Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Chương 29: Chạy Xe Didi Chỉ Là Giải Trí

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sắc mặt Kỷ Khuynh Nhan thay đổi.

"Anh ấy đúng là có vốn liếng này."

"Khuynh Nhan, cậu đừng có nói đùa, một gã tài xế Didi thì lấy vôn liếng ở đâu ra?"

Ngô Vĩnh Ba nói ra:

"Lấy trình độ của anh Nghị, chắc chắn thừa sức nghiền ép hắn."

"Nói cái gì vậy."

Đinh Nghị nói ra:

"Dù sao cũng là bạn bè của Khuynh Nhan, chúng ta nói chuyện cũng phải khách khí một chút. 360 lĩnh vực, ngành nghề nào cũng có chuyên gia, nghề nghiệp không phân chia quý tiện, không thể xem thường người khác."

"Ha ha, lời nói này rất đúng. Tuy nhiên, nghề nghiệp dù là không phân chia quý tiện, nhưng tiền lương vẫn phải phân chia quý tiện chứ."

Ngô Vĩnh Ba tiếp tục nói:

"Cậu là tiến sĩ tốt nghiệp đại học Harvard, sau khi về nước mạo hiểm đầu tư 60 triệu nhân dân tệ, vài ngày trước còn đặt cọc tiền để mua một chiếc Mercedes-Benz G cao cấp đây. Còn hắn thì chạy xe Didi, đoán chừng làm việc cả một đời, cũng mua không nổi loại xe này."

Mấy người phụ nữ ào ào gật đầu đồng ý, lời nói đúng là không có gì êm tai, nhưng lại vô cùng hợp lý.

Khi Đinh Nghị vừa mới trở về nước, nhà đầu tư mạo hiểm đã chủ động tìm tới cửa, dùng mồm mép mấy câu mà lấy được 60 triệu.

Tuy rằng hắn lớn lên đẹp trai, nhưng cũng có thể cả một đời này đều không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Cho nên, hắn quả thật có chút cuồng vọng.

Kỷ Khuynh Nhan im lặng, thậm chí cảm giác chính mình có chút mất mặt.

Nếu sớm biết bọn họ có thể ăn nói như vậy, thì mình đã không tới tham gia cuộc họp lớp lần này.

"Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta trở về đi."

Kỷ Khuynh Nhan nói voi Lậm Dật.

Hai người cùng nhau đi ra ngoài, mấy người Đinh Nghị cũng đi theo ra ngoài.

Tích tích _ _ _

Một đoàn người vừa mới đi ra bên ngoài, lập tức nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz G màu trắng bật đèn xe.

"Chiếc xe này đẹp quá."

Mấy người phụ nữ không kìm được thốt lên:

"Chồng mình rất thích loại xe này, vì mặt mũi mà gom hết tài sản trong nhà để mua chiếc xe này."

"Nghe nói sở hữu một chiếc Mercedes G, là ước mơ lớn nhất của mỗi một người đàn ông, Đinh Nghị, xem ra cậu cũng là người sống có tình cảm!"

"Mình cũng mua bừa thôi."

Đinh Nghị nói ra:

"Chủ yếu là chiếc xe này không đắt lắm, mới hơn 2 triệu nhân dân tệ, đều nằm trong dự tính của mình."

"Ha ha, anh Nghị, cậu nói như vậy thì rất trang bức. Chiếc xe trị giá hơn 2 triệu đấy, vậy mà cậu còn nói không quý? Cậu thật biết chọc tức người khác."

Ngô Vĩnh Ba nói ra.

"Ăn ngay nói thật thôi, đợi mình làm ăn thêm vài năm, thì sẽ mua một chiếc xe đua để lái đi lại. Đó mới là mộng tưởng lớn nhất của một người đàn ông."

"Mình nhớ là lúc mới thi đỗ đại học, cậu đã từng nói thích nhất là chiếc xe Pagani Zonda,...Chờ sau khi cậu mua được, có thể cho phép bọn mình trải nghiệm cảm giác ngồi trên siêu xe là như thế nào không."

Ngô Vĩnh Ba nói ra.

"Zonda thì thôi quên đi."

Đinh Nghị tiếc nuối nói:

"Hiện tại ở trong nước, Zonda có giá bán cao đến hơn 28 triệu. Cho dù mình nỗ lực cả một đời, khả năng cũng không được lái nó. Nếu như có tiền ăn tới bể bụng, mình cũng chỉ mua loại xe Lamborghini, còn về chiếc xe Zonda kia thì căn bản không dám nghĩ."



"Kháo kháo kháo, Đinh Nghị các ngươi nhìn xem, bên kia hình như có một chiếc Zonda đỗ lại kìa!"

Nghe thấy một người đàn ông khác hét lên, bọn người Đinh Nghị quay đầu nhìn sang.

Nhất thời dẫn tới từng đợt tiếng thán phục.

"Ôi, Chúa ơi, thật đúng là Zonda!"

Mấy người Đinh Nghị đi tới, muốn đứng gần hơn một chút để chiêm ngưỡng chiếc siêu xe có giá bán cao đến 28 triệu này.

"Đinh Nghị này, đây có phải chính là giấc mơ lớn nhất của cậu phải không?"

Một người phụ nữ hỏi.

"Đúng thế."

Đinh Nghị hâm mộ nói ra:

"Chiếc xe này có động cơ 6.0L song tăng áp V12, công suất lớn nhất vượt qua 700 mã lực, tỉ lệ gia tốc là 3.2 giây. Ở toàn bộ Hoa Hạ đều không mấy chiếc, không nghĩ tới có thể gặp được ở thành phố Trung Hải."

"Ở Trung Hải, kẻ có tiền thực sự nhiều lắm."

Ngô Vĩnh Ba nói ra:

"Tuy rằng hiện tại sự nghiệp của chúng ta có chút thành tựu, nhưng ở trong mắt giới nhà giàu cao cấp thì đoán chừng không bằng một cái rắm."

"Nhưng không sao cả."

Đinh Nghị cười nói:

"Tốt hơn hết là thành thành thật thật kiếm tiền đi, không mua nổi xe Zonda, vậy thì cũng phải cố gắng mua chiếc Lamborghini chơi đùa."

"Khụ khụ khụ. . ."

Đứng ở phía sau lưng đám người, Lâm Dật ho khan vài tiếng.

"Nhìn hết nửa ngày như vậy, chắc là xem xong hết rồi chứ? Có thể tránh ra được không?"

"Thế nào, cậu cũng muốn xem?"

Ngô Vĩnh Ba chế giễu nói:

"Xem đi, nhưng chớ có sờ, nhỡ đâu làm xước mất, rất dễ liên lụy đến Khuynh Nhan."

Lâm Dật nhấn chìa khóa xe ở trong túi quần.

Đèn xe Pagani sáng lên, hai cánh cửa giống như đôi cánh hải âu từ từ mở ra.

Động tác này khiến cho bọn người Đinh Nghị ngắm nhìn mà than thở.

"Dựa vào, tình huống này là như thế nào? Chủ xe tới rồi hả?"

Đinh Nghị nhíu mày,

"Có thể là nhìn thấy chúng ta đứng ở cạnh chiếc xe này, nên chủ xe không vui, vì vậy chúng ta nên đứng lui về sau đi."

"Có khả năng, chiếc xe này trị giá gần 30 triệu nhân dân tệ, nhỡ đâu chạm hỏng, thì không chỉ có chủ xe đau lòng, mà ngay cả chúng ta cũng đền bù không nổi."

"Thật sao."

Mấy người Đinh Nghị ào ào lui về phía sau, sợ rằng biết đâu chọc đến chủ xe không vui, lại bỗng nhiên chịu giáo huấn, như thế thì thật không đáng.

"Tiểu tử, chủ xe người ta cũng sắp tới, cậu còn đứng ở đó làm gì, nhanh tránh ra một chút, đừng mất mặt xấu hổ ở đó."

Kỷ Khuynh Nhan lúng túng muốn chết, tại sao mình lại có thể có một đám bạn học hám lợi như thế này!

"Đi thôi."

"Ừm."

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan cùng nhau lên xe, khiến cho bọn người Đinh Nghị đều nhìn choáng váng.

"Tiểu tử, làm gì chứ,. Nếu để cho chủ xe nhìn được, cậu sẽ biết từ chết viết như thế nào. . ."



Nói được nửa câu, Ngô Vĩnh Ba chợt đang nói mà im bặt dừng lại.

Bởi vì bọn họ nhìn thấy được chìa khóa xe trên tay Lâm Dật!

Bỗng chốc giống như ngũ lôi oanh đỉnh, ngơ ngẩn đứng nguyên tại chỗ.

"Cái này, chiếc xe này là của cậu?"

"Chẳng lẽ không được sao?"

Lâm Dật nói ra.

"Không phải cậu là tài xế xe Didi sao, làm sao chiếc xe này có thể là của cậu được? !"

"Ai nói lái Pagani thì không thể chạy xe Didi?"

Lâm Dật cười nói:

"Đừng để sự nghèo khó hạn chế trí tưởng tượng của các người."

Lời này vừa nói ra, toàn bộ đám người Đinh Nghị bỗng chốc hóa đá tại chỗ!

Trên mặt tràn đầy thần sắc khó xử, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.

Mang xe Pagani đi chạy xe Didi, đại thiếu gia các người thật sự biết cách chơi bời!

Nhìn theo đèn xe Pagani đi xa.

"Quả nhiên, người có thể tán đổ được Khuynh Nhan, thật không phải tầm thường, ai. . ."

"Tôi đã nói mà, với thân phận của Khuynh Nhan làm sao có thể ngồi xe Didi phổ thông chứ, hóa ra bạn trai của người ta là đại thiếu gia đỉnh cấp, lái xe Didi chỉ là để giải trí."

. . .

"Lâm Dật, thật xin lỗi! Em cũng không biết là bọn họ có thể bợ đỡ như vậy."

Kỷ Khuynh Nhan thành thật xấu hổ xin lỗi Lâm Dật.

"Không sao."

Lâm Dật không quan trọng nói:

"Em có về nhà luôn không?"

Kỷ Khuynh Nhan nghĩ nghĩ,

"Vừa mới uống ly rượu Red, em còn hơi choáng, chúng mình lượn quanh vài vòng đi, vừa vặn thanh tỉnh một chút."

"Cũng được, ra ngoài hít thở không khí, xua bớt hơi rượu."

Kỷ Khuynh Nhan loay hoay điện thoại di động,

"Em đã đặt xong đơn đặt hàng, nhanh chấp nhận đi."

"À. . . Được."

Vốn là Lâm Dật cũng không tính lấy tiền, nhưng người ta đều chủ động đặt đơn hàng, chính mình cũng không cần khách khí.

Trên điện thoại di động, rất nhanh đã hiện ra đơn đặt hàng của Kỷ Khuynh Nhan, bị Lâm Dật vững vàng hung ác cướp được về tay.

【 Nhiệm vụ hệ thống, thu hoạch được đánh giá tốt mức năm sao, khen thưởng 100 ngàn trị số thông thạo(6/ 10). 】

Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Lâm Dật phát hiện ra rằng, từ khi mình chạy xe Didi đến bây giờ, đã thu hoạch được sáu cái đánh giá tốt mức năm sao.

Mà bây giờ nhận là đơn hàng thứ bảy, không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

100 ngàn trị số thông thạo là mang ý nghĩa hoàn thành 10% nghề nghiệp!

Suy nghĩ một chút thật kí©h thí©ɧ a!

--------

Dịch: MBMH Translate
« Chương TrướcChương Tiếp »