Chương 4

Q đưa em về nhà rồi cũng về thẳng, em say khướt lên đến phòng là nằm phủ ngay xuống giường, điện thoại báo có tin nhắn liên tục. Em mệt quá nên mặc kệ, không xem cũng biết tin nhắn đến là của ai rồi.

4h sáng em tỉnh giấc, xem điện thoại có 5 tin nhắn, tin gần nhất là lúc 1h sáng. Ghê thật. Chàng trai này có tí hơi men vào nói nhiều ghê gớm, 1 tin nhắn dài đến mấy cây số. Thời gian này Q cũng sắp hoàn thành kỳ thực tập , em không biết là bao lâu nữa nhưng nghe Q nói thì trong khoảng đầu tháng 4.

Sáng sớm đến trường em chạm mặt Q ở lớp, ý tứ của anh ấy trong tin nhắn cũng như những hành động tối qua khiến cả hai ngượng ngùng. Em cố né tránh ánh mắt Q, trong giờ truy bài, Q đến chỗ em nhét 1 tờ giấy kẹp vào giữa cuốn sách em đang đọc rồi rảo bước thật nhanh ra ngoài. Hành động ấy diễn ra rất nhanh nên con bạn ngồi cạnh em không phát hiện ra. Em tò mò lắm, hé mở cuốn sách và tìm tờ giấy đọc :

Chiều nay gặp anh một chút nhé !.

Đọc xong em gấp ngay ngắn lại rồi cất vào cặp, suy nghĩ 1 lúc, không biết Q hẹn mình làm gì nhỉ ?

Nghĩ vậy nhưng buổi chiều rảnh em vẫn đi gặp Q như anh ấy hẹn. Q rủ em về phòng trọ gần trường nơi anh ấy đang ở tạm. Kỳ thật ! Hẹn lần đầu đã rủ về phòng trọ rồi, có điều gì mờ ám không nhỉ ? Nhưng em không sợ, biết chắc là sẽ có chút mờ ám nhưng em vẫn đi. Đi vì tò mò, hơn thế em cũng có chút tình cảm với Q thật.

Trưa nay vì hồi hộp đi hẹn hò quá nên em không ngủ được, 1h30 đã dậy tắm gội, trang điểm 1 chút rồi mặc đẹp đi ra ngoài. Có lẽ giờ này Q còn đang ngủ, khi em đến khu trọ thấy cửa phòng đóng im lìm. Gõ cửa 2 3 lần cũng không trả lời. Bực mình, em nghĩ hay Q dắt cô nào về phòng để hú hí rồi, ngủ gì mà say thế , đập cửa mấy lần cũng không thấy động tĩnh gì.

Hình như em nghĩ hơi quá rồi thì phải, kiểu suy nghĩ này giống người đang ghen tuông hơn là bạn bè bình thường. Tự trấn an bản thân, em mở máy bấm số Q và gọi. Chuông điện thoại trong phòng kêu rõ to, 1 lúc anh ấy bắt máy, đứng ngoài em nghe được cả, vẫn còn giọng ngái ngủ :

A lô, em đến chưa ?

Em buồn cười quá, suýt thì đổ oan, em im lặng không nói gì lại tưởng em bị làm sao nên hoảng hốt hỏi lại :

Em sao vậy ? Sao không nói gì ?

Em mệt nên không gặp anh được à ?

??…

Em tắt máy luôn, tay gõ cốc cốc lên cánh cửa mấy lần. Lần này q ra mở cửa, cởi trần, quần đùi trắng hở cả sịp nâu bên trong ra, cả thân hình cao lớn, trắng ngồn ngộn , chỗ rốn lất phất có mấy sợi lông đen sì… Q ngạc nhiên :

Trời ạ. Em đến mà chẳng nói gì, làm anh hết hồn !

Thì em gõ cửa mấy lần có thấy anh bảo sao đâu ?

Đêm qua anh ngủ it trưa nay ngủ bù tí, tối còn phải soạn bài. Em đến lâu chưa ?

Không mời em vào nhà à ?

À quên mất. Em vào đi, đi cả giày vào cũng được !

Phòng khép kín đơn sơ, chả có gì ngoài giường chiếu, mấy bộ quần áo trên mắc , cái bàn học và ít sách vở. Em ngồi xuống giường chơi, Q vào trong xả nước 1 hồi rồi ra. Ra ngoài mặc được thêm cái áo cộc tay, lại điệu cười mỉm quen thuộc như mọi khi :

Anh tưởng em không đến !

Vậy em đi về nhé.

Cửa phòng vẫn mở, nhưng buổi trưa mọi người hãy còn ngủ, không có ai qua lại, Q vòng tay ôm ghì em lại :

Anh không có ý đó !

Anh đang làm gì thế ? Hôm nay không còn say nữa đâu đấy !

Ơ. Thế hôm qua anh say anh làm gì em hả ?

Em không biết …

Mà sao em không trả lời tin nhắn của anh ? Em không đồng ý à ?

Ai mà biết được anh thế nào ?

Anh thế nào ? Anh nói rõ vậy em còn bảo anh thế nào ?

Thì anh ở trường ý, biết được đã có người yêu hay chưa ?

Thế anh nói không em có tin không ?

Em không tin.

Vậy ! Em đã không tin thì anh nói gì cũng là vô ích vào lúc này còn gì nữa ?

Mà em ghen đúng không ?

Ai thèm ghen ?

Thật không ?

Thề ! Em đã là gì của anh đâu mà ghen với tuông ?

Nhưng anh thấy em đúng là đang như vậy đấy !

Anh nói nữa là em đi về đây này …

Em vừa nói xong, Q kéo người em ngả vào lòng anh ấy, vòng tay rắn chắc ôm em thật chặt , trên người vẫn còn thoang thoảng mùi hương ROMANO vừa mới tắm gội xong :

Em thử về xem!

Anh không buông là em hét lên đấy !

Em hét đi !

Em đang định cao giọng lên nói to mấy câu thì bất ngờ Q lại cúi người xuống khóa môi em lại, hơi thở gấp gáp, bàn tay Q run rẩy giữ chặt lấy em.

Ư. Ứ .. ứ..

Thả em ra. Ứ ứ..

Em muốn nói ra câu ấy nhưng cứ đến cổ họng lại bị chặn không phát ra được vì Q đang tấn công em bằng nụ hôn cuồng nhiệt. Em ngại vì cửa phòng đang mở, lỡ ai nhìn thấy thì xấu hổ chết. Em vùng vẫy mãi Q mới chịu buông :

Anh không định đến trường nữa à ?

Trên môi anh ấy hãy còn ướt vì hai đứa vừa mới hôn nhau.

Sao em lại hỏi thế ?

Ai nhìn thấy thì sao ? Ngày mai họ đồn thầy giáo trường này hôn gái !

En ngại à ? Vậy anh đóng cửa lại nhé !

Nói xong Q đứng dậy khóa trái cửa lại.

Thôi, để yên đấy, em đi về đây . Anh hẹn em có chuyện gì không ?

Có chuyện chứ !

Chuyện gì ?

Anh vừa mới nói được 1 nửa thôi.

Nhưng em đã thấy anh nói gì đâu ?

Em muốn biết không ?

Anh nói đi.

Q đi đến bên giường rồi bất ngờ đẩy em nằm xuống giường, cả người anh ấy nằm lên trên người em, hai tay em bị anh giữ chặt, hai chân cũng bị chân anh quặp lấy. 4 mắt nhìn nhau, Q nói :

Anh chưa nói xong mà em đã muốn về. Nhưng mà em đến thì anh đã biết câu trả lời rồi !

Anh yêu em …

Nhưng mà ..

Nhưng sao ?

Em chưa đồng ý .

Thì anh sẽ làm cho em đồng ý .

Q lại cúi xuống hôn em. Em hơi kháng cự 1 chút nhưng vô ích, em lại bị anh ấy cuốn vào thứ cảm giác mê đắm này. Biết em dường như đã hợp tác hơn, tay anh ấy thả lỏng ra, dần dần không ghì tay em nữa, hai bàn tay ma mị ấy lại di chuyển lên phía ngực em. Mắt ang nhắm nghiền, nụ hôn mê dại, bàn tay cố gắng tìm kiếm cảm giác chân thật nơi bầu ngực. Dường như nó bị gò bó bởi chiếc cooc-xe và chiếc áo em đang mặc, anh loay hoay kéo áo lên, cố gắng mở nút và bấu víu lấy.

Cái cảm giác này, đã lâu em chưa được cảm nhận. Thực sự từ ngày anh người yêu cũ đi ĐÀI LOAN, sự tiếp xúc thân thể như thế này hôm nay em mới lại được tìm về cảm giác ấy. Hồi hộp, cuốn hút như những ngày xưa. Hai bàn tay anh xoa nắn, thỉnh thoảng lại nút lưỡi em nhè nhẹ, phía dưới, có đôi lúc anh lại ghì chặt vào em.

Anh yêu em !

Q ngừng lại. Bây giờ em có muốn ghen tuông điều gì không ?

Em xấu hổ vì mối quan hệ này tiến triển quá nhanh, rõ ràng là em cũng thích anh ấy rồi. Tự mình tìm đến đây, còn có lý do gì để nói nữa ? Em nhắm chặt mắt , môi hơi mím, im lặng không nói gì.

Thấy thế, Q đỡ người em lên và cởϊ áσ em ra, chiếc quần Jean cũng dần dần được cởi bỏ. Thứ cảm giác đê mê ban nãy Q tác động lên vẫn còn khiến em hồi hộp, em chờ đợi sự bùng nổ hơn từ anh ấy. Thú thực, em đang rất thèm được YÊU. Cái thứ cảm giác này nó kỳ lạ lắm, đã khơi gợi lên rồi mà bỏ bở thì khó chịu làm sao ?

Áo trên người Q cũng bay đi đâu mất, cả tấm lưng trần đang loay hoay thưởng thức hai bầu ngực của người con gái, thỉnh thoảng tay anh lại đưa xuống phía dưới, tìm chỗ kín đáo nhất và day day nhẹ nhàng qua chiếc qυầи ɭóŧ ren mỏng tang. Cơ thể của cả hai gần như trần trụi cả, em say mê tìm kiếm cảm giác thích thú từ những hành động ngọt ngào của Q. Cái đó của anh cứng ngắc, nhô hẳn lên trong chiếc quần sịp nâu, hai mắt anh đỏ ngầu, bản năng của anh có lẽ đang ở mức độ nồng nhiệt nhất.

Từ trong người em, nước tiết ra thấm ướt cả qυầи ɭóŧ do bàn tay anh tác động, em hơi thả lỏng người, vì bây giờ coi như em với anh đã hòa vào làm một. Anh biết em đã sẵn sàng nên từng động tác trở nên gấp gáp hơn, anh bú ʍúŧ nhanh hơn, tay xoa bóp mạnh hơn, cái đó thì cọ xát nhiều hơn qua lớp quần cọ vào giữa hai chân em.

Em khẽ rêи ɾỉ, anh cởϊ qυầи sịp ra, kéo qυầи ɭóŧ của em sang một bên, cái thứ cứng ngắc tìm kiếm chỗ sâu thẳm mà tiến vào. Anh ấn vào một cái em cảm giác như mình bay lên mây, dòng nước ấm trong người lại trào ra theo mỗi nhịp anh ra vào. Em thở mệt nhọc, thực sự anh làm tuyệt quá , em bấu vai bấu cổ anh , anh hiểu ý lại tiến vào nhiều hơn nữa, hai mắt anh nhìn em đắm đuối.

Sợ người khác nghe thấy em thở mạnh, anh cúi xuống hôn em, vừa hôn vừa nhịp còn tăng độ kɧoáı ©ảʍ lên mấy lần. Em thích quá chỉ có thể kêu ư ư trong cổ họng, một lát cuồng nhiệt như vậy rồi anh chịu trận. Anh nói chỗ ấy ấm và trơn quá, anh không nhịn được nên xuất ra mất, lát anh mua thuốc cho em uống sau.

Em nhắm nghiền mắt lại vì thỏa mãn , và vì mệt sau khi hai đứa lao vào nhau. Anh nhìn em cười rồi nói :

Bây giờ em có ghen nữa không ?

Em phì cười, chả biết nói gì nữa, vì tự mình dâng hiến đến cho anh ấy rồi, còn cớ gì mà nói nữa ? Em bẽn lẽn hơi đỏ mặt quay vào trong.

Em mệt không ? Mệt thì nhắm mắt một chút, chiều anh đưa em về.

Em ngoan ngoãn nhắm mắt lại, anh đắp chăn lên người giúp em, quần áo cũng chưa buồn mặc lại. Cứ thế, anh nằm ôm em từ phía sau, cái cảm giác này, em đã nhớ nhung được hưởng thụ từ sau khi anh người yêu đi Đài Loan. Không ngờ thời gian qua đi, duyên phận thế nào lại khiến em gặp Q, anh ấy lại là người đem lại cho em cảm giác YÊU như ngày nào.