Chương 34: Bị Dừng Hoạt Động

Điền Nghiên sửng sốt.

Cảm giác não bộ đang thiếu dưỡng khí.

Chuyện cổ phần bị thu mua chỉ có mấy quản lý lãnh đạo trong công ty biết, còn chưa có thông báo ra bên ngoài.

Nếu không có gì bất ngờ gì xảy ra, vậy thì không thể có chuyện người ngoài biết được.

Hơn nữa, người này vừa rồi còn nói rằng mình đã gọi điện thoại cho hắn.

Vậy người ngồi trước mặt này vô cùng có khả năng chính là cổ đông mới của công ty.

"Ngài là Lâm Dật tiên sinh?"

"Đúng, là tôi."

Bộ ngực cao vυ"t của Điền Nghiên chập trùng. Cô không thể nghĩ ra được, chuyện trùng hợp như vậy mà để mình gặp phải rồi!

"Lâm đổng, thật sự xin lỗi! Vừa nãy mạo phạm nhiều, hi vọng ngài đừng để trong lòng."

"Không sao, lát nữa đánh giá năm sao cho tôi là được rồi."

"Nhất định nhất định." Điền Nghiên cung kính nói: "Nhưng tôi vẫn muốn hỏi một chút. Ngài lái xe Didi là thật sao?"

"Đương nhiên là thật."

"Nhưng ngài có nhiều tiền như vậy, sao lại…"

"Trải nghiệm cuộc sống thôi. Trước đó tôi còn làm nhân viên tiêu thụ ở một công ty bất động sản đấy."

Điền Nghiên hít một hơi. Xem ra thế giới người có tiền thật sự không phải loại dân đen như cô có thể hiểu được.

"Lâm tiên sinh, chờ tiếp xong đơn hàng này, ngài có thể cho tôi cơ hội để cùng ngài nói chuyện một chút không?"

"Xem tình huống đi. Hôm nay tôi thật sự có phần bận bịu."

"Có thể, chờ ngài hết bận, chúng ta lại tán gẫu cũng được."

"Được."

Rất nhanh, Lâm Dật lái xe tới trước cửa công ty Jeris.

"Đến nơi rồi."

"Cảm ơn Lâm đổng đã đưa tôi tới đây." Điền Nghiên hơi thấp thỏm.

Mình đi ra ngoài một chuyến, vậy mà lại ngồi xe do cổ đông lớn thứ hai lái, thật quá thần kỳ!

"Tình huống sao thế này? Sao không thanh toán được tiền?"

"Không thể chứ?" Lâm Dật ngờ vực nói.

Nếu như không thể trả tiền, đơn hàng này không thể hoàn thành, không thể tính vào nhiệm vụ hệ thống.

Rinh rinh rinh…

Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Dật vang lên.

"Kính chào tài xế Didi đáng mến, vì ngài làm trái với quy định của của công ty, hiện tại công ty quyết định xử lý dừng hoạt động lái xe của ngài."

"Hả? Dừng hoạt động?"

Xem tin tức gửi đến điện thoại, Lâm Dật và Điền Nghiên đều khó hiểu.



Đang yên đang lành làm sao lại dừng hoạt động?

Lâm Dật liếc mắt nhìn xuống dưới, phát hiện nơi thông báo cho mình không phải tập đoàn Didi.

Mà là công ty tên là Jeris.

Lâm Dật ngẩng đầu nhìn, phát hiện công ty trước mắt chính là Jeris!

Thực sự quá trùng hợp.

"Công ty Jeris này có quan hệ gì với tập đoàn Didi của các cô?" Lâm Dật hỏi.

"Công ty này là đại diện cho tập đoàn của chúng ta ở Trung Hải. Tất cả hoạt động ở bên đây đều do công ty này quản lý.

Điền Nghiên có cảm giác tức muốn chết. Công ty Jeris này giở trò gì đây?

Thời khắc quan trọng vậy mà tại làm lỡ việc của mình!

Lâm Dật sờ sờ cằm, dường như hiểu ra là chuyện gì.

Ngày hôm qua, mình mắng người phụ nữ tên là Từ Dương kia ở trên xe, sau đó cô ta gọi điện trách mắng mình với tổng đài.

Sau đó cũng có người gọi tới cảnh cáo mình.

Có điều, đối phương bị mình đối chọi một phen, chắc là vì chuyện này nên hôm nay mới khoá tư cách lái xe của mình.

"Lâm đổng, ngài đừng vội. Tôi chắc chắn sẽ xử lý tốt chuyện này."

Jeris này thực sự không được, ngay cả xe của Lâm đổng cũng dám khóa.

Đúng là ngớ ngẩn!

"Cô đừng vội giận. Dù sao tôi mới là người bị hại, sao lại làm cô tức giận như vậy?"

"Chủ yếu là những người này quá coi trời bằng vung, một chút vương pháp cũng không có!" Điền Nghiên tức tối nói.

"Hiện giờ tôi lập tức báo về công ty, tra xem người phụ trách bên này là ai. Trước tiên xoá bỏ tư cách đại lý của họ."

"Chuyện như vậy, có lẽ nên dùng lý phục người thì tốt hơn." Lâm Dật nói.

"Ở đây tôi có bản ghi hội thoại, trước tiên gọi cho họ xem tình huống thế nào."

"Vậy làm phiền Lâm đổng."

Lâm Dật tìm kiếm ghi chép cuộc gọi ngày hôm qua trên điện thoại.

"Tôi là Lâm Dật. Tư cách lái xe kinh doanh của tôi là bị ông khóa đúng không?"

Đối phương rõ ràng sửng sốt mất một chút, rồi nhanh chóng biết Lâm Dật là ai.

"Đúng là tôi. Anh không phải trâu bò lắm sao? Không chỉ dám mắng chửi khách hàng mà còn dám đối chọi với tôi. Hôm nay ông đây khóa lại đấy, xem anh làm sao lái xe tiếp!"

"Là hành khách kia mắng tôi trước."

"Mắng anh trước thì đã làm sao?" Đối phương hỏi ngược lại: "Anh có thân phận gì chẳng lẽ không tự biết? Khách hàng chính là Thượng Đế, mắng anh cũng được, mẹ nó lại còn cho rằng mình ngon lắm chắc? Nhanh cút mẹ nó đi, đi mà lái cho hãng khác đi."

"Ông nói chuyện tốt nhất chú ý một chút. Phó Tổng giám đốc Didi của các người còn đang ngồi cạnh tôi đây."

"Lại còn khoác lác, thổi da bò à? Chú mày cho mình là ai? Lại còn tìm được Phó tổng giám đốc của bọn ông đến?"

"Tôi là Điền Nghiên, đang ở ngay trước cửa công ty Jeris. Hạn cho các người ba giây đi xuống đây, bằng không đừng trách tôi không khách khí!"

"Điền Nghiên?"



Đối phương dừng một chút, sau đó bắt đầu cười ha hả.

"Trâu bò nha! Còn dám tìm người giả làm Điền tổng. Ông mày phục đấy!"

Lâm Dật không nói gì, cúp điện thoại.

"Didi các cô lấy yêu cầu gì để tuyển chọn quyền đại lý vậy? Tìm một đám não ngắn thế?"

"Lâm đổng bớt giận, tôi lập tức xử lý việc này."

"Đi thôi. Nếu hai chúng ta còn không đi lên, có khi việc này cũng không giải quyết được."

"Lâm đổng yên tâm, tôi chắc chắn cho ngài một câu trả lời thích đáng."

Nói xong, hai người cùng xuống xe, đi vào công ty Jeris.



Bên trong phòng họp, mấy quản lý của công ty Jeris đang mở cuộc họp.

"Chuyện gì thế? Làm ầm ĩ lên như vậy?"

Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên tên là Lữ Văn Đạt, tổng giám đốc công ty Jeris.

Vóc người hơi mập, đeo kính, ngồi ở vị trí chủ vị.

"Hôm qua có tài xế Didi mắng hành khách làm đối phương gọi thẳng tới tổng công ty trách cứ. Hôm nay tôi đã khóa tư cách chạy xe kinh doanh của tên kia."

Người vừa nói là La Nguyên Phát, trưởng phòng điều hành của công ty Jeris.

Ngoài ra, các trưởng phó phòng khác của công ty đều ở nơi này.

"Đối phương gọi điện tới lý luận sao?"

"Vâng." La Nguyên Phát cười nói: "Thằng nhãi kia lại còn nói đã mời Phó Tổng giám đốc Didi đến, cho rằng có thể dọa dẫm tôi chắc, bị tôi mắng cho một trận, đã chủ động cúp máy."

"Được rồi, một tên vớ vẩn, không cần quan tâm." Lữ Văn Đạt nói.

"Sau này còn có chuyện như vậy cũng không cần phí lời, khóa trực tiếp đi. Lãng phí thời gian trên người như vậy không đáng."

"Biết rồi, Lữ tổng."

Lữ Văn Đạt chỉnh trang thần sắc, nói:

"Chúng ta tiếp tục họp. Tôi vừa hỏi thăm được một tin tức, có vị đại gia không biết tên đã thu mua 21% cổ phần Didi. Quan mới lên thường đốt ba ngọn đuốc, phía tổng đài có thể sẽ cải tổ tương quan. Mọi người đều chuẩn bị tinh thần đi."

"Biết rồi Lữ tổng."

"Tiểu La, đặc biệt là phòng điều hành của cậu, nhất định phải nâng cao tinh thần lên. Chúng ta là công ty điều hành lớn nhất Trung Hải của Didi, trong khoảng thời gian này tuyệt đối không được để xảy ra sai lầm."

"Yên tâm đi Lữ tổng, tôi chắc chắn sẽ quản lý tài xế bên dưới rõ rõ ràng ràng." La Nguyên Phát cười đáp.

Đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra. Lâm Dật và Điền Nghiên đi tới.

"Các người là ai? Làm sao tự tiện xông vào phòng họp của chúng tôi?"

Lâm Dật cười:

"Các người chẳng phải đã khóa tư cách kinh doanh của tôi sao, tôi tới tâm sự với các người đây."

------

Dịch: MBMH Translate