"Có phải hai người không hề coi trọng đến công sức lao động khổ cực tôi không?" Ngụy Hạo Đông đen mặt, đi từ phòng bếp ra, nếu không phải sợ buổi tối bảo bối sẽ đói bụng, anh thật sự muốn ném mọi thứ ra sau, chạy đến mà yêu cô.
Thật không dễ chờ đến lúc Ninh Lâm làm xong, anh miễn cưỡng chuẩn bị thức ăn thật tốt, nhưng âm thanh rêи ɾỉ từ phòng khách truyền đến đã làm hạ thân anh căng đến phát đau.
Anh nghiêng mặt liếc mắt qua Ninh Lâm, hung dữ nói:"Cảnh này so với phim còn kí©h thí©ɧ hơn.". Nói xong anh ngồi xuống sofa, kéo tay Âu Dương Tinh qua, thăm dò vào trong quần anh, dịu dàng vuốt ve phân thân của anh, cố gắng làm giảm bớt một thống khổ.
Âu Dương Tinh vừa mới kết thúc cao triều, giờ phút này căn bẩn không còn sức lực để phản kháng, túy ý để Ngụy Hạo Đông điều khiển, cô nằm ườn trên sofa, thở dốc.
Bởi vì thở dốc mà bộ ngực trần của cô không ngừng nhô lên hạ xuống, thấy vậy mắt Ngụy Hạo Đông liền đỏ, vội vã cởϊ qυầи xuống, đẩy Ninh Lâm khỏi ghế sofa, cúi đầu, hôn lấy môi Âu Dương Tinh, bàn tay to lớn cũng bắt đầu xoa nắn bộ ngực sữa.
"A..." Cơ thể Âu Dương Tinh run lên, dư vị của cao triều vẫn còn mà bị đυ.ng chạm như vậy, cô nhanh chóng bị khıêυ khí©h, vô thức vặn vẹo, cố gắng thừa nhận cảm giác được dịu dàng vuốt ve này.
Ninh Lâm thấy vậy, phân thân vừa mới được thỏa mãn đã chậm rãi sống lại, "Hạo Đông, cậu đỡ đằng trước, tôi nâng tiểu bảo bối lên."
Ngụy Hạo Đông không nói gì, chống người đứng dậy, giúp Âu Dương Tinh ngồi lên đùi Ninh Lâm.
Ninh Lâm ngồi phía sau khẽ liếʍ vành tai cô, tay kéo lấy tay cô, bao trùm lấy hạ thể của anh chơi đùa, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ.
Thấy Ninh Lâm đã ngồi vững, Ngụy Hạo Đông mới duỗi tay tác hai bắp đùi Âu Dương Tinh ra, bàn tay lớn hoạt động giữa hai đùi, lại không tiến vào, đưa tay thử gẩy lấy tiểu huyệt cô.
Bên trong Âu Dương Tinh còn lưu lại ái dịch của cuộc hoan ái vừa rồi, bởi vì động tác này mà hoa huyệt kịch liệt co rút lại, khiến ái dịch bên trong tràn ra ngoài cửa huyệt, một lượng lớn chất lỏng trắng đυ.c men theo hoa huyệt chảy xuống cặp mông.
"Không cần..." Âu Dương Tinh vặn vẹo cơ thể một chút, rêи ɾỉ , ưỡn người, hai chân đặt lên bờ vai Ngụy Hạo Đông, không ngừng vặn vẹo.
Ngụy Hạo Đông khe khẽ cười, đem hai chân mở lớn hơn, bắt đầu trêu đùa hai cánh hoa, cách hoa ẩm ướt được đèn trong phòng khách chiếu vào càng thêm trong suốt.
Ngụy Hạo Đông không muốn Âu Dương Tinh quá khó chịu, tiện tay lấy 2 cái gối dựa, kê dưới mông Âu Dương Tinh, làm tất cả bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô hướng hắn về phía anh, giúp anh chiêm ngưỡng được toàn bộ, hiếm khi dịu dàng mà nói: "Tiểu hội trưởng của anh, em thật đẹp."
Nói xong , Ngụy Hạo Đông tách hai cánh hoa sang hai bên, dùng tay gảy gảy vào tiểu hoa huyệt, ngón tay khẽ bóp, hoa hạch nhỏ càng sưng to hơn. Ngụy Hạo Đông không nhịn được mà ngậm chặt lấy toàn bộ, dùng đầu lưỡi kí©h thí©ɧ, mà ngón tay của anh cũng chuyển lên cái miệng nhỏ mà trêu đùa.
Ninh Lâm thoáng nhìn động tác của Ngụy Hạo Đông, liền nảy ra ý xấu, cắn nhẹ lên vành tai Âu Dương Tinh, bị hai người ức hϊếp một lúc cơ thể cô nhất thời run lên, hai chân không tự chủ được mà run rẩy, ngay cả hoa huyệt cũng thêm phần mẫn cảm.
Ngụy Hạo Đông nhìn Lâm Ninh một cái, cởϊ qυầи, cởi bỏ áσ ɭóŧ, đem ngón tay thâm nhập vào huyệt động, anh đi vào, thịt non bên trong cô liền gắt gao ngậm chặt lấy ngón tay anh, anh nâng ngón tay lên, chạm đến nơi mẫn cảm của cô, đột nhiên trái tim cô như bị bắt thóp, tất cả lực chú ý đều bị dồn xuống ngón tay của anh.
"Không... Đừng như thế đùa..." Âu Dương Tinh khóc cầu xin, chất lỏng từ chỗ kín men theo hoa huyệt chảy xuống dưới gối dưới cặp mông cô, tất cả bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều ẩm ướt làm cô xấu hổ.
Ngụy Hạo Đông lại không dừng lại, đầu lưỡi anh không ngừng liếʍ láp lấy đại hoa hạch, vẫn bú ʍúŧ, khıêυ khí©h.
Âu Dương Tinh thét chói tai , mười ngón tay nắm chặt lấy thành ghế sofa, giờ phút này Ngụy Hạo Đông và Ninh Lâm phối hợp cực kỳ ăn ý, động tác ngày càng nhanh, du͙© vọиɠ của cô tựa như miệng cống được mở, thủy mật men theo ngón tay Ngụy Hạo Đông không ngừng trào ra.
Ngụy Hạo Đông không suy nghĩ, nhét thêm một ngón tay, hoa huyệt chặt chẽ vì mới được làm qua nên bị mở lớn cũng không quá đau đớn, hai ngón tay ấy không ngừng rút rút gảy gảy.
"Hạo Đông, đừng quá mức ." Ninh Lâm hơi động cơ thể, giúp lửa nóng nơi hạ thân ma sát một chút với phần lưng Âu Dương Tinh, mới nói: "Đừng đùa." Nói xong anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn Âu Dương Tinh, chậm rãi kí©h thí©ɧ cơ thể cô.
Đôi tay Âu Dương Tinh không còn nắm chặt nữa , vô ý thức duỗi ra, vòng lên cổ Ninh Lâm, hai chân kẹp ở cổ Ngụy Hạo Đông, anh (nhđ) liền di chuyển du͙© vọиɠ đến của huyệt cô.
Âu Dương Tinh cảm nhận được anh(nhđ) đang âm trầm sát nhập, liền ngượng ngùng hô lên: "Ngụy Hạo Đông, nhanh một chút."
———-///—————
Hiện nay mình khá bận nên cần một bạn cùng mình edit, vì làm theo sở thích nên yêu cầu của mình cũng ko khắc khe. Nên ai muốn có thể liên hệ với mình.