Chương 12: Liếʍ huyệt (H)

Sự chủ động của Tô Tình không thể nghi ngờ gì đã khích lệ anh. Du͙© vọиɠ của Dư Sinh lại bị kí©h thí©ɧ thêm một bước nữa.

Quần áo sát người phác họa bả vai rộng lớn của anh, mấy cúc áo trước ngực cởi ra, lộ l*иg ngực rắn chắc mà bóng loáng. Tất cả nhiệt lượng của cơ thể đều tập trung xuống dưới bụng của anh, thoáng muốn bộc phát ra.

Anh vén váy cô lên, bàn tay cách lớp qυầи ɭóŧ của cô nhẹ xoa nơi trung tâm của cách hoa, lại đẩy ra một khe hở, ngón tay thon dài trượt vào, kéo hai cánh hoa ra, tìm đến nhụy hoa, nặng nề mà dày xéo.

Bị anh vây ở ván cửa, trong không gian nhỏ hẹp, phía sau là cánh cửa kiên cố, bị anh giày vò vừa hung lại vừa lâu, cả lưng cô đều tê muốn chết rồi. Du͙© vọиɠ nóng bỏng của anh kề sát người, rất có khả năng muốn cô ngay chỗ này.

Cô véo bờ vai anh, anh ngẩng đầu lên nhìn, tóc mái xõa trên trán như ngăn đi vẻ mặt u ám của anh. Cô dịu dàng kề sát gương mặt anh, hơi thở như lan: "Vào phòng đi..."

Anh nghe theo mà bế cô lên, một tay đỡ mông, một tay ôm eo thon, để cho đôi chân thon dài vòng qua eo anh.

Gương mặt trắng nõn bất giác nóng lên, cô vùi đầu vào hõm vai anh, từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận được nhiệt độ trên người anh xuyên qua lớp áo mỏng.

"A..."

Cô khẽ kêu lên. Sao bàn tay... bàn tay anh đặt trên mông lại xé rách qυầи ɭóŧ bao lấy hoa huyệt nhỏ của cô chứ. Bị anh vừa ôm vừa đi thế này, giữa hai chân thấy mát lanh. Nhưng cô lại nóng như kiến bò trong chảo, thẹn thùng càng nhắm chặt mắt lại.

Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của anh cách lớp quần tây lộ ra nhiệt độ kinh người, nhẹ nhàng đâm vào hoa huyệt của cô theo mỗi bước chân đi. Anh đi rất chậm, bước chân còn hơi lảo đảo, ôm cô rất chặt, như hận không thể khảm cô vào trong da thịt mình vậy.

Bước vào trong phòng ngủ, Dư Sinh nhẹ nhàng đặt cô lên giường lớn mềm mại. Tóc dài đen nhánh tản ra trên chiếc giường thuần màu trắng, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt rưng rưng.

Khi anh say, mọi hành động đều nghe theo du͙© vọиɠ trong nơi sâu nhất của mình. Giờ phút này, anh chỉ muốn nuốt chửng cô. Nhưng anh cố gắng hít sâu, tính ăn cô từ từ.

Anh quỳ gối trên mặt thảm, có hơi thô lỗ kéo đôi chân thon dài của cô sang hai bên, rồi xích lại gần tỉ mỉ quan sát nơi ở giữa.

Miệng hoa của cô có hình dáng rất xinh đẹp, lông thưa thớt, gọn gàng lộ ra hình tam giác ngược. Cô chỉ mới trải qua chuyện giường chiếu vào đêm tân hôn kia, mà cũng chỉ bị đi vào một lần, cho nên màu sắc chỗ đó của cô vẫn nhợt nhạt non nớt. Nhụy hoa ngượng ngùng núp bên trong, chỉ có một kẽ hở nhỏ, loáng thoáng chút nước óng ánh.

Anh dùng hai ngón tay vạch ra khe hở chỗ thịt mềm kia. Khe hở đó liền mở ra một đường, lộ ra miệng huyệt thịt màu hồng nhạt, he hé theo hô hấp của cô.

Du͙© vọиɠ trong đáy mắt anh càng thêm dày đặc, hơi liếʍ bờ môi mình, từ từ tới gần... dùng đầu lưỡi tiến tới mở ra hai bên mỗi, chuẩn xác hút lấy hoa hạch bên trong cô, còn thỉnh thoảng dùng răng gặp cắn.

Tô Tình cảm thấy từng luồng điện xuyên qua cơ thể mình, bên dưới có thứ chất lỏng gì đó chảy ra. Đây là lần đầu tiên cô có cảm giác này. Môi lưỡi anh vẫn liếʍ láp xung quanh nơi tư mật của cô, làm cô ngượng muốn chết, không nhịn được kẹp chặt cái đầu đang động loạn giữa hai chân.

Đây quả thực quá điên cuồng rồi.

Một tay anh vươn ra, đè lại bẹn đùi đang căng thẳng của cô, môi mỏng lành lạnh tạm thời rời đi: "Mở chân ra."

Lời nói trầm khàn ở dưới chân truyền tới, cô lại không cách nào kháng cự, không có sức phản bác. Lúc anh nói chuyện, hơi thở ấm áp phả lên cửa huyệt mẫn cảm, cô run rẩy mở hai chân ra.

"Không đủ."

Chưa khi cô phản ứng kịp, anh đã dùng tay đẩy hai chân cô ra đến mức lớn nhất. Mặc dù có thể cô rất dẻo dai, nhưng hai chân bị anh tách ra thẳng tắp vẫn không nhịn được mà hừ khẽ một tiếng.

Anh rất hài lòng, nhìn thịt mềm không ngừng co vào, dần chảy ra chút ái dịch. Đầu lưỡi cuốn qua, nuốt chất lỏng vào miệng. Đầu lưỡi thô bạo lướt qua thịt non mềm, thử thăm dò thâm nhập vào mật huyệt đang đóng chặt của cô...