- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới
- Chương 44: Lúc Bị Sét Đánh, Dễ Dàng Liên Lụy Đến Mẹ
Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới
Chương 44: Lúc Bị Sét Đánh, Dễ Dàng Liên Lụy Đến Mẹ
"Pagani?"
Nghe Lâm Dật nói câu này, Tống Văn Võ và tất cả người nhà của hắn đều ngẩn ra.
Mọi người nhanh chóng thò đầu ra ngoài dò xét, bất ngờ phát hiện ở phía dưới đúng là đang đỗ một chiếc Pagani!
"Cái này, xe này là của anh!"
"Đúng thế."
Lâm Dật nói ra:
"Xe này giá gốc là 28 triệu, xem tình trạng hiện tại thì phải sơn lại lần nữa. Sau khi tính tiến công và tiền sửa chữa, tổng cộng hết khoảng gần 2 triệu, mấy người trả chi phiếu hay là tiền mặt? Chuyển khoản bằng Alipay hay là Wechat?"
Người nhà họ Tống đều chết lặng.
Không phải hắn là tài xế chạy Didi sao, hơn nữa còn là cô nhi, làm sao có thể mua nổi chiếc xe đắt như vậy? !
"Được rồi, đừng ngẩn người ra đó nữa, nhanh đi xuống xem một chút!"
Tống Văn Tuệ hốt hoảng khẩn trương nói.
Trong nội tâm nàng hối hận muốn chết, nếu như sớm biết Lâm Dật có tiền như vậy, vừa rồi sẽ chẳng yêu cầu nhiều như vậy làm gì.
Chỉ cần con mình cưới hắn, những vật này không phải đều là của mình sao.
"Đúng đúng đúng, nhanh đi xuống xem một chút!"
Tống Văn Võ đã choáng váng, vội vàng cùng với người nhà chạy ra ngoài.
Bên ngoài quán trà bị vây quanh bởi một đám người.
Xe đua bị làm xước, dưa lớn như vậy, quần chúng nhất định phải ăn!
Giờ khắc này, người nhà họ Tống biết rõ đây không phải là ảo giác.
Chiếc xe thể thao kia đúng là của Lâm Dật!
Phía dưới còn có một chiếc chậu hoa vỡ nát, trên cửa xe có một vết cắt với diện tích cũng không lớn, nhưng quả thực là vẻ đẹp của chiếc xe đã bị nó phá hỏng.
"Lâm, Lâm Dật, xe này thật là của anh?"
Tống Văn Tuệ nơm nớp lo sợ hỏi.
"Không phải là của tôi, chẳng lẽ là của các người?"
"Muốn bồi thường thế nào thì làm đi, tôi cũng không quan tâm nhiều đâu."
Lâm Dật nói ra.
"Tiểu tử này giỏi thật, đây chính là một chiếc Pagani Zonda, phải dùng loại sơn nhập khẩu từ nước ngoài, hơn nữa còn phải mời kỹ sư chuyên nghiệp tới sửa, 2 triệu có thể sửa được cũng không tệ rồi."
"Siêu xe cũng là không giống nhau đâu, nếu như là loại xe sản xuất trong nước, 100 nhân dân tệ là có thể làm xong."
"Biết sao được, đây chính là chỗ giá trị của siêu xe."
Nghe thấy những lời bàn luận của mọi người xung quanh, người nhà họ Tống đều tập thể hoá đá.
Cho dù bọn họ đi bán thận toàn bộ, cũng không có khả năng gom góp đầy đủ số tiền lớn như vậy!
"Lâm Dật, xin anh bớt giận, em trai của em chỉ là nhất thời xúc động."
Tống Văn Tuệ nói ra:
"Chúng em vừa mới nghĩ lại rồi, cũng không cần nhiều đồ như vậy, em cảm thấy con người anh cũng không tệ lắm, nên em cũng không còn quan tâm về mặt vật chất. Tuy rằng anh bị sa thải, nhưng em cũng nguyện ý cùng anh chung sống phấn đấu."
"Cô suy nghĩ nhiều rồi."
Lâm Dật ngồi về trên xe,
"Trở về kiếm tiền đi, trong vòng một tuần, nếu như các người không thu xếp đủ 2 triệu nhân dân tệ, vậy thì đợi lệnh triệu tập của tòa án đi."
Nói xong, Lâm Dật lái xe, nghênh ngang rời đi.
Nhìn theo đuôi đèn xe của Lâm Dật, người nhà họ Tống khóc không ra nước mắt, họ đều có ý nghĩ muốn tự tử.
Vậy mà trắng trợn bỏ qua dạng thổ hào này!
Thật sự là nghiệp chướng mà!
Sau khi rời khỏi quán trà, Lâm Dật chú ý đến thời gian, phát hiện mới hơn mười giờ, vừa vặn đi một chuyến đến bến cảng Vọng Giang.
Trước tiên nhận lấy khen thưởng từ hệ thống rồi nói tiếp.
Đối với chuyện chiếc xe, dành thời gian đưa đến chỗ Chu Hải Đào là có thể giải quyết.
Bên trong trường đua xe cần phải có thợ sửa, sơn chuyên nghiệp, tóm lại không phải vấn đề lớn.
Ong ong ong _ _ _
Điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là mẹ Vương nhắn tin tới Wechat.
"Con trai, xong việc thì hồi âm lại cho mẹ."
Cầm điện thoại di động, Lâm Dật gọi lại luôn.
"Mẹ Vương, mẹ đang tìm con?"
"Chuyện xem mắt thế nào rồi, chúng con có hợp nhau không?"
"Con không đồng ý."
Lâm Dật cười nói:
"Tuy nhiên, người bạn kia của mẹ có nhân phẩm không được tốt lắm, mẹ mau xóa Wechat và phương thức liên lạc đi, nếu không thời điểm bà ấy bị sét đánh, dễ dàng liên lụy đến mẹ đấy."
Lâm Dật đã nhẫn nhịn rất nhiều chuyện, không thể để cho mẹ Vương mất mặt.
Nhưng không ngờ mấy người kia lại dám đánh chủ ý tới cô nhi viện, việc này thì Lâm Dật không thể nhịn được.
"Làm sao vậy, con bớt giận đi, tại sao con nổi giận như vậy?"
"Cũng không có việc gì, chỉ là cảm thấy nhân phẩm của bà ấy không được tốt lắm, mẹ cứ làm theo lời con bảo là được rồi."
"Được, mẹ nghe con, chờ sau này gặp được cô nương tốt, mẹ lại lưu ý giúp con."
"Chuyện chung thân đại sự của con, mẹ cũng không cần quan tâm đâu, con cũng trưởng thành rồi, tự con có thể làm được."
Lâm Dật cười nói.
"Vậy thì con phải nhanh lên, con là đứa trẻ đầu tiên mà mẹ cho phép đi ra ngoài, ở bên ngoài phải chịu khó lăn lộn thật tốt, kiếm được thành quả."
"Tuân mệnh!"
"Được rồi, mẹ phải đi hỗ trợ nấu cơm đây, con cũng đi mau lên."
"Ừm, qua mấy ngày nữa, con sẽ trở về thăm mẹ."
"Khi nào trở về thì báo sớm, mẹ sẽ làm thức ăn ngon cho con."
"Vâng."
Cúp điện thoại, tâm tình của Lâm Dật cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Bất kể đi đến nơi nào, vẫn luôn có người nhớ thương mình, đây chính là hạnh phúc lớn lao trong cuộc đời mình.
Lâm Dật lái xe đi đến bến cảng Vọng Giang.
Từng dãy du thuyền đỗ ở bến cảng, bên bờ có không ít du khách thuê du thuyền, thậm chí còn có những cô gái mặc Bikini.
Sóng biếc, bọt nước trắng xóa và Bikini, hợp thành một phong cảnh khác ở bến cảng Vọng Giang.
Bãi đỗ xe của bến cảng đỗ không ít xe, mà lại không thiếu xe sang trọng.
Chỉ riêng Lamborghini đã thấy ba chiếc.
Suy nghĩ kỹ một chút, chuyện này cũng có thể thông cảm được, bởi vì người dân bình thường cũng không có tài lực để đến nơi này thuê du thuyền đi chơi.
Đây đều là trò chơi của người giàu có.
Bởi vì hôm nay là ngày cuối tuần, số người đi tới du ngoạn nhiều gấp đôi so với ngày bình thường, phải mất vài phút hắn mới tìm được một chỗ đậu xe.
Sau khi xuống xe, Lâm Dật cũng không vội vàng đi tìm Tất Tùng Giang, nơi này đều là sản nghiệp của mình, trước tiên đi nhìn qua cơ sở vật chất ở đây một chút vậy.
"Soái ca, có thể thêm cái Wechat không? Một lát nữa chúng ta sẽ đi tổ chức bữa tiệc đồ nướng, anh có muốn tham gia cùng không?"
Ngay tại thời điểm Lâm Dật đi dạo, chợt phát hiện một người cô gái mặc Bikini, đứng ở trước mặt mình.
Trên thân còn khoác một bộ áo lụa dài mỏng màu trắng, làm cho Bikini bên trong như ẩn như hiện.
"Không thêm."
Gương mặt nhiều lắm là 60 điểm, hoàn toàn không lọt vào mắt của Lâm Dật.
"Kiêu ngạo cái gì chứ, lão nương còn không có thèm thêm ngươi đây."
Cô nàng bikini khinh bỉ nói, xoay người rời đi.
Lâm Dật: ? ? ?
Không thêm Wechat của cô thì bị coi là kiêu ngạo à?
Lâm Dật lắc đầu, tiếp tục đi dạo xung quanh bến cảng, vẫn thật là phát hiện ra một chút vấn đề.
.. Đợi lát nữa khi gặp mặt cao tầng quản lý của khu bến cảng, nhất định phải nói với bọn họ những chuyện này.
"Miêu quản lý, lúc bọn em vừa mới ra biển, không may làm hư hỏng chiếc ghế dựa trên thuyền."
Người nói chuyện chính là một cô gái cao ráo, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác, bên trong là áo tắm màu đen, nói chuyện nũng nịu, có loại cảm giác khiến người nghe tê dại.
Đứng ở trước mặt nàng là một người đàn ông có vóc người hơi mập, ăn mặc âu phục, có điểm giống với nhân viên quản lý của bến cảng.
Tên của người đàn ông là Miêu Trưởng Dư, là quản lý điều hành bến cảng Vọng Giang.
"Anh nhớ không lầm là bọn em thuê chiếc du thuyền số 6."
Miêu Trưởng Dư nói ra.
"Ừm vâng, lúc đó cũng chính anh làm thủ tục thuê thuyền cho bọn em mà."
"Ai nha, chuyện này không dễ đâu."
Miêu Trưởng Dư khổ sở nói:
"Ghế dựa của du thuyền số sáu đều làm bằng da thật, hơn nữa còn là mới mua về, bây giờ làm hư hỏng, anh trở về cũng không tiện giao nộp đâu."
"Miêu quản lý, anh giúp em nghĩ một chút biện pháp đi, người ta cũng không cố ý mà."
Cô nàng cao gầy nắm lấy cánh tay của Miêu Trưởng Dư làm nũng nói.
"Được được được, không bắt em đền, việc này coi như xong."
Miêu Trưởng Dư vỗ vỗ mông cô nàng, cười híp mắt nói:
"Nhưng lần sau nhất định phải chú ý."
------
Dịch: MBMH Translate
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới
- Chương 44: Lúc Bị Sét Đánh, Dễ Dàng Liên Lụy Đến Mẹ