Chương 14: Khẩu giao (H)

Trên giường lớn, người phụ nữ nằm dưới một thân hình cao lớn, hai ngón tay dài mô phỏng theo dáng vẻ dươиɠ ѵậŧ giao hợp mà ra vào trong miệng cô. Sắc mặt trắng nõn của cô lộ ra vẻ ửng hồng, trên trán toát ra lớp mồ hôi mỏng. Cả người đỏ bừng giãy dụa vì khó chịu, váy bị vén lên tận hông. Mà quần áo của người đàn ông vẫn còn đầy đủ, nhưng có hơi xộc xệch.

Dư Sinh rút ngón tay của mình ra, nắm chặt lấy tay cô, kéo cô dậy. Sau đó dẫn dắt ngón tay nhỏ xinh, trắng nõn của cô cởi chiếc váy ngủ mỏng manh trên người. Rồi lại kéo tay cô trượt đến bên cúc áo sơ mi của anh.

Một nút, hai nút, ba nút...

Cho đến khi toàn bộ cúc áo sơ mi của anh đều bị cởi ra, áσ ɭóŧ cũng bị ném trên sàn nhà. Anh lại đưa tay cô đi xuống, đè lên đũng quần tây. Cô cảm nhận được rõ ràng du͙© vọиɠ đang căng tràn của anh sau lớp vải vóc, bàn tay bị anh nắm chặt không khỏi run lên.

"Cởi ra..."

Đôi môi nhiễm lên du͙© vọиɠ, hơi thở nồng đậm mùi rượu, mang theo vẻ dụ dỗ nhẹ nhàng. Giọng điệu như có ý thương lượng, nhưng cường độ trên tay lại không cho phép cô tránh đi.

Cô kiên trì cởi khuy quần tây màu đen của anh, run rẩy kéo khóa quần xuống. Lửa nóng kia đã hoàn toàn tỉnh dậy, nhiệt độ tản ra trái ngược với hơi lạnh trên cơ thể anh.

Cô còn đang do dự, anh lập tức kéo bàn tay cô lôi viền qυầи ɭóŧ xuống. Cô đỏ mặt, cúi đầu không nhìn anh. Anh đứng thẳng người, trút bỏ quần áo vướng víu xuống.

Cô hơi cúi đầu, tóc dài rối bời vén sang một bên, để bộ cần cổ xinh đẹp trắng như ngọc. Mặt mày dịu đi, ra vẻ thuận theo, cực kỳ muốn lấy lòng người đàn ông.

Dục niệm sâu trong lòng Dư Sinh không ngừng rục rịch tuôn trào, anh mạnh mẽ bắt lấy tay cô ấn vào dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của mình. Mượn bàn tay nhỏ non mềm của cô vuốt ve, nhưng động tác của cô không lưu loát, vốn không biết làm sao để anh được thoải mái hơn.

Anh híp mắt trầm tư, một tay khác duỗi ra bóp cằm cô, để gương mặt dịu dàng đáng yêu của cô lộ ra. Hàng mi mảnh có hơi run run, giống như hai chiếc lông vũ, tỏa ra vẻ mê hoặc người ta.

Hai ngón tay chế trụ cái cằm, cánh môi đỏ thắm của cô bị ép hé ra, trước khi cô phản ứng kịp, anh đã mạnh mẽ đẩy côn ŧᏂịŧ của mình vào trong khoang miệng ấm áp của cô.

Cô chưa bao giờ khẩu giao cho người khác, khi anh vừa tiến vào trong cổ họng cô, đáy họng bị kí©h thí©ɧ, cô khó chịu muốn nôn mửa, vô thức giãy dụa. Nhưng mà, anh dùng hai ngón tay bóp chặt cằm cô khiến nó không thể động.

Nước miếng của cô làm ướt nửa phần trước của anh, còn hơn nửa phần sau ở bên ngoài. Anh chầm chậm thử đi sâu vào, cho đến khi không vào được nữa, qυყ đầυ của anh chọc vào sâu trong cổ họng cô, khiến cô không tự chủ được tiết ra lượng lớn nước bọt để bôi trơn.

Khoang miệng của cô nhỏ mà ướt, thịt mềm đè lên anh, đầu lưỡi mềm mại cũng cuốn lấy gậy thịt của anh. Du͙© vọиɠ sâu trong đáy mắt thâm thúy càng thêm nóng bỏng.

Cô vốn không biết khẩu giao, anh chỉ có thể dùng sức tóm lấy cằm cô, chuyển động eo ra vào khoang miệng nóng ướt. Dù chỉ là đâm vào rút ra đơn giản như vậy, nhưng kɧoáı ©ảʍ lại dần tích tụ trong anh.

Cô khó chịu đến nỗi hốc mắt đỏ lên, cố gắng muốn làm quen với nó. Nhưng cô không có kinh nghiệm thực tiễn, vốn chẳng có cách nào nuốt vào nhả ra một cách tự nhiên.

Cuối cùng, khi anh gần như tiến vào chỗ sâu nhất trong cổ họng của cô, chỗ xương cụt như truyền tới dòng điện, anh không kịp rút ra, chất lỏng trắng đυ.c nồng đậm bắn toàn bộ vào trong miệng cô...