Chương 30

Trước khi đến đây em có chuẩn bị quần áo để mặc trong vòng mấy ngày rồi. Vì em nghĩ. Đi đường xa xôi, vả lại không thể đi mà về ngay được, phải đem theo quần áo dự phòng chứ không thì cởi truồng mất. Hihi. Nhưng mà vì là ở nhà của bố mẹ anh chứ không phải là nhà riêng của anh nên những bộ đồ sεメy như áo hai dây, váy hai dây, quần Jean ngắn rồi áo croptop các thứ em bỏ lại hết. Phải thanh lịch!!! Thanh lịch khi ra mắt phụ huynh. Nếu không hai bác lại nói em lẳиɠ ɭơ, quyến rũ con trai họ thì chết, phải tỏ vẻ thùy mị, nết na, con nhà gia giáo mới đc.

Những bộ đồ em mang theo là áo sơ mi và quần Jean, đi đâu cũng lịch sự mà ko sợ đen. Còn quần áo mặc ở nhà là những chiếc quần Jean dài quá gối 1 chút. Áo phông cộc tay trẻ trung, kín đáo, nhưng không hề quê mùa. Dáng người em cao ráo, da dẻ đc cái trắng trẻo nên mặc gì nhìn cũng vừa mắt. Em tắm xong rồi đi xuống đã thấy Cường cũng tắm gội xong rồi, tóc tai đã vuốt vuốt gel các kiểu mùi thơm bay ra cả cầu thang đang đứng chờ em. Thấy em xuống, anh liền nói nhỏ :

Hôm nay em ăn mặc lịch sự thế à ?

Suỵt ! Anh nói bé bé thôi, nhà anh nhiều người , họ nghe đc lại đến tai bố mẹ anh, không tốt đâu.

Anh biết rồi. Anh nói bé mà, làm sao nghe đc ?

Nhưng kín đáo thế này cũng tốt, kẻo em mặc đẹp quá mẹ lại ghen thì sao ?

Sao mẹ lại ghen ?

Ghen vì em trẻ và xinh hơn lứa tuổi của mẹ. Cái tuổi nó đuổi xuân đi, em xem bây giờ có ai mà không thích trẻ đẹp ?

Cũng đúng. Nhưng mẹ anh cũng rất xinh mà. Bác ko hẹp hòi như anh nghĩ đâu.

Cường cười hihi.

Anh đùa thôi chứ em mặc thế này là hợp lý. Dẫu sao người lớn tuổi vẫn hay phán xét về trang phục hay mọi thứ của lớp trẻ chúng mình bây giờ. Em tinh ý đấy …

Em như vậy chẳng phải là vì anh à ?

Anh biết chứ. Em vì anh mà chịu nhiều thiệt thòi rồi … Tối đi ngủ anh cho không mặc gì luôn đc không ?

Cường ghé tai em thì thầm.

Xấu tính. Em ứ chịu đâu…

Thì tỏ vẻ trc mặt bố mẹ tí thôi chứ lúc có 2 đứa thì mặc hay ko mặc cũng thế mà thôi. A thích em không mặc cái gì hơn …

Huhu bắt đền anh đấy, nói bậy nữa em không chịu đâu …

Hihi.. anh xin… đùa tí cho em vui thôi, đỡ ngại hơn chưa ?

Mình đii ra ăn cơm nhé. Bố mẹ đang chờ rồi.

Có cần phụ gì không anh ? Cứ thế ngồi ăn luôn ạ. ?

Không cần làm gì hết. Chỉ cần em ăn tự nhiên thôi, 2 cô giúp việc làm hết rồi. Em định xuống ấy làm gì nữa ?

Vâng. Vậy em nghe anh.

Tốt. Đi lên đây với anh, bố mẹ biết mình yêu nhau rồi, em không phải ngại.

Trời. Em đã nói gì đâu mà hai bác biết đc ?

Thì anh nói chứ gì.

Anh nói lâu lâu rồi, nay mới có dịp đưa em về nhà chơi thôi.

Em ngại quá.

Sớm muộn gì mà chẳng về chung 1 nhà, ngại tí thôi là hết. Em xem anh đến nhà em anh có ngại đâu ?

Anh khác ? Ai mà mặt dày đc như anh chứ ? Huhu.

Dám nói anh mặt dày. Để xem tối anh mặt dày thế nào… thôi thôi đi vào đi không nói chuyện nữa…

Bàn ăn đã được bày biện đủ món. Hai cô giúp việc đã đi đâu mất, chỉ còn bố mẹ anh vẫn đang ngồi trong tư thế như lúc đầu em mới đến. Thấy 2 đứa đi ra mẹ anh vội nói :

Nhanh lên các con, đồ ăn sắp nguội cả rồi.

Mình ơi, các con nó xuống rồi, đi ăn cơm thôi, ko đọc báo nữa.

Đi. Đi ăn thôi.

Bố anh đứng dậy vươn vai mấy cái sảng khoái :

Nào ngồi vào bàn đi mấy đứa, chắc đói lắm rồi chứ gì ? Thơm thế này không đói mới lạ đấy !!!

Chà chà … xem chị Nhài hôm nay chuẩn bị món gì nào ?

Nửa bàn thức ăn là món tủ của ông rồi đấy !

Mẹ anh nói với bác trai.

Thôi ăn đi mấy đứa … ăn đi…

Đây , bác gắp cho My này, ăn thử đi, đã ăn bê chao bao giờ chưa ?

Chị Nhài khéo tay lắm, mấy nhà hàng chưa chắc sánh kịp đâu.

Dạ cháu mời hai bác ạ !

Vậy cháu phải ăn nhiều mới đc.

Ừ tự nhiên đi cháu, không phải làm khách đâu…

Vâng ạ.

Cường sợ em ngại nên gắp cho em liên tục. Hihi. Mà nhìn bàn thức ăn hấp dẫn quá, nếu mà chỉ có em với Cường thì em đã không khách khí rồi. Ăn uống tẹt gas cho nó đã, nhưng chợt nhớ ra là phải Thanh’ss Lịch’sss , tỏ vẻ mình quý’ss sờ tộc’ss 1 tí chứ nị.. thế là em cứ thỏ thẻ gắp chút một chút một giống trong mấy phim cổ trang, hoàng hậu hoàng thượng chỉ gặm mỗi đầu đũa mà cũng no ấy. Hihi.

My học ngành gì ấy nhỉ cháu ?

Cường nó nói rồi mà bác quên mất .

Dạ cháu học du lịch bác ạ !

Ừ. Ngành này thì phải linh hoạt và đi lại nhiều đấy !

Dạ.

Sau cháu và Cường mà về chung 1 nhà thì có khi cháu ko theo ngành ấy được đâu …

Em nghe bác nói mà tròn mắt, chưa kịp hỏi mà cũng ko biết nên hỏi lại thế nào cho phải ..

Bố này. My còn chưa học xong, bố nói vậy làm gì ?

Cường đỡ lời cho em.

Ơ. Không đúng à. Con lúc trước học Công nghệ thông tin mà bây giờ có làm đúng ngành đâu ?

Bố nói vậy chả đúng, thằng đàn ông nào mà lại ko biết ghen.

Bác xin lỗi vì nói hơi xa nhưng bác biết tính thằng Cường, nó ghen lắm đấy, cháu đi đây đi đó nhiều là về chỉ mệt với nó !

Bố biết con ghen à ?

Còn không đấy ?

Năm ngoái tự nhiên mẹ thấy con hay gọi điện thoại ủ rũ với mẹ là mẹ biết, chắc có người yêu rồi nên vậy thôi…

Em nghe bố mẹ anh bóc mẽ anh ấy mà buồn cười quá, cái này em công nhận. Ai trong tình yêu mà chẳng tham lam, ai lại không muốn khao khát và chiếm hữu hoàn toàn đối phương của mình, chỉ có điều Cường là phái mạnh. Anh ấy ghen nhưng luôn ở mức độ khiến em dễ chịu, không cáu gắt bao giờ… Mà em cũng có định đi làm ngành này đâu. Chỉ là học cho có bằng, nếu không sợ bố mẹ thì em đã nghỉ rồi. Nhưng từ lúc gặp bố mẹ anh thì em lại nghĩ khác, em nhất định phải lấy được bằng, không phải vì ai mà vì danh dự của em. Ít nhất không để người khác đánh giá là học thức bình thường. Hihi nghe sang quá nhỉ. Nhưng cũng còn hơn là bảo con bé ấy lông bông các thứ ….

Cường cắt ngang suy nghĩ của em :

Con có ghen thì cũng giống bố thôi.

Ngày trước mẹ nhận quyết định công tác ở biên giới xa xôi này, 1 tháng 1 lần bố lên thăm mẹ chẳng ghen l*иg lộn lên. Sau còn chuyển hẳn vào đây ở để canh mẹ , không cho ai nhòm ngó. Bố còn nói con nữa …

Ơ kìa. Mày làm như là biết rõ mọi chuyện lắm ấy .. bố vào đây là để làm ăn … ghen cái gì .. mẹ mày có ghen với bố thì có ..

Thôi xin hai bố con nhà ông, già trẻ như 1. Con giống cha mà cha cũng giống con…

My thấy không, hai bố con nó tính y như nhau. Nhưng đc cái rất quan tâm và tình cảm, cháu cứ yên tâm đi nhé !

Dạ, cháu biết ạ.

Cả nhà lại ăn cơm và trò chuyện vui vẻ, Cường thỉnh thoảng cứ nhìn em cười và gắp thức ăn cho em.

Nhà cháu có đông anh chị em không ?

Mẹ Anh hỏi tiếp.

Dạ cháu có 1 anh trai đang làm bên Ngân hàng bác ạ.

Giỏi quá !

Thế bố mẹ cháu làm gì ?

Bố mẹ cháu làm bác sĩ ạ !

Cả hai đều chung ngành luôn à ?

Vâng ạ.

Thế thì tốt, đc ở gần nhau không như hai bác đây.

Thời gian đầu mới đi xa chật vật và khổ sở lắm cháu ạ. Điều kiện ngày ấy không tốt như bây giờ, vùng biên giới ngày ấy còn nghèo đói, điện nước cũng chẳng ra hồn. Xe cộ đi lại ít, mỗi lần bác trai lên thăm bác là mất mấy ngày đấy .

Xong ông ý lại ghen nữa, nhiều lúc cũng bực. Sau rồi quyết định chuyển cả vào đây sinh sống rồi mọi thứ mới êm xuôi đi… chứ ngày trước bác cũng vất vả lắm…

Dạ …

Đường xa , bác say xe , còn không dám về quê thăm nhà ấy chứ. Đèo dốc khϊếp lắm cháu ạ, lần nào cũng nôn ọe khủng khϊếp. Hôm nay nhìn cháu tỉnh táo thế này là tốt đấy, chứng tỏ không say xe.

Dạ. Tại bây giờ ô tô hiện đại, đường cũng đẹp nữa nên cháu mới khỏe thế này… nếu như so với thời của bác thì có lẽ cháu cũng thế thôi ạ …

Ừ ăn nhiều đi cháu. Cứ tự nhiên đi …



Ăn tối xong, cả nhà ngồi nói chuyện thêm 1 lát, thưởng thức trái cây và hàn huyên đủ điều. Em cảm thấy mình dần cởi mở hơn, tự nhiên và đơc ngượng ngùng hơn lúc mới đến. Có được bầu không khí vui vẻ và thân thiện thế này, em nghĩ tất cả phải cảm ơn sự cư xử lịch thiệp và hòa nhã của bố mẹ anh. Họ không những làm ăn kinh tế giỏi mà khoản xã giao cũng rất tinh tế. Trước đây em cứ nghĩ những người giàu họ kiêu hay này khác, nhưng bố mẹ anh hoàn toàn khác, không giống như những gì em tưởng tượng. Đây là 1 hình mẫu gia đình lý tưởng, vợ đẹp con khôn. Gia đình ấm êm , hạnh phúc. Bất cứ ai cũng đáng ngưỡng mộ !

Nói chuyện chán, hai bác đi về phòng riêng, Cường dẫn em đi dạo xung quanh nhà. Khắp bốn phía nhà anh chỗ nào cũng có cây cảnh, đường đi ốp lát đá chống trượt. Mỗi 1 gốc cây đều có 1 cột đèn nhỏ, thắp sáng lung linh cho cả lối đi. Rất tuyệt.

Em có thấy thoải mái không ?

Em thích lắm !

Sao nhà anh to thế ?

Bố mẹ anh giàu cỡ nào vậy ?

Em nhìn Cường chờ anh ấy trả lời.

Giàu bằng này này …

Cường vừa nói vừa dang rộng tay ra ôm vai em dựa vào ngực anh ấy.

Em mệt chưa ?

Có muốn đi nghỉ sớm không ? Nay đi đường dài chắc em mệt lắm, anh đi quen nên không thấy gì.

Em có hơi mệt một chút, nhưng không gian đẹp thế này em muốn hưởng thụ 1 chút.

Dễ chịu quá !

Vậy mình lại gốc cây chỗ kia đi, có ghế đá, đứng mãi mỏi chân lắm.

Mà sao mùa hè mà ở đây lại mát thế anh ?

Thì vùng núi nhiệt độ về đêm sẽ thấp hơn so với đồng bằng.

Hơn cả là ở đây dân cư không đông đúc quá. Em xem ở HN 1 mét vuông mà có đến hàng trăm con người cùng sinh sống. Kéo theo bao nhiêu vật dụng đi kèm. Nhà này chen chúc nhà kia, không nóng nực oi bức mới lạ đấy …

Vậy cứ lên đây ở thì sướиɠ rồi …

Tùy chứ em. Ở đâu cũng có cái ưu điểm và nhược điểm của nó.

Ở khu trung tâm thì mọi thứ đều phồn hoa và nhộn nhịp, thuận tiện mọi thứ về giáo dục, y tế, …

Còn nơi đây trình độ dân trí thấp, điện đường trường trạm vẫn còn thiếu thốn.

Đặc biệt là hay có mưa đá, sạt lở đất, lũ quét …

Nhà mình nhìn thì không thấy gì. Nhưng dân cư ở đây khá chật vật.

Mỗi mùa trôi qua đều lo lắng thiên tai bất trắc …

Anh đúng là người con của núi rừng Tây Bắc !

Em thán phục.

Em khen chồng em có mà khen cả ngày !

Anh lại bắt đầu rồi….

Thì cũng đúng còn gì, anh thương người như thể thương thân! 😁😁

Anh lại ko nghiêm túc rồi đấy …

Không có ai khác thì không cần nghiêm túc, bây giờ anh đang rất muốn không nghiêm túc đây này .

Mà lát nữa em sẽ ngủ ở đâu đc anh ?

Nhà anh nhiều phòng, em muốn ngủ phòng nào cũng được !

À. Quên , nhà anh không có anh chị em nào hết à ?

Có . Chị gái anh lấy chồng bên kia cửa khẩu Việt Lào, người Lào đấy !

Ui. Vậy ạ. Chị có hay về không anh ?

Nghe thì xa nhưng cách có chưa đến 100km thôi. Con trai nhà đối tác của bố anh, chị ấy đc chiều lắm .

Giống như anh chiều em vậy !

Lại nữa.

Cho anh hôn môi em 😚😚…

Thôi, có ai nhìn thấy thì chết . Em không muốn mất điểm đâu.

À. Em muốn ngủ phòng nào. Anh nói trước em ngủ phòng nào thì anh ngủ phòng đó. Anh ko ngủ 1 mình đâu, em chọn đi.

Anh nói thế thì chi bằng ngủ luôn phòng anh đi cho xong. Tỏ vẻ cho em chọn lựa, nhưng cuối cùng vẫn ko thoát khỏi tay anh chứ gì ?

Còn phải nói.

Ơ. Mà không được. Mình chưa cưới, ngủ công khai thế này có hơi quá không ? Nếu là ăn vụng thì thôi đi. Nhưng đây đang ở nhà bố mẹ anh đó !

Kệ. Không việc gì đâu. Bố mẹ anh ngày xưa có bầu chị anh gần đẻ mới cưới đấy, chị gái anh cũng thế =)))

Thế nên anh cũng muốn nối nghiệp cha mẹ và anh chị à ??

Không phải nối, nhưng mà em xem anh có nhịn đc không đã ?

Xem đây này.

Vừa nói Cường lại kéo tay em sờ xuống chỗ quần anh. Huhu không sai, cái đó lại chào cờ rồi. Ghét thế đang nghiêm túc thế này mà thằng nhỏ chẳng thanh lịch gì cả …

Kệ anh đấy, em không đồng ý đâu.

Anh không chịu. Em ở đâu cũng vậy thôi, em ở đâu tối anh sẽ vào đó, bằng không hai đứa mất ngủ.

Em không nhớ anh à ?

Em nhớ !

Nhớ sao không muốn ngủ cùng anh ?

Em ngại ..

Anh nói vậy em còn ngại ?

Không phải ngại, bố mẹ về phòng rồi. Chẳng quan tâm hai đứa ngủ ở đâu hay làm gì đâu.

Ông bà ấy chẳng biết tỏng sinh lý tuổi trẻ chúng mình rồi …

Vậy mình đi nghỉ luôn đi. Hễ bố mẹ mắng anh đi mà chịu trách nhiệm đấy…

Thì anh cưới em là đc chứ gì ?

Nói xong Cường hôn môi em 1 cái rồi bế bổng em lên , đi 1 mạch lên nhà. Trong nhà bây giờ chỉ thắp đèn sáng vừa phải lối lên cầu thang, các phòng đều tắt điện cả. Phòng của anh trên tầng 2, có cửa sổ rất lớn đang kéo rèm che 1 nửa, anh đặt em ngồi cạnh ban công. Đèn không bật lên, anh không nhịn đc nữa mà lần lượt cởϊ qυầи áo em ra. Môi vẫn không ngừng hôn, động tác của anh nhanh chóng gấp gáp, áo phông của em được cởi phăng ra vứt bừa vào khoảng tối.

Chiếc mắc cài áσ ɭóŧ bị bật ra, anh kéo nó xuống và đưa tay nên xoa nắn. Cứ như bị bỏ đói lâu ngày ấy !

Mặc quần áo phức tạp thật, cởi lâu dẫ man. Em cứ không mặc như mọi khi thì tốt !

Cường vừa hôn vừa ngừng lại nói thì thào.

Hihi đã thèm rồi còn thắc mắc nữa.

Em cởϊ áσ cho anh đi.

Cường đề nghị.

Em đưa tay lên cởi chiếc áo phông giúp anh, hai tấm ngực trần đứng áp sát vào nhau bên khung cửa sổ. Môi lưỡi hòa quyện làm một, khao khát nhau cứ như mới lần đầu được sung sướиɠ vậy. Một lát anh lại bế em lên giường, đặt em nằm ngửa xuống anh thuận tay cởi khóa quần Jean của em và của anh. Lần lượt chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ mỏng, anh cúi xuống hôn lên phía bên ngoài qυầи ɭóŧ em đang mặc, hít hà mùi hương của cô bé.

Sau lại hôn lên hai cặp giò trắng mịn của em. Khỏi nói phê thôi rồi, tóc anh cọ cọ vào háng làm em nhột nhột lại phê phê…

Hay hôm nay anh không đeo Bao nhé ?

Ơ. Anh quên à ?

Hết kiêng rồi còn gì. Anh muốn đc đi trực tiếp vào trong cơ …

Em còn 1 năm nữa đấy …

Thì vừa mang thai vừa đi học cũng đc mà .. nha ..

Em đi chỗ khác ngủ !

Vậy thôi. Vậy thôi. Anh đeo bao, anh nghe vợ !

Miệng ngọt như kẹo ấy !

Nói xong Anh cởϊ qυầи lót em xuống, khẽ cho em nằm nghiêng. 1 chân em anh đỡ cao lên gác lên người anh, anh cúi xuống tìm cô bé và hôn lên đó. Từ trên mu, xuống đến hai mép đang căng mọng nước, rồi lần lượt anh đá lưỡi vào sâu bên trong. Em co người lại vì sướиɠ, lưỡi anh cứ đưa lên đưa xuống, thỉnh thoảng lại hôn sâu vào bên trong làm em chỉ còn nước rên

Rỉ thôi. Huhu phê quá trời.

Em cứ rên to lên, không ai nghe thấy đâu, phòng cách âm tốt lắm.

Anh xấu tính.

Anh muốn nghe em rêи ɾỉ thỏa mãn !

Nói xong anh lại đưa lưỡi xuống và hôn cuồng nhiệt vào chỗ ấy, em quá sướиɠ nên ko nhịn đc nên cũng ko ngại mà bật ra tiếng Ưmmm … ưmm.. ưhh ưhh .. hai tay thì cứ bấu lấy ga giường vì sướиɠ..nước chỗ ấy lại nhiều hơn vì anh kí©h thí©ɧ …

Anh đỡ em nằm tư thế quỳ, chuẩn bị doggy, trước khi lâm trận vẫn ngoan ngoãn đeo ba con sói vào mới dám đút vào trong. Ngoan dễ sợ, hai tay em bám chặt vào chăn ga, chân dạng rộng để anh cho vào thật sâu, ngập hết vào trong ấy, hai tay anh đỡ cho mông em cong lên, thỉnh thoảng lại vòng tay lên xoa nắn hai núm ngực để kí©h thí©ɧ em. Em sướиɠ quá trời đất, anh cứ rút ra thật dài rồi lại cắm vào thật sâu, lắc không biết bao nhiêu nhịp ra vào như thế … thỏa mãn không kể xiết …

Sau đổi tư thế, em nằm dưới. Anh nằm trên kiểu truyền thống, hai chân em lại dạng rộng ra, co lên cao, anh nằm phủ phục lên người em, miệng bú ʍúŧ hai bầu ngực đầy khıêυ khí©h , hai tay thì đan vào tay em. Anh lấy đà cứ ra vào như thế, nước nôi em trơn không kể xiết, anh cứ nhịp mạnh chỗ ấy nó lại phát ra tiếng kêu…

Đến lúc chuẩn bị xuất, anh tìm môi em và nút lưỡi, môi miệng quấn lấy nhau, chim bướm thì ngậm chặt lấy nhau, anh dập thật nhanh và mạnh rồi bắn hết ra… giật giật từng hồi ở trong đó. Huhu mạnh mẽ quá trời, nếu không có BCS che chắn có khi tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vào tận buồng trứng cũng nên. Thế này mà thả ra thì trăm phần trăm có bầu. Ghét thế. 😚😚