Ngụy Hạo Đông cảm nhận đôi bàn tay nhỏ bé của Âu Dương Tinh đang ma sát ở nơi cứng nóng, một loại cảm giác non mềm, làm anh không thể khống chế được, không kìm lòng được mà gầm nhẹ lên: "Sướиɠ quá, tiếp đi!"
Mặt Âu Dương Tinh đầy hắc tuyến, tay cầm cái gậy thô lớn kinh người, không thể tin được cái đại gia hỏa này ngày thường lại đưa đẩy bên trong mình, cô cảm thấy hơi sợ, buổi sáng nay mình thành ra như vậy cũng thấy không có gì bất ngờ.
Nhìn thấy bộ dạng ngây người của Ngụy Hạo Đông, Âu Dương Tinh nở một nụ cười tà ác, tuy rằng cô không có kinh nghiệm trong việc này, nhưng nhìn vẻ mặt thống khổ của anh cô biết mình biểu hiện cũng không tệ, cô sử dụng chút lực khiến vẻ mặt Ngụy Hạo Đông trở nên vặn vẹo.
Cái cảm giác được vuốt ve dịu dàng, khiến cảm xúc Ngụy Hạo Đông ngày càng mãnh liệt, chỉ có thể vô lực phóng thích vì không muốn Âu Dương Tinh khó chịu, anh liền nắm chặt khăn trải giường, sợ mình nhất thời nôn nóng mà đẩy ngã cô. Anh đã đáp ứng điều kiện, không được làm cho Âu Dương Tinh bị thương, nếu không bị tên đại gia hỏa Ninh Lâm bắt được nhược điểm, mấy ngày sẽ không được đυ.ng đến Âu Dương Tinh như vậy càng bị giày vò hơn.
"Bảo bối, " Ngụy Hạo Đông thở gấp , "Dùng miệng hôn nhẹ, được không?"
Âu Dương Tinh ghét bỏ nhìn thoáng qua cây gậy lúc sáng mới giày vò cô xong, còn muốn? Cô còn muốn đánh còn không được nữa! Muốn như vậy à! Cô hạ tay xuống một chút, dùng ngón tay trỏ vê một chút lên phần da mẫn cảm của Ngụy Hạo Đông.
"A" Ngụy Hạo Đông hô lên một tiếng vì hạ thân truyền đến cảm giác kí©h thí©ɧ mãnh liệt, anh liền không do dự, phun chất lỏng trắng đυ.c lên tay Âu Dương Tinh.
Không biết mình gặp xui xẻo gì vậy, Ngụy Hạo Đông vò tóc đứng lên bước vô nhà tắm, cấp tốc lau chùi qua loa cho mình rồi cầm khăn ấm ra cho Âu Dương Tinh, tiện thể vuốt tay cô, mới bước ra khỏi phòng ngủ.
Nữ vương bạo lực, hội trưởng ÂU Dương Tinh bệnh!
Tin tức này được truyền ra, vô số học sinh mừng thầm, cuối cùng cũng có mấy ngày không bị hội trưởng dạy dỗ. Có ai biết được người khiến nữ vương bị "bệnh" lại là ma vương Ngụy Hạo Đông. Chính sách quản lý vẫn như trước, không có gì thay đổi, ngược lại càng thêm nghiêm khắc.
Vì bị ép rời khỏi Âu Dương Tinh đến trường tuần tra, nên bây giờ tâm tình Ngụy Hạo Đông vô cùng khó chịu, thấy không vừa mắt liền chửi. Đáng chết, thế lại bị Ninh Lâm lấy chứng cứ buổi sáng anh chiếm lấy Âu Dương Tinh ra cưỡng ép anh.
Ninh Lâm cũng không đi học, ở nhà chăm sóc Âu Dương Tinh, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô, mới nhẹ nhàng hôn lên gò má cô, giúp cô nghỉ ngơi tốt một chút.
Ninh Lâm đang ngồi viết trên bàn, trước mặt là cái laptop, còn Ngụy Hạo Đông bên kia cũng đang nghịch máy tính.
Âu Dương Tinh chớp chớp đôi mắt, chống đỡ người đứng dậy, chăn mỏng trượt xuống một chút, cô hô lên một tiếng, vội vàng nằm trở lại.
"Tiểu bảo bối, tỉnh rồi?" Ninh Lâm khẽ mỉm cười, đánh nhanh mấy chữ còn lại, khép nắp notebook lại, bước đến cạnh cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, rồi nói:
"Có phải đói hay không? Giữa trưa em không ăn gì hết sao!"
Ngụy Hạo Đông không cam lòng yếu thế liền đứng lên, ngồi một bên Âu Dương Tinh,có chút thô lỗ kéo cô qua, hung dữ hôn một cái, mới nói: "Cái cô gái này, sao lại gầy như vậy? Béo lên một chút ôm mới sướиɠ chứ!"
Âu Dương Tinh trừng mắt nhìn Ngụy Hạo Đông, cái người này sao lại nói chuyện ghê tởm như vậy chứ? Rõ ràng muốn cô ăn cơm nhiều một chút lại nói thành ra như vậy, Ngụy Hạo Đông đúng là tên háo sắc!"
Ánh mắt Ninh Lâm thoáng hiện lên một tia sắc lạnh, bất mãn với nụ hôn của Ngụy Hạo Đông, thừa cơ hội vươn tay đến eo Âu Dương Tinh, kéo cô lại cạnh mình, nhẹ liếʍ vành tai, dụ hoặc nói: "Tiểu bảo bối, chẳng lẽ em thèm muốn anh sao? Kỳ thật, anh không để ý đến chuyện bị em anh đâu.."
Âu Dương Tinh đỏ mặt, Ninh Lâm một tay vuốt ve ngực cô, bên kia Ngụy Hạo Đông cũng không cam lòng yếu thế lật chăn ra, cúi đầu ngậm lấy viên trân châu, một tấc không rời, cùng lúc bị hai người con trai tùy ý âu yếm, cơ thể bỗng nóng lên, kìm lòng không được liền rên rĩ: "Ân... A.."
Âu Dương Tinh đáng yêu như vậy làm cả hai người đều nóng lên, nhưng vẫn nhớ rằng cơ thể cô lúc này không phù hợp để giao hoan, chỉ có thể nhẫn nhịn mà hôn, liếʍ, âu yếm.
Cơ thể Âu Dương Tinh vặn vẹo không ngừng, nhằm ngăn cản một cảm giác khó chịu đang tuôn trào, nhưng hai người con trai này không chịu buông. Một tay Ninh Lâm không ngừng đùa bỡn bộ ngực sữa của Âu Dương Tinh, tay còn lại trượt xuống phía dưới, ngón tay lẳng lặng xoa nắn hoa hạch dưới hạ thân Âu Dương Tinh. Ngụy Hạo Đông cúi thấp đầu, vẫn hôn ngực cô, hai bàn tay cũng không rãnh rỗi, không ngừng di chuyển trên cơ thể cô.
"A... Không cần..."
"Ninh Lâm, đừng..."
Rất sướиɠ, hạ thân co rút từng đợt khiến Âu Dương Tinh không kiềm chế được mà bật khóc "Không, em không được..." Một cảm giác mê muội lộng lẫy làm Âu Dương Tinh vô lực tê liệt ngã xuống giường.
"Tiểu bảo bối lên cao triều sao?" Ninh Lâm cười một tiếng, cầm lấy bàn tay Âu Dương Tinh, vuốt ve hạ thể anh, nhẹ nhàng hôn cô một cái rồi nói: "Vậy thì tiểu bảo bối giúp anh một chút đi..."
--------------------------------------------------
edit: Chương này được 86 vote đăng chương tiếp theo liền.
p/s: tạm thời đã edit xong chương tiếp theo