Chương 5: Phiên ngoại 2

Về chứng mù mặt.

Rất lâu sau đó.

Du Sơ Sơ đi nhà trẻ đón Chu Đậu Đậu tan học, Chu Triều Tuấn ở nhà nghiên cứu món ăn mới. Cửa nhà mở ra, một người phụ nữ xinh đẹp dắt một cô bé con đi vào, anh khẽ cau mày, vẻ tươi cười nhanh chóng kết thúc

“Em lại đón sai con”

Du Sơ Sơ mặt mông lung: “Không sai đâu, cầm một ly đậu hủ hoa làm ám hiệu, anh coi đi, trong tay nó có cầm đậu hủ hoa.”

Cô bé con cười khanh khách: “Dì xinh đẹp ơi, cầm đậu hủ hoa không nhất định là con dì.”

Cô hoảng hốt: “Vậy cháu theo dì về làm gì?”

“Bởi vì Chu Đậu Đậu nói ba cậu ấy nấu cơm rất ngon, cháu muốn ăn ké.”

“……”

Lúc đó, Chu Đậu Đậu “chính chủ” mang cặp sách chống nạnh đứng phía sau, lên án bà mẹ xinh đẹp của cô: “Trong mắt mẹ con không có chút vị trí nào hả? con là mẹ mang thai mười tháng đẻ ra, mẹ vậy mà không nhận ra con, đau lòng quá!”

Chu Triều Tuấn nín cười.

Du Sơ Sơ cười lấy lòng: “Lỗi của mẹ, sinh con ra đẹp quá. Nếu con xấu giống ba con thì chắc chắn mẹ có thể nhận ra!”

Chu Đậu Đậu: “……”

Hết.