Chương 58: Thích như vậy

Thực nhanh tất cả đều được chuẩn bị ổn thoả, tất cả các diễn viên ở đoàn phim đều đứng ngay vị trí của mình, chuẩn bị bắt đầu quay.

“Minh Nguyệt ở Thiên Minh, tập một cảnh ba lần một, ba, hai, một, bắt đầu!”

Trong phòng ca vũ ánh đèn lập loè, dưới đài có tốp năm tốp ba người ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm, cũng có khách nhân đang khiêu vũ trong âm nhạc ở trên sân khấu, còn có người thì đang đứng trước quầy bar, cầm ly rượu trêu đùa các tiểu thư.

Ngay lúc này, âm nhạc ngừng lại, một thân ảnh ăn mặc sườn xám màu đỏ đi đến chính giữa sân khấu, vỗ vỗ tay đem lực chú ý của mọi người đều hấp dẫn lại đây, Hoa tỷ ( Hứa Đan ) lúc này mới mở miệng nói:

“Hoan nghênh các vị quan khách đã đi vào Tiên Nhạc Cung của chúng tôi đêm nay, hôm nay là ngày lành cũng là ngày đầu tiên mà Tiên Nhạc Cung của chúng tôi khai trương ở tỉnh Phụng Thiên.”

“Vì tỏ vẻ thành ý, ông chủ của Tiên Nhạc Cung chúng tôi đã cố ý mời tới ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất Đại Thượng Hải gần đây—— tiểu thư Thanh Ảnh.”

“Đương nhiên, giờ phút này tiểu thư Thanh Ảnh của chúng ta đang ở hậu trường chuẩn bị.”

“Trước hết mời đại gia thưởng thức một màn ca vũ ngắn, sau đó tiểu thư Thanh Ảnh sẽ mang theo tiếng ca mạn diệu của cô ấy gặp mặt đại gia.”

Nghe được Hoa tỷ nói, phía dưới sân khấu lập tức vang lên một trận huýt sáo cùng tiếng hoan hô.

Rốt cuộc người sẽ lựa chọn tới Tiên Nhạc Cung đêm nay, đại bộ phận đều là bị hấp dẫn bởi ngôi sao ca nhạc Thanh Ảnh được báo chí nói sẽ có mặt tại đây vào tối nay.

Theo Hoa tỷ xuống sân khấu, một đám vũ nữ ăn mặc váy dài có phong tình dị vực chạy chậm lên trên đài, theo âm nhạc lại lần nữa vang lên mà bắt đầu múa theo.

Lúc này ở một góc của ca vũ thính, ngồi bốn người đang mặc đồng phục học sinh trường quân đội.

Ngay khi vũ nữ nhảy múa ở trên sân khấu thì Địch Thiên Minh lập tức vừa lòng bưng lên ly rượu trước mặt, nhìn người ngồi ở bên cạnh, đắc ý cười nói.

“Tôi đã nói hôm nay chúng ta tới đây là đúng rồi đi, gần nhất Thanh Ảnh ở Thượng Hải nổi tiếng như vậy, cũng không biết sao với Minh Việt của chúng ta sẽ như thế nào?”

“Cút, tôi là nam!” Minh Việt, cũng chính là Minh Nguyệt đang nữ giả nam trang, có chút hoảng hốt ngồi nhít sang hướng bên cạnh, thô thanh thô giọng gầm nhẹ.

“Tôi đương nhiên biết cậu là nam nha, nhưng mà……” Địch Thiên Minh ý vị không rõ đánh giá Minh Việt từ trên xuống dưới một chút.

“Nhưng mà cái gì?”

“Nhưng mà Minh Việt cậu lớn lên cũng tú khí quá đi, huấn luyện nhiều ngày như vậy thiên cũng không thấy đen, thật sự là làm người…… Tấm tắc!” Nói xong lời cuối cùng, Địch Thiên Minh còn giống mô giống dạng lắc đầu.

Càng nghe càng chột dạ, Minh Việt một phen bưng lên ly rượu trước mặt, cứ giống như uống nước vậy, ùng ục ùng ục toàn bộ uống hết ly.

“Tửu lượng thật tốt nha! Bội phục!” Vương Mãnh ngồi ở đối diện dùng sức vỗ tay.

Minh Việt hậu tri hậu giác phát hiện chính mình uống thế nhưng là rượu, ngây ngốc nhìn về phía bên cạnh, vừa rồi không phải cô kêu nước sao?

Địch Thiên Minh buông tay, “Cậu uống mất rượu tôi vừa mới rót sao, tôi còn chưa có ghét bỏ cậu uống ly của tôi đâu, nói, Minh Việt, cậu cạn lời đi?”

Minh Việt vốn chính uống rượu lần đầu, đang cảm thấy có chút choáng váng lại càng tức giận, cô đột nhiên nhít lại gần Địch Thiên Minh sau đó dùng sức thổi một hơi.

Địch Thiên Minh bị động tác đột nhiên này của Minh Việt làm cho hơi ngốc, chỉ cảm thấy có một cổ hương khí trộn lẫn với mùi rượu thổi tới làm cho chính mình có cảm thấy hơi bất ổn, cố tình người khởi xướng còn đầy mặt hồng hồng ngây ngốc cười nữa chứ, một bộ hai người đã hòa nhau một ván.

Lưu Tử Tuấn đang ngồi ở bên cạnh Vương Mãnh theo bản năng sờ sờ cằm, nhìn Minh Việt vẻ mặt suy tư

“Còn đừng nói, Minh Việt uống xong rượu xong sau cảm giác cứ như là nữ sinh vậy.”

Minh Việt hiện tại đối hai chữ ‘nữ sinh’ vô cùng mẫn cảm, nghe vậy sợ tới mức ngồi thẳng dậy trên sofa, sau đó xoay đầu nhìn xung quanh.

Vừa lúc lại nhìn thấy một người đang mặc lễ phục màu đen, lay động dáng người đi lên sân khấu, Thanh Ảnh.

Nói thật, lúc này Thanh Ảnh còn chưa đi lên đến giữa sân khấu nữa, hơn nữa lúc này đôi mắt Minh Việt mơ mơ màng màng, căn bản là thấy không rõ diện mạo của người đang đứng trên sân khấu.

Nhưng mà ít nhất cô còn có thể từ chỉnh thể hình dáng của người đó biết được dáng người của đối phương rất tốt, hoàn toàn không phải cái loại không cần che giấu quá nhiều cũng không thấy ngực như cô~

“Tôi, tôi chính là thích phụ nữ có dáng người đẹp như vậy, còn ngực to.” Lưỡi đã có chút không được lưu loát - Minh Việt chỉ vào Thanh Ảnh đang ở trên sân khấu, lớn tiếng nhấn mạnh, sau đó còn khoa trương mà khoa tay múa chân ra hình độ cung ở phía trước người.

Lúc này Tiên Nhạc Cung bởi vì Thanh Ảnh lên sân khấu nên đều yên tĩnh lại, cho nên âm thanh của Minh Việt có vẻ vô cùng hiện ra.

Ngay cả Thanh Ảnh đang đứng ở trên sân khấu đều có thể nghe được rõ rành mạch.

Thanh Ảnh ở sân khấu danh lợi này đều thấy rất nhiều người bởi vì say rượu nên thất thố, ánh mắt cô khinh phiêu phiêu nhìn lướt qua Minh Việt bởi vì say rượu mà còn đang khoa tay múa chân.

Tay phải cô nhẹ nhàng đặt ở trên micro bên phải, đang định nói gì đó thì ngay lúc này, một cái tên quen thuộc lại vang lên.