Chương 17: Máu đỏ (H)

Tô Tình vốn kiêu ngạo, tình tình bốc đồng. Lúc trước bất đắc dĩ thay em gái gả cho Dư Sinh, cô đã tự buông bỏ kiêu ngạo và tự phụ của mình xuống, làm người khiêm tốn hiều lương, vì anh mà rửa tay nấu canh.

Cô không còn là Tô Tình, cô là con gái nhà họ Tô, càng là con dâu nhà họ Dư.

Cô ngây thơ cho rằng sau khi kết hôn, trải qua thời gian dài ở chung, có lẽ anh sẽ không còn nhớ nhung tới em gái mình nữa, cũng có lẽ anh sẽ thích cô một chút, bảo đảm trong lòng anh có một vị trí cho cô.

Bây giờ xem ra, chỉ là do cô ảo tưởng, tất cả đều chưa từng thay đổi.

Nhưng mà, trái tim cô đã ném đi, hình như không tìm lại được rồi.

Cơ thể Tô Tình không nhịn được lạnh đi, nhưng thứ nóng hổi của anh vẫn còn khoan khoái trong cơ thể cô. Cô khổ sở giãy dụa, liều mạng đập vào l*иg ngực Dư Sinh, muốn rời ra.

Cô vốn không muốn làm thế thân cho người khác, huống chi người kia còn là em gái cô.

Dư Sinh không quan tâm, dươиɠ ѵậŧ rời ra phát ra một tiếng "tách", trên dươиɠ ѵậŧ còn dính chất lỏng sáng bóng của hai người.

Cơ thể Tô Tình mềm đi, nắm lấy ga giường xộc xệch, không ngừng lùi về sau. Vẻ đỏ ửng vì tìиɧ ɖu͙© trên mặt đã rút đi, gương mặt còn hai vệt nước mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh.

Dư Sinh đã hoàn toàn chìm đắm vào trong vực sâu của dục tình, cộng thêm kí©h thí©ɧ từ chất cồn. Anh đăm chiêu suy nghĩ, chỉ có một ý niệm trong đầu: xé cô ra ăn đến sạch.

Đương nhiên anh không phát hiện ra sự khác thường của cô, chẳng qua cảm thấy không thể để cô chạy trốn. Dùng cả tay chân tới, bắt cô trở về, hung ác đè cô lại, cưỡng ép bắt cô làm tư thế nằm quỳ sấp.

Côn ŧᏂịŧ to lớn ma sát ở miệng huyệt mấy lần liền "bạch bạch" đâm vào. Nhanh chóng đưa đẩy trong con đường hoa vừa đạt cao trào vẫn ẩm ướt như cũ.

Vòng eo cường tráng không ngừng động mạnh mẽ, lúc rút ra chỉ để lại qυყ đầυ trong miệng huyệt, rồi lại hung hăng đâm vào, không ngừng đâm chọt vào hoa tâm. Mật dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc không ngừng xì xụt chảy ra. Chỗ bắp đùi sớm đã chật vật không chịu nổi, không ngừng bị kí©h thí©ɧ đỏ bừng lên.

Tiểu huyệt được lấp đầy, mị thịt bên trong vẫn chặt chẽ như cũ, cô lại cảm thấy khó xử. Cảm giác nhục nhã không ngừng sinh sôi lan tràn, cộng thêm tư thế khuất nhục thế này.

"Đừng... đừng như vậy..."

Cô nhỏ giọng khóc nức nở, giọng nói mang theo tiếng khóc, nhưng lời cầu xin của cô không được đáp lại chút nào, ngược lại càng kí©h thí©ɧ ham muốn tra tấn của người đàn ông.

Tô Tình vô vọng nhắm mắt lại, mặc cho anh thoải mái tra tấn. Cô cảm nhận sâu sắc nỗi đau, ngay lúc này đây, sức lực của đàn ông và phụ nữ lại cách xa thế.

Dư Sinh chế trụ eo cô, ép nó hạ thấp hơn, không cho cô động đậy dù chỉ một chút. Nâng cao bờ mông lên trước mặt anh, càng lộ rõ nơi kín đáo giữa hai chân, những nơi gậy thịt to dài đi qua càng ngày càng trở nên co rúm.

Cô gấp gáp thở hổn hển nắm chặt ga giường. Gương mặt khó chịu ma sát trên ga giường, đốt ngón tay cũng vì dùng sức quá mà trở nên trắng bệch.

Tô Tình cảm nhận được rõ ràng, chất lỏng lúc trước anh để lại theo động tác đâm hết sức của anh chậm rãi chảy ra. Mà vùиɠ ҡíи của cô còn không ngừng bài tiết ra chất nhầy bôi trơn, bị anh đâm chọc mạnh mẽ trở nên sưng đỏ, cảm giác nóng bỏng càng thêm rõ ràng.

Người đàn ông đắm chìm trong du͙© vọиɠ càng thêm hung hãn, mạnh mẽ xoa nắn chỗ bắp đùi cô, để lại nhưng dấu tay chói lòa trên nền da trắng mịn. Đẩy vào từ phía sau, có thể cắm vào càng sâu hơn. Tô Tình không dám có cử động gì, còn đau đến toát mồ hôi lạnh.

Dư Sinh đưa đẩy càng lúc càng không lưu loát, do cô quấn dươиɠ ѵậŧ của anh càng ngày càng chặt. Anh lui ra, cúi người nhìn chỗ giao hợp của hai người.

Cánh hoa bày ra trạng thái hoàn toàn sung huyết, cửa huyệt còn chưa kịp khép lại có hơi bị rách, thứ chảy ra không chỉ có chất nhầy, mà còn co tơ máu đỏ tươi.

Máu, càng có thể kí©h thí©ɧ thú tính của anh. Ánh mắt anh lập tức trở nên đỏ au khát máu.

Anh đỡ dươиɠ ѵậŧ lên, nặng nề xông vào, không quan tâm đến tiểu huyệt của cô vẫn chưa đủ ướt. Lật người cô qua, bóp bắp đùi cô ép lên bụng cô, côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào.

Lần này đạt cao trào cực kỳ nhanh, anh đè nén nhớp nháp không chịu nỗi giữa hai chân, thấp giọng hét lên rồi rót toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vào chỗ sâu nhất, run rẩy kịch liệt.

Cô đỏ mắt, nơi riêng tư nóng bỏng vô cùng, lúc anh bắn vào đau đến la lên.

"A..."

Nhân lúc Dư Sinh chợp mắt hưởng thụ cao trào, Tô Tình dùng sức đẩy anh ra. Khóe mắt bị ép chảy ra nước mắt, vệt nước vẫn còn chưa khô.

Cô lảo đảo chạy xuống giường, vươn tay muốn mở ngăn tủ thấp nhất lấy thuốc...

Anh chống dậy đầy nguy hiểm, cơ thể to lớn lần nữa phủ ở trên cô.

Dư Sinh cho là cô còn muốn né tránh, trong đáy mắt đều là cướp đoạt và xâm chiếm. Cánh tay dài sờ đến váy ngủ của cô trên sàn nhà, dùng sức kéo một ái, ép cô không thể động đậy, buộc chặt hai cổ tay cô.

Một năm rồi anh không chạm vào phụ nữ, vừa nếm được mùi vị sung sướиɠ tận xương tủy, sao có thể nhanh chóng bỏ qua cô như vậy được?

"Thả em ra..."

Giờ phút này Tô Tình cảm thấy rất đáng sợ. Cô có thể bị anh gϊếŧ chết trên giường như vậy không?

Hai tay bị anh buộc quá chặt, anh nhẹ nhàng chặn cô lại, lại cắm vào đường hành lang sưng đổ vừa bị anh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong lần nữa.

Cô vừa đau vừa mệt, cuối cùng trong lúc anh hung ác thúc vào, mắt tối sầm đi, lập tức ngất mất.

Người đàn ông ở trên người cô vẫn không biết mệt mỏi mà xoa nắm cơ thể cô, mạnh mẽ ra vào, còn dùng tay chà đạp hoa huyệt của cô, không hề phát hiện cô đã ngất đi rồi.

---

Qua nửa đêm.

Tô Tình bị đau đến tỉnh lại. Bỗng mở mắt ra, trông thấy anh vẫn còn đang loay hoay trên cơ thể cô, hạ thân tráng kiện vẫn đυ.ng chạm vào xương mu của cô.

Anh giống như bị điên, con ngươi tĩnh mịch mà đỏ au, sau khi cơn say bùng lên, khiến cho toàn thân anh tỏa ra nhiệt độ, máu trong mạch của điên cuồng di chuyển.

Cô không biết anh cởi dây trói trên tay lúc nào, hai chân bị tách thành hình chữ M, được anh ôm, dựa lưng vào giường mà làm.

Dưới bụng trừ cảm giác sưng đau và xé rách, còn lờ mờ kèm theo cảm giác đau quặn bụng dưới quen thuộc. Trong tử ©υиɠ như có chất lỏng gì đó chảy ra. Cô cố gắng cúi đầu, nhìn gậy thịt đang ra vào ở khe hở giữa hai chân mình.

Ở đó trừ chất lỏng trắng đυ.c, còn có vệt màu hơi đỏ sậm.

Theo động tác đâm chọt vào trong tử ©υиɠ của cô, dưới bụng lại có dòng nước ấm bừng lên. Kinh nguyệt bị đưa ra ngoài, rơi vào nền ga trắng, nở ra một đóa hoa đỏ da^ʍ mỹ.

Hai tay cô chống vào l*иg ngực anh, kéo giãn khoảng cách. Trong đường hành lang của cô có kinh nguyệt chảy ra, khiến động tác ra vào của anh càng thêm thuận lợi. Cô nhắm chặt hai mắt, cắn môi, không để cho mình phát ra âm thanh khó chịu. Mặc cho mình anh hãm sâu trong trận điên tình này.

Không biết qua bao lâu...

Cuối cùng, Dư Sinh chuyển cô trở lại giường, đè nặng lên cơ thể vô lực của cô. Rút dươиɠ ѵậŧ thô to ra, cuối cùng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc vào nơi giữa hai chân đã thảm không nhìn nổi kia.

Anh buồn ngủ, cả người đè lên người cô, ngay lập tức ngủ mê man đi.

Bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều của anh, Tô Tình mới mở mắt ra. Bị anh đè đến khó chịu, há miệng liền cắn lên vai anh.

Cho đến khi nếm được máu tươi, anh lầu bầu trượt xuống khỏi người cô, ngủ bên cạnh cô, dươиɠ ѵậŧ đã mềm xuống như vẫn khiến người theo đó tuột ra...

Cô thử muốn xuống giường, lại phát hiện vừa động thì đau không chịu nổi. Cuối cùng, cô khó khăn kéo chăn ra, yên lặng đắp kín mình, đưa lưng về phía anh, khổ sở nhắm hai mắt lại, khóe mắt chảy ra nước mắt không ngừng.