Chương 14: Kìm hãm đi!
Ta dĩ nhiên thật sự có thể đối với hắn sinh ra ý nghĩ mãnh liệt như vậy. Tay Shane một bên sờ loạn trên lưng Nicky, một bên nghĩ như vậy .
Kỳ thật ý nghĩ này sớm đã có, bởi vì Nicky rất đẹp, thực dễ dàng khiến cho hắn xúc động . Chính là hắn không thể không suy nghĩ đến hậu quả sau này.
Hiện tại, Kìm hãm đi. Nhưng khống chế không được .
Quần bò của Nicky dính sát trên lưng, trông nó rất hoàn hảo, Shane loạn cào một mạch cũng không tìm được khe hở đủ để cho tay vào, nghĩ không buồn cởi cả nút áo nữa. Hắn buồn bực đứng dậy nhìn chằm chằm Nicky, ánh mắt rất hàm xúc ý tứ trách cứ Nicky mặc quần áo rất chi bất tiện.
Nicky cười yếu ớt thực nhẹ nhàng liền giải khai đai lưng của Shane. Shane càng điên rồ: “Đem của ngươi cởi đi!” Shane vỗ mông Nicky.
“Bọn họ rất nhanh sẽ trở về.” Nicky cười nói.
Shane từ trên người hắn đứng lên: “Đi, chúng ta hiện tại liền rời luôn chỗ này.”
Cửa bỗng nhiên mở ra, Mark cùng Kian còn đang tranh luận tiến vào. Shane vội vàng buộc đai quần. Trừng mắt buồn cười nhìn Nicky.
“Tiểu tử này không thể giúp!” Kian chỉ vào Mark đối Shane nói.”Hắn cư nhiên đem thẻ tín dụng của mình đưa cho Kevin.”
Mark lập tức cãi lại: “Kia không phải thẻ tín dụng, chính là một thẻ tiết kiệm tiền nhỏ, bên trong không có bao nhiêu tiền.”
“Vậy cũng không cần đưa cho hắn, ngươi liều mạng kiếm tiền là vì cung ứng hắn hít thuốc phiện sao!”
Mark liền không nói gì.
Shane đang buộc đai lưng mới để ý hai bằng hữu căn bản là không chú ý đến hắn.”Kevin đi rồi sao?” Shane hỏi.
“Tiền tới tay , hắn còn lưu lại làm cái gì!” Kian tức giận trừng mắt nhìn Mark.
“Vậy đêm nay lại không ai bồi Mark .” Shane nói.
Kian quay đầu nhìn Shane: “Ngươi cư nhiên lại quan tâm cái này.”
“Nếu y lấy tiền của Mark, vậy tại sao không ở lại bồi hắn một đêm, cũng nên tỏ vẻ cảm kích một chút.”
“A ~, ” Kian nghe ra ý tứ trong lời nói của Shane, “Ngươi nghĩ Kevin là đi bán thân sao?”
Sắc mặt Mark lập tức trở nên rất khó coi. Không có tranh luận nữa xoay người đi vào phòng.
“Ta sẽ không hiểu được , người yêu đầu tiên lại khó quên được như vậy sao? Tình nguyện đem chính mình biến thành tên ngốc.” Kian lớn tiếng nói.
Mark ‘phanh’ đóng chặt cửa phòng ngủ.
“Đừng nói nữa, chúng ta đi thôi.” Shane đối Kian nói, đồng thời quay đầu lại nhìn thoáng qua Nicky. Nicky lập tức đuổi theo hắn.
Kian nhìn thấy Nicky: “Thật hy vọng Mark có thể yêu thương ngươi.”
Bọn họ đi xuống dưới lầu, cùng tiến lên con xe jeep cổ của ông nội Shane. Kian ngồi vào vị trí phó lái.
Shane nhìn vào kính chiếu hậu thấy Nicky, quay đầu đối Kian nói: “Trước tiên đưa ngươi về nhà.”
“Chúng ta đêm nay liền như vậy quên đi sao?” Kian nhìn Shane nói.
Shane không hiểu được: “Như thế nào?”
“Chúng ta đi quán bar thế nào?”
Shane nhìn qua gương chiếu hậu có thể thấy được phần góc áo Nicky đã bị tháo nút, Shane liền đối Kian nói: “Không được. Để hôm nào đi.”
“Hôm nào? Chúng ta hẳn là muốn biết Kevin lấy tiền của Mark làm cái gì? Ta biết hắn đi quán bar nào.”
“Hắn còn có thể làm cái gì, đơn giản là mua thuốc phiện.”
“Ta tất nhiên không thể tin tưởng. Hút thuốc phiện bảy năm thì hắn sớm đã chết .”
“Vậy ngươi cho rằng hắn làm gì?”
“Đi rồi nói sau!”
Nicky ra hiệu đi cùng bọn họ. Ba người liền bàn bạc kế hoạch vào quán bar gay.
Đi vào quán bar , Kian đối Shane nói: “Ta thấy hai ta phải tỏ vẻ thân thiết một chút. Để tránh bị mấy tên ở đây dây dưa.”
“Ngươi muốn chúng ta giả trang làʍ t̠ìиɦ nhân?”
“Đúng.”
“Còn Nicky làm sao bây giờ?”
“Không cần lo lắng thay cho hắn. Bọn họ chính là đồng loại của hắn, có người câu dẫn hắn, hắn mừng còn không kịp đi.”
Shane không nói gì, cùng Kian kề vai sát cánh tiêu sái đi vào. Chốc chốc lại quay đầu lại liếc Nicky ở phía sau. Đi lại trong hành lang nhỏ một thân tiểu tử cũng cảm thấy hứng thú, có người lơ đễnh huýt sáo một cái, Nicky cũng coi như quy củ, thỉnh thoảng đối ai đó cười một cái, lại còn thủy chung đi theo Shane.
Ba người chọn ra một vị trí trống ngồi xuống. Nhìn ngó xung quanh. Cuối cùng Kian đề nghị bọn họ phân công nhau cẩn thận tìm xem. Nơi này cũng không đông người lắm.
Ba người phân công nhau lúc sau, Shane cùng Nicky ở phía khuất sân khấu gặp nhau . Âm nhạc cùng ánh đèn không ngừng biến ảo , bọn họ thấy rất nhiều người trốn ở chỗ này thân thiết. Shane kéo Nicky đem hắn đổ lên tường. Cánh tay theo áo sơmi của Nicky tiến vào, vừa đυ.ng đến trước ngực, Shane hung hăng nhéo một chút. Nicky bị đau sợ hãi kêu một tiếng, oán hận nhìn hắn. Shane dùng sức xả quần Nicky, lập tức tháo ngay mấy cái khuy cài, Nicky rất nhanh tự mình cởi bỏ. Shane một mặt đem chướng ngại vật phía dưới kéo, một mặt sờ soạng giữa hai chân Nicky, cực kì hưng phấn. Nicky ôm chặt lấy hắn: “Không nên chạm xuống phía dưới , nơi này thiệt nhiều người nhìn thấy a~.”
Nghe được Nicky nói như vậy, Shane lập tức hướng hai bên nhìn, quả nhiên thấy một đôi tình nhân đang chỉ trỏ mình, cùng nhau nhìn chằm chằm bộ vị đang phơi bày ra của Nicky. Shane lập tức đem quần Nicky kéo lại, một bộ hung hăng nhìn hai kẻ kia.
Hai kẻ kia cũng không ngại, một trong hai người còn cười nói: “Nếu các ngươi sợ bị nhìn, phải đi lên lầu đi.”
Shane nghe vậy ngẩng đầu hướng lên lầu nhìn lại, chỗ đó quả nhiên rất kín đáo, hắn lập tức bế Nicky từ sau sân khấu lên cầu thang.
Trên lầu cũng không có gì đặc biệt mấy, kỳ thật cũng là một chỗ ghế ngồi của quán bar, đơn giản là treo rất nhiều mành trang trí, là địa phương tốt cho những người thích vui vẻ mà lại thẹn thùng.
Shane tìm được một chỗ ngồi, dùng mành vây quanh, xoay người lao về phía Nicky.
“Kian có thể hay không vội vã tìm chúng ta ?” Nicky hỏi.
“Mặc kệ hắn, để cho hắn chờ hai mươi phút hẳn là không có gì.”
“Ngươi cho rằng chúng ta hai mươi phút đủ dùng sao?”
“Không đủ dùng!” Shane nói giọng kiên quyết, “Nhưng trước mắt thỏa mãn rồi nói sau.”
Hai người đang chuẩn bị, bỗng nhiên nghe được thanh âm Kian ở phía bên kia.”Shane~!”
Shane từ trong mành lộ đầu ra, phát hiện Kian cách bọn họ không xa, hơn nữa lập tức liền thấy ngay hắn.
“Cuối cùng tìm được ngươi ! Mau tới!” Kian hướng hắn ngoắc, “Ta phát hiện Kevin .”
Shane bất đắc dĩ thắt đai lưng đi tới.(haha~ hnay ngươi tháo đai lưng mấy lần ràu =))
Bọn họ dọc theo cầu thang đi xuống dưới, Kian bỗng nhiên nhíu mày: “Ngươi như thế nào ở bên trên, ngươi đi lên đó tìm kiếm Kevin sao?”
Shane đành gật đầu.
“Không biết Nicky đi đâu tìm nữa.”
Shane không nói gì, quay đầu lại xem, Nicky còn chưa có theo kịp.
Bọn họ đi xuống cầu thang , tiến lên phía cầu thang rộng bên kia. Đi đến khu phòng cho thuê. Kian đứng bên cạnh cửa, ý bảo Shane hướng bên trong xem.
Cánh cửa vừa hé mở liền nhìn thấy Kevin đang dựa trên người một gã đàn ông, một bộ dáng quyến rũ. Shane lập tức nhăn mày.
“Hắn đang làm việc thôi.”
“Ta nói rồi hắn là đi bán thân.”
“Mark biết rồi có thể chịu được sao ?”
“Hắn có lẽ trong lòng đã rõ ràng. Chính là thật đáng giận. Tiểu tử này lừa hắn nhiều tiền như vậy. Mark sao lại ngốc thế chứ !”
Có người đưa cho Kevin cái gì đó, hắn đặt ở trước mũi ngửi, sau đó tựa vào sô pha. Người kia tiến lên ôm hắn, Kevin liền cười nói hùa theo, cùng người nọ ngã vào sô pha, người nọ ở trên người hắn làʍ t̠ìиɦ theo tiết tấu nhạc đang mở.
Nghĩ đến Mark nhiều năm như vậy cố giữ bộ dáng kiên cường, Shane rất tức giận “đương” một tiếng đá văng cái cửa. Trong phòng mọi người nhìn về phía hắn.
“Tiểu tử ngươi!” Shane chỉ vào Kevin trợn mắt lên.
Trong phòng có mấy người hướng hắn vọt tới, Kian chạy nhanh đem Shane kéo ra ngoài.
“Đây là bằng hữu của ta.” Kevin ngăn trở mấy người kia, vội vàng chạy đến cửa.
Hắn đuổi theo Shane cùng Kian: “Không được nói cho Mark! “
Shane xoay tay lại cái một tát, Kevin liền lui về phía sau: “Ngươi coi Mark là cái gì? Là cái máy rút tiền của ngươi sao?”
Kevin bưng mặt nói: “Chúng ta không phải tình nhân. Ta tự mình giải thích cho hắn.”
“Vậy ngươi vì cái gì còn sợ Mark biết? Vậy ngươi vì cái gì còn ngửa tay đi xin tiền hắn? Ngươi rõ ràng biết Mark đối với ngươi là cái bộ dạng gì. Ngươi như thế nào có thể làm thương tổn hắn!”
Kevin nhìn thấy Shane phẫn nộ nói không ra lời.
Kian lúc này nói: “Mặc kệ ngươi như thế nào. Chúng ta hy vọng ngươi về sau sẽ không tìm Mark, không cần tái quấy rầy hắn. Bằng không chúng ta có biện pháp cho ngươi mất mặt!”
Hai người thở phì phì đi xuống lầu.
Kian vỗ vỗ bả vai Shane: “Chúng ta rời đi thôi. Nicky ở đâu nhỉ?”
Shane lúc này mới phát hiện Nicky lúc nãy không theo kịp. Hắn chạy nhanh lại chỗ vừa nãy tìm kiếm, ở sau sân khấu hay trên lầu hai đều không thấy bóng dáng Nicky. Bỗng nhiên Kian vỗ vỗ chỉ cho hắn nhìn một chỗ khuất.
Hai người cẩn thận ngó xem, dường như đôi đang thân mật kia có một người là Nicky.
“Chúng ta đi thôi.” Kian nói, “Xem ra hắn tìm được chỗ vui chơi. Chúng ta vẫn là tự mình đi thôi.”
Shane lại xông lên , một quyền đánh tới người kia, lôi người ở bên trong ra xem. Quả nhiên là Nicky. Shane định giơ tay đánh, Nicky sợ hãi nhắm mắt lại. Nhưng Shane không có đánh hắn, thời điểm bàn tay chạm xuống mặt Nicky thì lực đạo trở nên rất nhẹ.
“Nói cái gì chờ ta mười năm, ai sẽ tin tưởng.” Shane xoay người bước đi, hắn thật thương tâm .
Nicky lập tức đuổi theo : “Là hắn bỗng nhiên chặn đứng ta. . . . . .”
Người bị Shane đánh thấy Nicky đi mất, lập tức quát to: “Uy, tiểu tử cho ta số điện thoại!”
Shane xoay người trở về đối người nọ đá một cước.
Kian cùng Nicky đuổi theo Shane ra đến ngoài xe.
“Ngươi điên rồi sao ?” Kian kinh ngạc nhìn Shane, “Ngươi như thế nào lại thích đánh nhau!”
“Ta không cần làm gay.” Shane nhìn chằm chằm phía trước nói.
Kian kinh ngạc nhìn hắn: “Không ai bức ngươi làm.”
Shane không nói gì. Hắn khởi động ô tô đem Kian đưa về nhà. Kian xuống xe còn lo lắng dặn Nicky chiếu cố Shane.
“Người này mặt ngoài như tảng đá, nội tâm kỳ thật là cái trứng chim.” Kian lặng lẽ đối Nicky nói. Nicky gật đầu.
Shane quay xe thật nhanh , hướng nhà bọn họ ở vùng ngoại thành chạy tới.
Nicky ở ghế sau giải thích: “Người kia bỗng nhiên xuất hiện ở lối đi nhỏ, đem ta ngăn lại. . . . . .”
“Câm miệng.”
“Ta thật sự một mực cố gắng thoát khỏi hắn.”
“Ta nói, ngươi câm miệng.”
“Ngươi vì cái gì sinh khí như vậy chứ?”
Shane không nói nữa.
Nicky có ý định từ ghế sau trèo lên ghế phó lái ngồi cùng Shane, nhưng Shane vẫn không giảm tốc độ. Xe đến một chỗ quẹo , Nicky ngồi tại vị trí phó lái còn chưa ổn định liền đập đầu vào cửa kính, hắn lập tức lấy tay bưng trán, từ kẽ tay có vệt máu chảy ra.
Shane lập tức phanh xe lại ở ven đường, kéo Nicky qua một bên cẩn thận xem xét, từ trong hộp y tế lấy ra bông cồn sát trùng cho hắn.
Nicky im lặng theo dõi hắn, tùy ý hắn sắp xếp.
“Shane, ta chỉ yêu một mình ngươi thôi. Chưa từng dao động ai hết.”
Shane không nói gì.
“Cũng tuyệt đối không phản bội ngươi. . . . . .”
“Đừng nói lời êm tai như vậy!” Shane cắt ngang.
Nicky buồn bã nhìn hắn nói: “Ta kỳ thật không biết nên dùng phương pháp gì mới có thể mê hoặc ngươi. Lần này trở về, ta đã lấy hết dũng khí . Nếu ta không làm gì cả, chúng ta sẽ thật sự không có tương lai . . . . . .
Shane dán một miếng băng lên trán Nicky, đem bông y tế vứt ra ngoài cửa kính. Đang muốn khởi động ô tô, Nicky lại nắm lấy tay Shane đang đặt lên chìa khóe xe.
Hai người cứ như vậy yên lặng ngồi trong chốc lát, đêm khuya trên ngã tư chỉ có đèn nê ông cùng ánh sao.
“Cái tên Kevin kia~” Shane phá vỡ sự trầm mặc, ” Thời điểm Mark 17 tuổi đã quen hắn. Một năm đó, Mark như thiên sứ mỗi ngày đều rất hạnh phúc. Ta lúc ấy thực hâm mộ hắn, càng muốn tìm được ngươi. . . . . .”
“Tha thứ cho ta, ta vẫn không có dũng khí. . . . . . .” Nicky nhẹ nhàng nói.
“Chính là sau đó Kevin hắn. . . . . .” Shane dừng lại không nói, dường như thương tổn trên người Mark và hắn cũng giống nhau, hắn cũng đau đớn khôn nguôi.
Nicky tựa vào vai Shane: “Ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi trước, Shane, như ngươi đã từng nói qua. Dù ngươi buông tay ta trước, ta tuyệt đối cũng sẽ không từ bỏ ngươi.”
Shane cúi đầu nhìn hắn.
“Hạnh phúc là hai người cùng nhau tạo nên. Mark là bởi vì chưa gặp được người cùng hắn hạnh phúc. Chúng ta sẽ khác, Shane.”
Shane có điểm xúc động : “Ngươi cảm thấy được chúng ta có thể yêu nhau bao lâu?”
“Vĩnh viễn.”
Không nghĩ tới Shane lại nói: “Không cần vĩnh viễn.”
Nicky khó hiểu nhìn hắn .
Shane thâm trầm nói: “Một trăm năm thì tốt rồi. Chỉ cần ngươi có thể kiên trì yêu ta một trăm năm. Chỉ cần ngươi kiếp này không thay đổi. Kiếp sau cho ngươi tùy ý.”
Nicky cười rộ lên: “Ta sẽ yêu ngươi một trăm năm.”
Shane liền hỏi: “Ngươi có sợ phải đối mặt với trở ngại không?”
“Trở ngại gì? Thế tục sao? Đồng sự của ta đã thông cả rồi, người nhà của ta sẽ tôn trọng ta. Nếu bọn họ không hiểu, vậy mặc kệ bọn họ đi!”
Shane cười đem Nicky ôm vào trong lòng ngực.
“Chúng ta hiện tại có phải người yêu hay không?” Nicky cố ý hỏi. Shane cười mà không nói.
“Chúng ta đêm nay không quay về đi.”
Nicky quỷ dị nhìn hắn: “Đi tìm một nơi không bị ai quấy rầy sao?”
“Làm sao có nơi nào không bị ai quấy rầy chứ. ” Shane nói xong chậm rãi lại gần Nicky, “Cứ như ngươi nói, mặc kệ bọn họ đi.”
Trên đường ngẫu nhiên có người qua lại sẽ nhìn chằm chằm vào hai người ngồi trên chiếc xe jeep cổ , Shane cúi đầu hôn Nicky thật lâu…
___________
Haizzz.K hiểu tại sao edit chương này đầu ta toàn hình ảnh Kevin nhảy múa. Kevin là Kevin của Ukiss nha~ hắn thực đáng iu chứ hêm như Kevin trong chuyện này, nhưng vẫn cứ liên tưởng một chút đi =]]