Chương 43: Nếu Gặp Phải Tai Nạn

Một ngày này, hắn mới vừa đi ra cửa viện, đυ.ng phải thϊếp của Vương Sơn.

"Chào Lục đạo hữu."

Tay nàng ta cầm bao lớn bao nhỏ thịt linh thú và linh dược, hơi nghiêng người hành lễ.

"Chào tẩu phu nhân, vừa đi chợ mua đồ ăn về hả?"

Lục Huyền thuận miệng hỏi.

“Ừ, mua một chút linh dược, thịt linh thú tẩm bổ cơ thể cho tướng công tu luyện khổ cực.”

Thanh âm Vương thị mềm nhũn, nhẹ giọng đáp, trên mặt hiện lên một tia ửng hồng, ánh mắt đung đưa làm nốt ruồi đen ở khóe mắt cũng chuyển động.

"Không hổ được huấn luyện chuyên nghiệp, giơ tay nhấc chân đều cực kỳ lẳиɠ ɭơ. Ta thấy không phải bồi bổ cho Vương đại ca, mà bồi bổ cho người mới đúng!"

Lục Huyền âm thầm “huệ huệ”, thần tình không thay đổi.

"Vương đại ca làm việc quá sức cả ngày lẫn đêm, đúng là nên tẩm bổ thật tốt."

Hai người nói chuyện linh tinh vài câu, sau đó Lục Huyền tìm lý do rời đi.

Bước chân Vương thị chậm chạp đi ngang qua Lục Huyền, mang theo làn gió thơm ngấy phả vào trong mũi Lục Huyền.

"Hắt xì hơi!"

Mùi hương nồng nặc đến mức Lục Huyền không nhịn được hắt xì một cái.

Trong Bách Thảo Đường.

Lục Huyền lang thang khắp chợ nhưng không tìm thấy gì, hắn ngược lại cũng không thất vọng, tận dụng cơ hội đến thăm Hà quản sự.

"Lục tiểu tử, qua đây à?"



Lão giả gầy đang xem sổ sách, liếc nhìn Lục Huyền rồi không để ý tới hắn nữa.

Lục Huyền tự tìm một chỗ để ngồi, nhìn vài dược đồng mười ba, mười bốn tuổi trong Bách Thảo Đường đang vội vàng ra ra vào vào.

Linh thực được thu thập cần phải trải qua nhiều quy trình, việc dược đồng làm là công đoạn xử lý đơn giản nhất.

Nội dung kỹ thuật trong này không nhiều, cho nên Bách Thảo Đường thoải mái xử lý ở trong đại sảnh, cũng không sợ mọi người nhìn.

"Nào, tới uống chén trà nóng."

Không lâu sau, Hà quản sự tạm thời hoàn thành công việc đi tới trước mặt Lục Huyền, đưa cho hắn một chén trà bên trong còn có linh trà nổi lơ lửng. Uống một ngụm linh trà vào cổ họng, hương thơm sảng khoái thoảng vào miệng mũi Lục Huyền mãi chưa tan vị.

"Thế nào? Linh thực sinh trưởng vẫn ổn chứ? Nếu không đủ tiêu chuẩn, như vậy người sẽ mất đi rất nhiều quyền lợi!"

Lão giả gầy quan tâm hỏi.

"Ổn lắm, chất lượng tốt hơn nhóm hàng trước."

Lục Huyền cười trả lời, hắn biết linh thực trong linh điền không chỉ liên quan đến thu nhập của mình, mà còn đại diện cho mặt mũi Hà quản sự, dù sao cũng là ông giới thiệu mình tiến vào trong Bách Thảo Đường.

Nghe được câu trả lời của Lục Huyền, Hà quản sự thoáng yên tâm, hai người tiếp tục nói chuyện phiếm.

Đột nhiên, một phụ nhân dẫn theo tiểu hài tử vội vàng xông vào trong Bách Thảo Đường. Khuôn mặt phụ nhân khóc sướt mướt, đôi mắt sưng húp, chứng tỏ đã khóc rất lâu. Còn tiểu hài tử thì hoang mang, há miệng mặc cho phụ nhân ôm chặt mình.

Phụ nhân hỏi hai câu rồi bước vào bên trong Bách Thảo Đường, Hà quản sự lo lắng gặp chuyện không may, nên cũng theo vào.

Một lát sau, mặt mũi ông nặng trĩu quay lại đại sảnh.

"Có một vị Linh thực sư thiết lập quan hệ hợp tác với nội đường, không cẩn thận gặp tai nạn, người nhà của hắn đến hỏi về chuyện sau này xử lý linh thảo thế nào."

"Chuyện gì xảy ra?"

"Nghe nói là mấy người cùng đi chỗ bí cảnh ngắt linh dược, kết quả vận khí không tốt đυ.ng phải một con nhị phẩm yêu thú đang bị thương, trong bốn người thì có hai người ngã xuống tại chỗ, hai người khác cũng bị thương nặng, tính mạng đang nguy kịch."



"Vị Linh thực sư hợp tác với nội đường tên là gì?"

Lục Huyền nghe được lời này của Hà quản sự, không khỏi nhớ tới đoạn thời gian trước Lôi Phi mời mình cùng vào bí cảnh.

"Tên là Lôi Phi, một trong hai người ngã xuống, hả, người biết hắn sao?"

Quả nhiên, khi Lục Huyền được Hà quản sự xác nhận, chính là Linh thực sư Lôi Phi đã từng mời mình.

"Trước đó bọn họ có mời ta cùng vào thăm dò bí cảnh, nhưng ta không yên lòng linh thực trong linh điền, cũng lo gặp nguy hiểm, cho nên không đồng ý."

Lục Huyền thở dài.

"May mắn người không đồng ý, bằng không... Bỏ mạng trong đó sẽ cộng thêm người."

Hà quản sự không nhịn được đáp.

"Chỉ có thể nói bọn họ không may gặp phải

trận kiếp này, vô số tu sĩ tiến vào trong bí cảnh, vậy mà họ có thể gặp được một con nhị phẩm yêu thú."

"Vậy linh thực nhà hắn nên xử lý như thế nào?"

"Linh thực sư chết đi, người nhà hắn lại không biết chăm sóc nhất phẩm linh thực. Dựa theo quy định thì hẳn là trong nội đường tiếp nhận, cấy ghép linh thực qua đây, còn cho người nhà họ một ít tiền bồi thường."

"Chỉ là linh thực như vậy thành thục, giá cả sẽ giảm đi nhiều, lần này người nhà qua đây là muốn cầu tình, giao những cây linh thực còn lại cho nàng trồng."

Hà quản sự cũng không nói kỹ xử lý ra sao, nhưng Lục Huyền nhìn vẻ mặt của ông cũng đoán được bảy, tám phần.

Bách Thảo Đường nhất định sẽ lấy quyền lợi làm chủ, ở trước mặt lợi ích thì một chút tình cảm có cũng được, không có cũng chẳng sao.

Trong lòng hắn càng thêm quyết tâm không lấy thân mạo hiểm, dù sao nếu đi ra ngoài không về được, linh thực trong viện vô duyên vô cớ dâng không cho người khác sao?

Trải qua chuyện này, hắn cũng không còn tâm trạng thưởng thức linh trà, nuốt chửng vào bụng rồi đứng dậy rời đi.