lộn. Những ngày yên bình giờ đây chỉ còn là một màn sương che khuất sự thật khủng khϊếp phía sau. Cậu và Tô Linh quyết định bắt đầu một cuộc hành trình mới để khám phá bí mật ẩn giấu trong thế giới này.

“Chúng ta phải tìm hiểu thêm về những người đã từng cai trị nơi này,” Lâm Hạo nói với Tô Linh khi cả hai đứng trước bản đồ thế giới mộng ảo. “Có thể ở đâu đó trong thế giới này, còn sót lại những manh mối về các mộng ảo chi chủ trước đây.”

Tô Linh gật đầu, đôi mắt sắc bén nhìn vào các khu vực chưa được khám phá trên bản đồ. “Chúng ta cần phải đi sâu hơn vào những khu vực tối tăm này. Có thể những bí mật mà ngươi đang tìm kiếm nằm ở đó.”

Cả hai nhanh chóng chuẩn bị hành trang, và cuộc hành trình bắt đầu. Đường đi trở nên khó khăn hơn khi họ tiến sâu vào những vùng đất xa lạ của thế giới mộng ảo. Cảnh vật dần trở nên hoang tàn, với những tàn tích của các nền văn minh đã biến mất từ lâu.

“Ngươi có cảm thấy không?” Tô Linh khẽ hỏi khi cả hai bước qua một khu rừng rậm rạp. “Không khí ở đây thật kỳ lạ.”

Lâm Hạo cũng cảm nhận được điều đó. Nơi này tràn đầy những năng lượng kỳ lạ, nhưng không phải là linh khí hay sức mạnh thông thường. Đó là thứ gì đó cổ xưa và nguy hiểm hơn, như thể những gì còn sót lại từ thời kỳ đầu của thế giới mộng ảo.

Đi tiếp, cả hai cuối cùng cũng đến được một ngôi đền cổ bị lãng quên, ẩn mình giữa những rặng núi cao. Ngôi đền đổ nát, nhưng vẫn giữ lại được khí thế uy nghiêm của nó. Những bức tượng đá khổng lồ bên ngoài, dù đã bị hư hỏng theo thời gian, vẫn toát lên một vẻ đáng sợ và bí ẩn.

Lâm Hạo bước tới gần, cảm giác như có điều gì đó quen thuộc. “Có lẽ nơi này từng thuộc về một mộng ảo chi chủ trước đây.”

Tô Linh cũng đồng ý. “Hắn đã nói rằng có nhiều kẻ như ngươi từng cai trị thế giới này. Đây có thể là nơi họ để lại dấu vết.”

Bước vào trong ngôi đền, không gian bên trong đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Ánh sáng từ bên ngoài dường như bị hút cạn, chỉ còn lại bóng tối vây quanh. Từng bước chân của họ vang vọng khắp không gian trống trải, như thể có ai đó đang dõi theo từ bóng tối.

Cuối cùng, họ đến trước một bức tường khổng lồ, trên đó khắc những ký tự cổ xưa, mà Lâm Hạo chưa từng nhìn thấy trước đây.

“Đây là gì?” Tô Linh khẽ hỏi, cố gắng đọc những dòng chữ.

Lâm Hạo cũng cúi xuống, nhìn chằm chằm vào những ký tự, và ngay lúc đó, một hình ảnh chợt hiện lên trong tâm trí cậu. Đó là những mảnh ký ức rời rạc về các mộng ảo chi chủ trước đây. Cậu thấy họ, từng người một, đứng trước những thế giới mộng ảo riêng của mình, chiến đấu chống lại những kẻ xâm lược mạnh mẽ hơn, nhưng rồi tất cả đều thất bại, bị nuốt chửng bởi chính thế giới của họ.

“Họ đều thất bại...” Lâm Hạo lẩm bẩm.

“Ngươi nói gì?” Tô Linh quay sang nhìn cậu, lo lắng.

Lâm Hạo thở dài. “Những người từng cai trị thế giới này đều không thể tồn tại lâu dài. Cuối cùng, họ đều bị hủy diệt bởi chính thế giới mà họ tạo ra.”

Tô Linh trầm ngâm. “Nhưng ngươi khác họ. Ngươi có chúng ta, và ngươi có một cơ hội để thay đổi.”

Bất ngờ, một luồng sáng xanh biếc từ những ký tự trên tường phát ra, làm cả hai giật mình. Ánh sáng chiếu thẳng vào giữa ngực Lâm Hạo, khiến cậu cảm nhận được một luồng sức mạnh mới tràn vào cơ thể.

“Cái gì đang xảy ra?” Lâm Hạo hét lên, cảm giác cơ thể mình đang biến đổi.

Tô Linh lao tới định giúp cậu, nhưng không thể tiếp cận gần. Ánh sáng từ tường đá bao trùm lấy Lâm Hạo, như muốn hút cạn sức mạnh của cậu. Nhưng ngay khi cậu tưởng rằng mình sẽ không thể thoát ra, một giọng nói vang lên trong đầu cậu.

“Ngươi đã chạm đến sức mạnh thực sự của mộng ảo chi chủ. Nhưng ngươi phải cẩn thận, vì một khi ngươi đã nhận lấy, ngươi sẽ phải đối mặt với những kẻ còn mạnh hơn.”

Ánh sáng từ từ tắt dần, và Lâm Hạo gục xuống, mệt mỏi. Cậu cảm nhận được cơ thể mình đã thay đổi, sức mạnh mới đang tràn ngập trong từng thớ thịt. Nhưng cùng với đó, cậu cũng nhận ra trách nhiệm của mình đã lớn hơn trước rất nhiều.

Tô Linh chạy tới, lo lắng hỏi: “Ngươi có sao không?”

Lâm Hạo gật đầu, nhưng đôi mắt đã trở nên nghiêm nghị hơn. “Ta đã nhận được sức mạnh thực sự của mộng ảo chi chủ. Nhưng ta cũng biết rằng, thử thách thực sự chỉ mới bắt đầu. Ta sẽ phải đối mặt với những kẻ còn đáng sợ hơn nhiều.”

Tô Linh gật đầu, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ không để ngươi đối mặt một mình.”

Lâm Hạo nhìn về phía trước, nơi những kẻ thù mạnh mẽ hơn đang chờ đợi. Nhưng lần này, cậu đã sẵn sàng.

---
« Chương TrướcChương Tiếp »