Chương 3: Yêu Cầu Của Khách Sạn

"Bà mẹ nó!"

Nhìn thấy hệ thống khen thưởng, Lâm Dật cảm thấy bất ngờ.

Sau khi hoàn thành chuyến xe, 50 triệu nhân dân tệ đã được gửi!

“Thật kí©h thí©ɧ!”

Lúc mới nhận nhiệm vụ đã đưa cho mình 10 triệu, hiện tại mình đa có tổng cộng 60 triệu tài sản lưu động.

Ngoài ra, còn có một cái khách sạn lớn Bán Đảo trong tay, mình cũng xem như là người có tiền rồi.

Lâm Dật sờ sờ cằm, tuy rằng phần thưởng nhận chuyến xe rất hấp dẫn, nhưng khách sạn Bán Đảo cũng đang đợi mình tới tiếp nhận đây này.

Vừa vặn hiện tại không ai đặt xe, đi qua đó trước nhận khách sạn về tay cái đã.

Khách sạn Bán Đảo là một khách sạn tiêu chuẩn 5 sao, cũng là một trong những khách sạn hàng đầu ở Trung Quốc!

Thậm chí còn có nhiều minh tinh tới đây để tổ chức hôn lễ.

Mức độ sang trọng là điều hiển nhiên.

Lúc trước, đi ngang qua một nơi như này, Lâm Dật chỉ dám ở phía xa nhìn một chút, không nghĩ tới bây giờ lại trở thành của chính mình.

Cuộc sống chính là một sự thăng hoa lớn lớn lớn ...

Lấy xe tìm chỗ đậu xong, Lâm Dật tiến vào bên trong khách sạn.

Mới vừa bước chân vào khách sạn, liền nghe thấy một giọng nói ríu rít.

"Vân Kiệt, cám ơn anh đã tổ chức sinh nhật cho em ở chỗ này, đây còn là lần đầu tiên em đến một khách sạn sang trọng như vậy đấy."

"Khách khí cái gì, đây đều là điều anh nên làm mà."

Người thanh niên nói chuyện diện mạo bình thường, nhưng ăn mặc cũng rất thời trang, hết sức hưởng thụ ánh mắt ghen tị của người khác.

Anh ta tên là Vân Kiệt, trong nhà làm nghề buôn bán gỗ, tại Trung Hải cũng được coi là giàu có.

Chiếc xe anh ta lái là một chiếc Mercedes-benz E-class có giá hơn 500 ngàn nhân dân tệ, so với chiếc FAW trước kia của Lâm Dật không biết tốt hơn bao nhiêu lần.

Liễu Tư Tư và Vân Kiệt, quen biết nhau tại quán rượu tối hôm qua.

Sau khi trò chuyện trên wechat cả đêm, biết được gia cảnh của hắn cũng không tệ lắm, liền bỏ rơi Lâm Dật, lựa chọn ở bên Vân Kiệt.

Mà hiệp sĩ đổ vỏ này cũng không làm cho Liễu Tư Tư thất vọng, biết được hôm nay là sinh nhật của cô, anh ta đã đổi địa điểm tổ chức sinh nhật sang tổ chức ở Khách sạn Bán Đảo này.



"Chụt, người ta yêu anh chết mất."

Nghe được giọng nói có chút quen thuộc, Lâm Dật quay đầu lại, phát hiện người nói chuyện, chính là Liễu Tư Tư!

Lâm Dật hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới cô ta sẽ tổ chức sinh nhật tại khách sạn Bán Đảo này.

Nhưng ngoại trừ Liễu Tư Tư ra, còn có hai người khác, Lâm Dật nhìn rất quen mắt.

Hình như là bạn thân của cô ta, trước đó có gặp qua mấy lần.

Về phần những người còn lại, Lâm Dật cũng không quen biết, chắc là bạn của người thanh niên kia.

"Này có là gì đâu, khách sạn Bán Đảo giá cả tuy rất đắt, nhưng với tài sản của anh thỉnh thoảng tới đây tiêu xài một lần, cũng không có vấn đề gì."

"Honey, nếu có thể gặp anh sớm hơn một chút thì thật là tốt." Liễu Tư Tư nũng nịu nói.

"Không sao, bây giờ em đã ở bên anh rồi, anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này."

"Tư Tư nhìn xem, đó không phải là Lâm Dật sao?"

Nghe thấy giọng nói của bạn thân, Liễu Tư Tư nhìn hướng về phía cửa ra vào.

Bất ngờ phát hiện, đứng ở cửa khách sạn, đúng là Lâm Dật!

"Lâm Dật, anh đến đây làm gì!"

Liễu Tư Tư vừa nãy như chim nhỏ nép vào lòng người ta, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt.

Câu nói trên cũng cho hắn biết, hai người đã kết thúc rồi, lại vẫn đuổi tới, thực sự là bám dai như đỉa!

"Nơi này cũng không phải nhà của cô, chẳng lẽ tôi không được tới sao" Lâm Dật nói.

"Tôi không phải đã gọi điện thoại cho anh rồi sao, nói anh không cần đến, vậy sao giờ anh còn đến!" Liễu Tư Tư chất vấn:

"Hai chúng ta đã kết thúc rồi, mong anh đừng tới quấy rầy em nữa, dù anh có quỳ xuống van xin em, thì giữa chúng ta cũng là không thể nào, anh chết tâm đi!"

Đúng lúc này, Vân Kiệt và bạn của anh ta đi tới, cũng đem Liễu Tư Tư ôm vào trong lòng, nói với giọng đùa cợt:

"Anh tên là Lâm Dật, Tư Tư đã kể với tôi về anh, nhưng từ nay về sau, Tư Tư chính là người của tôi, hy vọng anh sẽ không làm phiền đến cô ấy nữa."

"Kiệt ca, đừng nói nhảm với kẻ thua cuộc này, hoàn toàn là lãng phí thời gian." một người bạn của Vân Kiệt nói.

"Nói cũng đúng, xác thực không cần nhiều lời vô nghĩa với anh ta." Vân Kiệt cười nhìn Liễu Tư Tư nói:

"Tư Tư, tốt xấu gì cũng là bạn trai cũ của em, việc này em tự xử lý đi, đợi lát nữa còn có bạn bè của anh tới đây, anh không thích hắn ta ở đây cản đường."

"Được được được, em liền đem hắn đuổi đi!"



Liễu Tư Tư nhìn Lâm Dật, sốt sắng nói:

"Tôi biết anh không cam tâm, vì vậy tôi thậm chí đã không lên lớp, cố ý chạy tới nơi này, nếu anh muốn tôi cho anh một lời giải thích, vậy tôi sẽ nói chuyện với anh rõ ràng, tôi cùng Vân Kiệt thật sự yêu nhau, bất luận anh nói cái gì, cũng không thể dao động tình cảm giữa tôi và anh ấy, anh vẫn là chết tâm đi, nhanh rời khỏi đây đi!"

"Tại sao tôi phải rời đi?" Lâm Dật nói: "Ai nói tôi đến đây là để gặp cô? "

"A a ..."

Liễu Tư Tư vòng hai tay trước ngực, cười lạnh nói:

"Anh không phải là tới tìm tôi, lẽ nào là tới đây ăn cơm?! Anh mở con mắt to ra mà nhìn cho kỹ, nơi này là khách sạn Bán Đảo, là nơi những người giàu có lui tới, anh chỉ là một thằng lái xe thuê, muốn tới nơi này tiêu tiền, thật đúng là nực cười!"

"Tư Tư nói đúng." Bạn của cô ta nói tiếp:

"Lâm Dật, tuy rằng anh lớn lên đẹp trai, nhưng ở những phương diện khác anh không thể so sánh được với Vân Kiệt, người ta không chỉ so với anh nhiều tiền, mà còn có nhiều mối quan hệ và giao thiệp rộng rãi, anh vẫn là nên từ bỏ, đừng vùng vẫy nữa."

"Đúng rồi, anh ấy tới nơi này ăn cơm, quản lý đều đặc biệt nể mặt giảm giá 50%, anh có năng lực này không?" lại một cô bạn khác nói.

"Giảm giá 50%" Lâm Dật cười châm biếm, "Để tôi xem, ai có quyền lớn như vậy?"

Đúng lúc này, có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, mười mấy người mặc tây trang màu đen cả nam lẫn nữ, từ không xa chạy chậm tới.

"Ha ha, anh không phải là muốn xem ai có quyền lớn như vậy ở đây sao?! Bây giờ có người đến rồi đây!" Vân Kiệt nói ra:

"Người dẫn đầu là Vương Thiên Long, quản lý của khách sạn lớn Bán Đảo, cha tôi quen biết ông ta, cũng chính ông ấy giảm giá cho tôi đấy."

"Anh Kiệt, chúng ta cũng đừng để tâm đến hắn, quản lý Vương đã tới, chúng ta trước nên đi chào hỏi đã." Liễu Tư Tư nói ra.

"Cũng tốt, dù sao đều là nhân vật có máu mặt."

Vân Kiệt sửa sang lại y phục trên người, đi về phía Vương Thiên Long.

Nhưng vừa muốn chào hỏi, Vương Thiên Long lại đem hắn đẩy ra.

"Tránh đường ra cho tôi!"

Vân Kiệt và Liễu Tư Tư sửng sốt, vừa nãy lúc gặp mặt thì rất là khách khí, sao bây giờ lại kiêu ngạo như vậy.

Lướt qua Vân Kiệt và Liễu Tư Tư, đám người Vương Thiên Long đi đến đứng trước mặt Lâm Dật, khom lưng 90 độ.

"Lâm tổng, ngài đã tới!"

------

Dịch: MBMH Translate