Chương 15

Tô Di nhìn cựu thủ lĩnh của Crazy Shark Star Thief gần như nằm bất động trên mặt đất, rồi nhìn người thanh niên bí ẩn mặc quần áo đen, tóc đen ngồi trên ghế.

Cặp đồng tử thẳng đứng màu xanh táo đậm đó đang mỉm cười nhìn toàn trường, nụ cười trên mặt không thể che phủ được hàn băng trong sâu thẳm con ngươi.

Thờ ơ chờ đợi “"Lập uy đối tượng"” tiếp theo.

Lúc này, đi ra ngoài hô "Ta phản đối" cùng tìm chết có khác biệt gì?

Tại sao phải tìm cái chết khi bạn có thể sống?

Tô Di thờ ơ bỏ qua nhiệm vụ.

【10, 9, 8... 3, 2... 】

Âm thanh đếm ngược của hệ thống vang lên bên tai nhưng Tô Di vẫn thờ ơ.

Muốn chết thì Tô Di sẽ tự mình chết, còn chưa sống đủ đâu!

Chẳng lẽ, nhiệm vụ bắt buộc ngẫu nhiên sẽ chết nhanh hơn việc nhảy ra ngoài trở thành chim đầu đàn à?!

[Đếm ngược đã kết thúc và nhiệm vụ giới hạn thời gian đã thất bại.]

Mười giây đếm ngược kết thúc, toàn bộ phi thuyền đều im lặng.

Khoé miệng thanh niên đeo mặt nạ tóc đen ngồi ở đầu bàn hơi cong lên, "Hình như không có ai phản đối."

Anh lười biếng dựa vào ghế, ngón tay thon dài chơi đùa với những đồng bạc một cách lơ đãng, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Thuyền trưởng: “Anh là Thuyền trưởng Star của con tàu này à?”

Captain Star vừa rồi bị thương nhẹ dưới tay thủ lĩnh của Shark Star Thieves, nên ngoại hình có chút chật vật.

Khó khăn đứng dậy, ôm lấy thân thể của mình, ánh mắt lại rất kiên quyết: “Ta là thuyền trưởng của Star Leap. Ngài Già Lộ, trong phi thuyền của chúng ta không có năng lượng gì đặc biệt. Tôi không biết tại sao ngài lại hạ mình đến đây. Chúng tôi chỉ là một phi thuyền vận chuyển người nhỏ thôi.”

Thuyền Trưởng nhìn về phía chiếc mặt nạ lạnh lùng thần bí kia, do dự hai giây, cân nhắc đổi từ “cướp” thành “đổ bộ”.

Thủ Lĩnh đoàn cướp vũ trụ xếp hạng nhất, mọi người trong toàn vũ trụ không ai không biết đến, tên của anh có thể khiến trẻ em ngừng khóc đêm, nhưng vị này rất bí ẩn, ngay cả thị trường tình báo lớn nhất cũng không biết gì về ngoại hình, thói quen , tính cách, hoàn toàn không biết gì.

Chỉ biết rằng vị này rất thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Captain Star không hiểu được tính cách của đối phương nên cố gắng tỏ ra lịch sự nhất có thể để tránh chọc tức đối phương.

Già Lộ lười biếng nghịch đồng bạc, dưới chiếc mặt nạ đen truyền đến một tiếng cười trầm thấp, rõ ràng lộ ra suy nghĩ nhỏ nhặt trong lời nói của đối phương.

Captain Star không bận tâm, anh bình tĩnh đưa ra điều kiện của mình.

"Ngươi đã giúp chúng ta đối phó Mad Shark lính đánh thuê đoàn, nếu như ngươi có nhu cầu, Star Leap mọi người sẽ hợp tác. Chẳng qua, ta hy vọng ngươi sẽ không làm hại học sinh của chúng ta."

Trên thực tế, cho dù đối phương có đánh bại được Nhóm lính đánh thuê Crazy Shark Star Thief thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng đối thủ là Star Thieves , với tư cách là Thuyền Trưởng Tinh Hạm thuộc quân chính quy, bọn họ đương nhiên có ác cảm với Già Lộ.

Tuy nhiên, anh biết sâu sắc, nếu họ đối đầu với thủ lĩnh hải tặc vũ trụ đoàn hạng nhất, không khác gì lấy trứng chọi đá.

Nếu chỉ có họ trên tàu, anh có thể chết để bảo vệ danh dự của các chiến sĩ Ngân Tâm đế quốc, nhưng lúc này Captain Star nhớ ra rằng trên tàu vẫn còn một nhóm trẻ em chưa trưởng thành, ưu tiên hàng đầu là để đảm bảo rằng những đứa trẻ này an toàn.

Khi Captain Star nói xong, đồng bạc mà người đàn ông ngồi ở ghế đầu tiên đang chơi chán nản rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai.

Người đàn ông hơi nghiêng người về phía trước, nhìn Captain Star với đôi mắt xanh lục dưới chiếc mặt nạ, dùng giọng nói tao nhã trầm thấp nói: "Tôi rất tò mò, điều gì đã cho anh ảo tưởng? Khiến anh cho rằng mình có đủ tư cách để đàm phán các điều khoản với Tôi?"

Với giọng điệu dễ chịu thoải mái, không hề có chút tức giận.

Tuy nhiên, đối mặt trực diện, Captain Star cảm thấy một áp lực đè nặng lên mình, mồ hôi lạnh không tự chủ được tuôn ra trên lưng.

Dù vậy, anh vẫn tỏ ra kiên quyết nói: “Đó không phải điều kiện mà là lời cầu xin. Thưa ngài Già Lộ, nếu ngài ra tay với học sinh, dù biết rằng có ngõ cụt thì tất cả các trung sĩ của Star Leap sẽ chiến đấu đến chết."

Giọng nói của anh vang đầy mạnh mẽ, khiến các trung sĩ, học sinh còn lại trên Star Leap đều bị sốc.

Tô Di nhìn thuyền trưởng với vẻ mặt cương nghị kiên quyết, cảm thấy trái tim mình đang bị nung nóng bởi ý chí vô hình.

Cô nhìn Phi Ngọc đang đứng vững vàng trước mặt mình trong bộ quân phục cao lớn, chợt cảm thấy xa quê hương có lẽ cũng không đến nỗi tệ.

"Ồ? Anh đang đe dọa tôi à?"

Nhưng mà, khoảnh khắc tiếp theo, trường lực trong toàn bộ phi thuyền lập tức tăng cường gấp mấy lần.

Tô Di cảm giác như hít một hơi thật sâu, máu trong cơ thể như dòng sông băng tắc nghẽn, rất khó lưu thông.

Thuyền Trưởng đang đối mặt với trung tâm của trường lực chắc chắn là người phải chịu áp lực lớn nhất, cơ thể không thể tự chủ cuộn tròn, trông giống như một bệnh nhân hen suyễn.

Cái chết giống như một đám mây đen dày đặc đè nặng lên trái tim của mọi người, không khí giống như một sợi chỉ căng thẳng sẽ nổ tung trong giây tiếp theo.

Tô Di để ý thấy Phỉ Ngọc ở bên cạnh nắm chặt nắm đấm, tuy mặt đỏ bừng dưới sự trấn áp của trường lực, nhưng thân hình giống như một con báo gêpa cong lưng, như thể một giây tiếp theo sắp bắn ra ngoài!

May mắn thay, giây tiếp theo, trường lực vô hình trong cabin đột nhiên tiêu tán.

"Chẳng qua, ta thật sự không có hứng thú với ngươi." Giọng nói nhàn nhã lười biếng, nhẹ nhàng vui vẻ, tựa hồ sát ý vô hình vừa rồi chỉ là ảo ảnh.

Bầu không khí căng thẳng chợt dịu đi, không khí trì trệ dường như bắt đầu lưu thông.

Captain Star thở phào nhẹ nhõm, máu đông lại bắt đầu chảy, "Cảm ơn các hạ."

Già Lộ không hề cảm kích, hắn nhìn Captain Star bằng đôi mắt xanh nhạt, con ngươi như hạt thủy tinh lộ ra ánh sáng lạnh lẽo kỳ lạ, "Nghe nói Cassius đảm nhận việc canh giữ phi thuyền của ngươi?"

Captain Star sửng sốt, hắn không nghĩ tới đối phương sẽ biết tin tức này, cũng không biết đối phương vì cái gì sẽ chú ý tới tin tức này.

Star Thieves thông thường nếu nghe được tin tức về Quân đoàn thứ nhất sẽ bỏ chạy ẩn náu, nhưng bên kia dường như đang nhắm vào Cassius nên cố tình đến đây.

Tuy nhiên, Captain Star vẫn gật đầu, không giấu giếm điều gì, “Đúng vậy. Năm giờ trước, trụ sở quân đoàn Sói Băng đã thiết lập liên lạc với Star Leap , yêu cầu tiếp quản công việc hộ tống Star Leap.”

Sau khi tin tức được xác nhận, mọi người trong cabin đều có thể cảm nhận được khí chất xung quanh tên cướp biển liên hành tinh bí ẩn Thủ Lĩnh này rõ ràng đã thay đổi.

Từ hững hờ, biến thành sát phạt lạnh lùng.

Dưới chiếc mặt nạ hoa văn màu bạc sẫm, đôi môi mỏng đỏ mọng nhếch lên lạnh lùng, mơ hồ lộ ra khí tức khát máu đầy sát khí, cặp mắt vốn lộ ra u lãnh thâm thúy dường như bị bao phủ thêm một tầng băng giá.

Sự lạnh lẽo khí tràng xung quanh anh thậm chí còn khiến cấp dưới bí mật lùi lại hai bước.

Bọn đạo tặc nhìn thủ lĩnh của mình với ánh mắt run rẩy, trong số những thành viên nòng cốt của Scarlet Blade , hầu như ai cũng biết Thủ Lĩnh có mối hận với vị chỉ huy Quân Đoàn Sói Băng.

Tuy nhiên, không ai biết Thủ Lĩnh bằng cách nào lại trở thành kẻ thù của bên kia, không phải hai bên thù địch kiểu đơn giản tự nhiên giữa Quân Đoàn và Đạo Tặc Tinh Tú, mà là mối hận thù lâu dài và sâu sắc hơn.

Ngay cả trong mắt các thành viên của Scarlet Blade, Thủ Lĩnh cũng đủ huyền bí, kể từ khi thủ lĩnh này lên nắm quyền, Scarlet Blade không ngừng mở rộng thu thập tài nguyên, chỉ trong thời gian ngắn đã khẳng định vững chắc vị thế của mình. nhóm trộm ngôi sao lớn nhất thế giới, ngay cả các quân đoàn thông thường cũng phải tránh khỏi lợi thế của nó.

Tuy nhiên, ngay cả người bạn tâm giao thân cận nhất của Già Lộ cũng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy dung mạo thật sự của Thủ Lĩnh.

Thế giới bên ngoài biết rất ít về Scarlet Blade Thủ Lĩnh, nhưng các thành viên nội bộ của Scarlet Blade đều biết rằng thủ lĩnh của họ có hai điều cấm kỵ không được đυ.ng tới -

Đầu tiên là chiếc mặt nạ Truyền Thuyết được lưu truyền trong Scarlet Blade : Muốn cởi chiếc mặt nạ sắt đen hoa văn bạc đó ra, trước tiên bạn phải chuẩn bị tinh thần để trở thành một người chết.

Thứ hai là chuông, đây là điều cấm kỵ còn cấm kỵ hơn cả mặt nạ.

Mỗi thành viên nòng cốt đều biết Thủ Lĩnh của mình quý trọng chiếc chuông vàng đeo trên cổ đến mức nào, dù là lau chùi hay chăm sóc đều phải tự mình làm, ngoài mình ra không ai khác được phép động vào.

Chiếc chuông quanh cổ anh là một kho báu quan trọng hơn cả mạng sống đối với người lãnh đạo của họ.

" Doãn Xương, khôi phục lại liên lạc bên ngoài của Star Leap. Hãy để bọn họ gửi yêu cầu giúp đỡ đến Quân đoàn Sói Băng. Để lại một nửa số người trông chừng tù nhân của chúng ta và đừng để họ làm bất cứ điều gì không cần thiết." Sau khi xác nhận rằng Cassius đến là đúng, Già Lộ không có hứng thú làm khó một nhóm người yếu đuối.

Anh đứng dậy, chân dài, tay dài, tay phải đeo găng tay da màu đen nới lỏng cổ áo chuẩn bị rời đi.

Cổ áo đứng kiêng khem được kéo nhẹ, để lộ chiếc cổ thon gợi cảm, được che bởi một chiếc cổ áo kín đáo, chiếc cổ áo bằng da màu đen được gắn chặt vào làn da trắng nõn, có treo một chiếc vòng cổ nhỏ màu đồng tinh xảo ở giữa chuông.

Chiếc mặt nạ kim loại hoa văn bạc đầy bí ẩn, chiếc áo gió dài cổ đứng gọn gàng khổ hạnh, tôn lên khí chất nguy hiểm hoang dã của chủ nhân, đôi mắt xanh lục sâu lắng lạnh lẻo, kết hợp với chuông đeo trên cổ, tạo điểm nổi bật như một điều cấm kỵ nguy hiểm.

Ai vô tình nhìn thấy chuông thì vội vàng quay mặt đi, như thể tên trộm sao tàn nhẫn Thủ Lĩnh không phải đeo chuông trên cổ mà là một lưỡi dao có thể cắt đứt nhãn cầu.

Ngay cả các thành viên của Scarlet Blade cũng không dám nhìn vào.

Ngoại trừ Tô Di, người mang ý nghĩ kỳ lạ.

Tô Di nhìn chiếc chuông cuối cùng cũng lộ ra hoàn toàn, khẽ chớp mắt.

Không biết vì sao, cô cảm thấy tiếng chuông này hình như... có chút quen quen?

Chiếc chuông trên cổ của tên Star Thieves Thủ Lĩnh này rõ ràng không giống một vật trang trí bình thường mà kiểu dáng giống chiếc chuông do mèo đeo hơn.

Tô Di có cảm giác như mình đã từng nhìn thấy rồi, nhưng nhất thời lại không nhớ ra.

Tô Di nhìn chằm chằm vào chiếc chuông, cau mày suy nghĩ, cảm thấy như mình đã nắm được manh mối, nhưng lại mơ hồ không thể nhớ được, trạng thái "gần như" này là khó chịu nhất, khiến cô quên rút lại ánh mắt dò hỏi trong giây lát.

Già Lộ vốn định trực tiếp rời đi liền khựng lại, ánh mắt dán chặt vào cổ hắn rất bắt mắt, khó có thể bỏ qua.

Anh quay đầu lại, nghiến chặt hàm, nhìn vào ánh mắt tập trung vào cổ mình.

Lại là cô ấy à?

Khuôn mặt quen thuộc đó khiến anh hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên một tia tối tăm nguy hiểm.

Chính con người cổ đại đã nhìn trộm cổ anh trước đây.

Già Lộ quay người lại, bóng dáng lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.

Tô Di chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên,vốn dĩ người còn ở trong tầm mắt liền biến mất, giây tiếp theo, toàn bộ tầm nhìn trước mắt đều bị một bóng đen cao lớn chiếm giữ.

Một khuôn mặt đeo chiếc mặt nạ nửa kim loại từ trên đầu nhìn xuống tạo nên những đợt sóng chuông leng keng, cùng lúc đó, giọng nói từ tính của tên Star Thieves Thủ Lĩnh vang lên:

"Nhân loại, ngươi đang nhìn cái gì?"

Sự xuất hiện bất ngờ của nhân vật này khiến trái tim của Tô Di và Phỉ Ngọc ở bên cạnh bị sốc.

Phỉ Ngọc vốn có kinh nghiệm chiến đấu, phản ứng bằng cơ thể nhanh hơn trí óc, nhanh chóng đưa Tô Di về, giữ khoảng cách với tên Star Thieves Thủ Lĩnh nguy hiểm.

Phản ứng của cơ thể không theo kịp tốc độ não bộ, Tô Di đầu óc muốn chạy nhưng không kịp phản ứng đã bị kéo lại, cô vô cùng cảm động. Thiếu tá Phỉ Ngọc là nhất! Phản ứng quá kịp thời!

Cô tuỳ ý để cơ thể cá ướp muối của mình bị lôi ra khỏi tên Star Thieves Thủ Lĩnh, nhưng chưa kịp vui mừng xong, hệ thống chó trong đầu cô lại bắt đầu.

[Nhiệm vụ của Bệ hạ thất bại và nhiệm vụ trừng phạt bắt đầu.

Nhiệm vụ bắt buộc ngẫu nhiên: Tháo mặt nạ "Thủ Lĩnh" trong vòng năm giây.]

Tuy nhiên, Tô Di phát hiện phần thân trên của mình vẫn đang sắp bị kéo đi, nhưng phần thân dưới đột nhiên bắt đầu tự chủ đứng bằng cả hai chân trên mặt đất.

Tô Di: "!!!" Mẹ kiếp! Cô hứa trong đời mình chưa bao giờ ổn định đến thế!!!

Phần thân trên ngã về phía sau, từ từ lấy lại trọng tâm, Phỉ Ngọc vốn đang định lùi lại cũng bị Tô Di kéo lại, giống như đang muốn kéo ai đó ra phía sau nhưng lại bị kéo qua.

Đôi mắt Phỉ Ngọc đột nhiên mở to, nhìn cô gái loài người cổ xưa vốn luôn yếu đuối, mảnh khảnh cần được bảo vệ, giờ đây rắn chắc như một tảng đá,phần thân dưới ổn định như một chiến binh không gian.

Trong mắt Phỉ Ngọc chỉ có hai chữ lớn - chấn kinh!

Tuy nhiên, có vẻ như ông trời cho rằng cú sốc mà cô nhận được ngày hôm nay là chưa đủ, ngay sau đó, Phỉ Ngọc nhìn thấy Tô Di đứng yên ,không chút do dự đưa tay về phía tên thủ lĩnh hải tặc đầu tiên khét tiếng giữa các vì sao, siêu cấp dũng cảm nhổ lông trên đầu hổ!

Phỉ Ngọc kinh hãi: "A Di? !"

Bách Hàng Thích Thần lo lắng: "Tô Di! !"

Các thành viên của Scarlet Blade và các học sinh khác trợn tròn mắt: "!! !!"

Tô Di: Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!

Trong lòng Tô Di điên cuồng gào thét, trợn to hai mắt nhìn giơ tay lên, sau đó hoàn toàn không thể khống chế tháo mặt nạ Đạo Tặc Thủ Lĩnh!

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Di: Dù thời tiết thế nào tôi cũng bình tĩnh như núi, không ai có thể lay chuyển được tôi!"

Dịch Giả : Cupid Gold