Chương 30: Cô đi ra ngoài ai hầu hạ tôi

Chương 30: Cô đi ra ngoài ai hầu hạ tôi.

Giang Vãn đứng ở một bên, trầm mặc nghe bọn họ hai người đấu khẩu.

Cô đột nhiên cảm thấy rất mệt mỏi, áp lực giống như một khắc chạm tới cực hạn, cô thậm chí muốn từ chức..

Nhưng lý trí nói cho cô, không thể từ chức..

Cô còn có một gười mẹ bệnh nặng đang nằm viện, cô mà từ chức, cô lấy đâu là tiền thuốc men?

Còn có áp lực đến từ Lệ Mạc Sâm..

Giang Vãn, nhịn một chút, lại nhịn một chút nữa..

Mà ngoài cửa, các minh tinh đều đã đi khách sạn nghỉ ngơi, chỉ có mấy trợ lý nhỏ hóng chuyện còn ở cửa chờ.

"Sao nam nữ chính ngày đầu đến đây đã giống như cãi nhau a? Bởi vì cái gì chứ?" Một cô gái tóc ngắn mặt đầy tò mò.

"Giống như trước đó nghe nói, Lục ảnh đế trước đó không đồng ý Tô Ni làm nữ chính, tôi cảm thấy hẳn là cái này, Tô Ni chính là kiểu cậu ấm cô chiêu a, căn bản không có gì kỹ thuật diễn." Một nữ sinh tóc dài khác khinh thường bĩu môi.

"Đó chính là Tô Ni ghi hận trong lòng a? Lục ảnh đế thế nhưng còn cùng cô ta cãi cọ.. Tâm trạng hẳn quá tốt đi? Nếu là tôi thì sẽ chẳng để ý đến cô ta!" Nữ sinh tóc ngắn ra vẻ mặt đã hiểu.

"Bất quá các ngươi nói, Lục ảnh đế là coi trọng cái cô trợ lý kia, vẫn là chỉ nghĩ cùng Tô Ni đối nghịch? Hôm nay lúc buổi sáng, Lục ảnh đế còn bảo trợ lý mang thuốc cho cô ta!"

"Kỳ thật cái cô trợ lý kia lớn lên rất xinh đẹp, gần nhất không phải lưu hành cái gì dưỡng khí hình gương mặt mối tình đầu sao? Tôi nhìn cái cô trợ lý kia chính là mẫu hình mối tình đầu a, đáng tiếc không trang điểm một chút a.."

"Các cô cứ nói quá lên a, Lục ảnh đế chọn vợ, nhìn trúng cô trợ lý kia thì sao chứ, dám phát triển sao? Lúc trước thanh mai trúc mã còn hôn mê trên giường, cảm động cả nước, hiện tại công bố, chính là huỷ hoại sự nghiệp cả đời, đổi lấy bêu danh a."

Đang nói, trợ lý kia từ trong túi lấy di động ra, tìm kiếm ra tin tức lúc trước, đem điện thoại đưa qua: "Các cô xem."

Trên màn hình là một người đàn ông ngồi ở trước giường bệnh, dùng sức nắm tay một cô gái để ở bên môi.

Ánh mặt trời rất đẹp, Lục Vĩ Đình khuôn mặt bị mạ một tầng nhàn nhạt kim sắc.

Mà trên giường bệnh cô gái hơi hơi nghiêng đầu, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ một chút đường cong góc nghiêng mặt.

Chiếc bình trắng trong phòng cắm đầy hoa hồng đỏ, vô số bóng bay màu sắc rực rỡ bay trên trần nhà, lãng mạn cực kỳ.

Hình ảnh mười phần tốt đẹp.

"Lúc ấy là ngày hôm sau Lục ảnh đế cầm cúp ảnh đế, anh ấy liền cùng thanh mai trúc mã kết hôn, hôn lễ vẫn là tổ chức ở phòng bệnh, Lục ảnh đế thật sự quá si tình." Trợ lý kia vẻ mặt hâm mộ.

"Aiza.. chờ một chút, tôi nhìn xem." Một cô gái tóc ngắn khác lấy điện thoại qua, dùng ngón tay phóng to hình ảnh: "Các cô xem, tôi cảm thấy trợ lý của Tô Ni, cùng với thanh mai trúc mã của Lục ảnh đế sao lại giống nhau như vậy? Nhìn nghiêng xem, mũi cùng miệng giống nhau a!"

"Nhưng mà giống nhưng không nghe được tin tức nói vợ Lục ảnh đế tỉnh lại nhỉ? Cho dù tỉnh, vợ của Lục ảnh đế cũng không có khả năng làm trợ lý cho Tô Ni đi a! Tôi nghĩ Lục ảnh đế chính là thấy trợ lý của Tô Ni liền nhớ tới người vợ hôn mê kia, rốt cuộc thì đàn ông mà.. Lục ảnh đế hiện tại mỗi ngày nhìn thấy cái cô trợ lý kia, cô trợ lý đó về sau may mắn có thể bò lên trên giường Lục ảnh đế, đương làm thế thân cũng không chừng.."

"Cũng quá may mắn, lâu dài sẽ chiếm được cảm tình của Lục ảnh đế.."

Các cô gái tranh luận sôi nổi.

Mà Giang Vãn ở trong phòng thu giọn trang phục rơi rụng đầy đất, những câu nói kia, cô một câu đều không có nghe thấy.

Tô Ni cùng Lục Vĩ Đình ở trong phòng hồi lâu, cuối cùng là Lục Vĩ Đình quăng ngã cửa mà đi.

Giang Vãn khom lưng nhặt quần áo trên mặt đất, không nói một lời. Chờ lúc Giang Vãn đi ra, đã là 9 giờ tối, cô vất vả mà dọn cái thùng ra ngoài, xe của quản lý còn ngừng ở cửa, Trương Lâm cùng tài xế chờ ở nơi đó, Trương Lâm rất thích Giang Vãn, vị trí của đoàn phim thật sự hẻo lánh, loại người nào cũng đều có, cô sợ Giang Vãn có nguy hiểm.

"Vãn Vãn!" Trương Lâm cùng tài xế chờ ở xe bên đường, vừa thấy Giang Vãn cơ thể gầy yếu ôm cái thùng còn to hơn cả người, vội vàng nhận lấy cái thùng kia, giúp Giang Vãn dọn dẹp.

Giang Vãn tay bị sưng đỏ bừng, cô không nghĩ tới còn có Trương Lâm cùng tài xế chờ mình, trong lòng tức khắc có chút cảm động: "Cảm ơn!"

"Cô sao lại đắc tội với Tô Ni?" Trương Lâm nhỏ giọng oán giận một câu: "Tô Ni cũng quá độc ác, bắt cô mang đống quần áo đó về, mang về ngày mai còn không phải sẽ lại mang tới sao.."

Giang Vãn cúi đầu không nói lời nào, đúng là cô biết Tô Ni có ý khi dễ cô.

"Đi thôi, chúng tôi tiện đường đưa cô về!" Trương Lâm cùng tài xế cùng đưa cô lên xe.

"Cảm ơn."

Giang Vãn rất cảm động Trương Lâm cùng tài xế còn đang chờ cô, còn đưa cô về nhà.

Sáng sớm ngày hôm sau, các diễn viên cũng đã đều vào chỗ, đoàn phim là để ra ba ngày cho diễn viên có thời gian học thuộc kịch bản, lúc sau mới có thể bắt đầu quay phim.

Mà tới giờ ngọ hai khắc, không khí yên tĩnh đột nhiên bị một tiếng thắng xe cắt đứt, ngay sau đó, bên ngoài một trận ồn ào náo động. Lục Vĩ Đình cùng Tô Ni còn ở trong phòng hội nghị xem kịch bản, hai người từ ngày hôm qua còn đấu khẩu, ai cũng không với ai chủ động nói chuyện với ai, mà còn diễn viên khác thường thường tới cùng Lục Vĩ Đình nói nói mấy câu, sắc mặt Tô Ni rất là khó coi, cũng không cùng ai tập thoại.

Giang Vãn liền đứng ở bên cạnh, chờ Tô Ni phân phó.

Bên ngoài ầm ĩ càng thêm lớn tiếng hơn.

Tô Ni nhíu mày, bất mãn nói: "Giang Vãn, cô đi ra ngoài nhìn xem có chuyện gì."

"Được."

Giang Vãn đang muốn đi ra ngoài, một minh tinh nhỏ đẩy cửa đi vào, thở hồng hộc, đầy mặt đều là kích động: "Nghe nói Boss muốn đến đây! Là lệ tổng!"

"Lệ tổng? Lệ Mạc Sâm? Anh ta tới đây làm cái gì?" Một cái nữ minh tinh khác bị dọa sợ: "Cô không nhìn lầm đi?"

"Khẳng định không có a, đạo diễn cùng nhà làm phim đều đi ra ngoài! Chính là Lệ Mạc Sâm, thật sự quá soái.."

"Trời ạ, còn khẳng định là tới thăm ban!"

"Có thể nhìn thấy Lệ Mạc Sâm quả thực chính là quá gặp may mắn, a, Băng Băng, mau tới trang điểm lại cho tôi!"

Lập tức tất cả đều đang xem kịch bản đều loạn hết cả lên, tất cả nhị tam tuyến nữ minh tinh toàn bộ đều cùng trợ lý của mình trang điểm lại ra đón tiếp, muốn nhìn thấy Lệ Mạc Sâm bằng diện mạo xinh đẹp nhất!

Rốt cuộc đây là người đàn ông quyền quý nhất thành phố thậm chí là cả nước!

Nếu vạn nhất đi vận cứt chó, bị anh ta nhìn trúng, chẳng phải là chim sẻ hóa phượng hoàng sao? Liền phần tạ mộ tổ tiên đều phải nghi ngút khói a!

Cho dù là làm người tình của anh ta, cũng có vô số người phụ nữ tranh nhau xếp hàng a!

Giang Vãn cũng không cần thiết đi ra ngoài nhìn xem là chuyện là thế nào.

Thì ra là Lệ Mạc Sâm tới.

Nhưng mà các cô gái cũng không có được như ý.

Hứa Đông đẩy cửa tiến vào, phân phó phó đạo diễn: "Người không liên quan đều đi ra ngoài một chút, Lệ tổng chỉ muốn cùng nam nữ diễn viên chính tâm sự."

"A, vì cái gì a! Lệ tổng không cần nhìn xem chúng ta chuẩn bị như thế nào sao?" Một nữ diễn viên hạng hai đầy mặt thất vọng, còn không quên kéo kéo quần áo trước ngực mình, áo ngực cũng bị cô ta kéo xuống.

"Đều đi ra ngoài! Đi tới phòng họp bên cạnh từ từ nghiên cứu kịch bản!" Phó đạo diễn chỗ nào dám không nghe?

Vì thế, toàn bộ người trong phòng thở ngắn than dài, các diễn viên sôi nổi oán giận đi ra ngoài. Giang Vãn vốn dĩ cũng muốn đi, nhưng mà lại là trợ lý, Tô Ni lại lạnh lùng mà gọi lại cô: "Cô là của trợ lý của tôi, cô đi ra ngoài ai hầu hạ tôi?"