Ngón tay anh nhanh hoặc là chậm hoạt động lên xuống, thỉnh thoảng ngón tay cái còn quét qua bao qυყ đầυ nhạy cảm, mỗi một lần vô tình hoặc là cố ý chạm phải, Lâm Tri Dịch có thể chú ý đến cơ thể run rẩy của Tô Mộc, miệng cũng không khống chế được rêи ɾỉ, phản ứng rất đáng yêu, phát ra những âm thanh rất dễ nghe, Lâm Tri Dịch gần như là không kiểm soát được, muốn làm càn nhiều hơn chút nữa, muốn nghe thấy những âm thanh dễ nghe, nhìn thấy những phản ứng đáng yêu.
Bao qυყ đầυ được lòng bàn tay ấm nóng xoa nắn, lòng bàn tay nép vào qυყ đầυ như vặn nắp chai, xoay thành vòng tròn, người đàn ông nâng eo lên cao, trong âm thanh mang theo sự nức nở, như thể cậu sắp sửa gục xuống, bao qυყ đầυ cũng nhúc nhích, tiết ra dòng chất lỏng trong suốt, tay của Lâm Tri Dịch dính đầy thứ chất lỏng đó khiến nó trơn trượt hơn.
""A ưm a, không được, đừng làm như vậy, Lâm Tri Dịch, không thể, không cần... Không được, thật sự không được, khó chịu quá..."" Vành mắt Tô Mộc đỏ bừng, giọng nói khàn khàn, hai tay nắm thật chặt drap trải giường.
""Ngoan ——"" Lâm Tri Dịch đứng dậy, khom người cúi đầu, cho cậu một nụ hôn triền miên, sau đó lại tiếp tục.
Eo Tô Mộc không ngừng run rẩy, cậu cảm giác được giống như có một vật gì đó sắp sửa lao từ cơ thể cậu ra ngoài, nhưng mà cậu không thể khống chế được, ngược lại còn vì kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hủy diệt trong cơ thể không cách nào chịu nổi, cậu không khỏi đưa cơ thể mình vào tay Lâm Tri Dịch trong vô thức, muốn được đùa bỡn nhiều hơn...
""Thích không?"" Giọng của Lâm Tri Dịch khàn tới cực điểm, anh cũng sắp không khống chế được mình nữa.
Cả người mặc âu phục, Lâm Tri Dịch trông có vẻ đoan trang nghiêm nghị hơn một Tô Mộc không mặc quần áo đang nằm trên giường, nhưng thật ra nửa thân dưới của Lâm Tri Dịch đã nổi lên một túp lều vải, rất mất thể diện mà nhổng lên thật cao, thậm chí còn vô tình làm ướt một mảnh qυầи иᏂỏ, vị trí nhìn qua sắc tình đến cực điểm.
""Không..."" Tô Mộc quật cường lắc đầu.
Nhưng mà một giây kế tiếp, Lâm Tri Dịch đã cúi đầu vươn lưỡi ra, đầu lưỡi đỏ rực ấm áp trực tiếp chạm vào qυყ đầυ, dưới mắt nhìn chăm chú của Tô Mộc, anh chậm rãi liếʍ quanh bao qυყ đầυ một vòng!
""A ha ưm a~ Ư a~"" Tô Mộc không khống chế được mà rêи ɾỉ thành tiếng.
Lâm Tri Dịch hài lòng cong khóe môi, cũng không quá bài xích thứ chất lỏng tanh tanh trong miệng.
Đầu lưỡi liếʍ hai vòng, khi Lâm Tri Dịch chậm rãi há miệng ngậm dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng kia vào, cơ bắp quanh hông của Tô Mộc cũng không nhịn được run lên, toàn bộ bao qυყ đầυ đều được ngậm ở trong miệng, khoang miệng giống như đã hoàn toàn bị nhét đầy, bị hơi thở của Tô Mộc hoàn toàn chiếm giữ, trong hô hấp cứ như tràn ngập mùi vị chất lỏng của dươиɠ ѵậŧ.