Hoàn toàn không ăn cái gì, nhìn đến Chu Soái rời đi nên chạy theo - Hồ Mỹ Mỹ hừ hừ một tiếng, thuận miệng tìm chuyện khác nói, “Chào cô, tôi là người đóng vai nữ 2, Hồ Mỹ Mỹ.”
Nghĩ đến phía trước Chu Soái nhắc nhở, Trình Thất cho rằng hiện tại chính là phân đoạn tự giới thiệu nên vội vàng nói một câu, “Xin chào, tôi đóng vai nữ 3, Trình Thất.”
Mặc dù không biết tại sao lại nghiêm túc như vậy, nhưng Chu Soái kiên quyết theo sát bước chân của thần tượng vội vàng đi theo đội ngũ, “Xin chào, tôi là người đóng vai nam 3, Chu Soái.”
“Phốc! Ha ha ha!” Tần Giao không nhịn được cười phun, “Mấy người các cô đều quá đáng yêu, làm gì đột nhiên tự giới thiệu a, làm cho tôi đều muốn khom lưng chào hỏi.”
Xoa xoa bụng của mình, Tần Giao học theo, “Chào mọi người, tôi là người đóng vai nữ một, Tần Giao.”
Sau khi nói xong, Tần Giao lúc này mới đi đến vị trí của mình, tò mò nhìn về phía mấy người, “Ba người là bạn sao? Cứ cho người khác cảm giác là bạn lớn lên cùng với nhau từ nhỏ vậy, quá ăn ý a~”
Chu Soái trực tiếp bốn bỏ năm lên, đem thanh mai trúc mã xem nhẹ, hưng phấn nói tiếp, “Thật sự sao? Thất tỷ là thần tượng của tôi, tôi thoạt nhìn thật sự cùng Thất tỷ rất có ăn ý sao?”
“Chậc, đừng có tự mình đa tình, Trình Thất cùng tôi mới giống được không! Cậu nhiều lắm là gom cho đủ số mà thôi!”
Hồ Mỹ Mỹ bất mãn nói, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Giao, “Chào cô, cái tên ngốc nhìn một chút đều không thông minh này là thanh mai trúc mã của tôi.”
“Chúng tôi cùng nhau lớn lên từ nhỏ, xem như là có chút ăn ý đi.”
Tần Giao cũng không phải là Trình Thất, lập tức đã nghe ra hành vi tuyên thệ chủ quyền ở dưới câu nói của Hồ Mỹ Mỹ, bừng tỉnh gật gật đầu, còn trêu chọc ‘ nga ~~’ một tiếng.
Nhìn đến phản ứng của Tần Giao, Hồ Mỹ Mỹ vừa lòng, cố tình Chu Soái ở bên cạnh còn nói một câu.
“Cái gì mà thanh mai trúc mã, rõ ràng chính là anh em, chỉ cần nói đến bộ dáng khi còn nhỏ của cậu, trần trụi mông xuống sông bắt cá đào bùn cùng bọn mình, vậy mà còn không biết xấu hổ nói cái gì thanh mai trúc mã!”
“Chu! Soái!” Vừa mới Hồ Mỹ Mỹ còn đắc ý lập tức đã tức giận đến bốc khói, “Cái gì kêu cởi truồng, rõ ràng là mình có mặc quần có nghe không!” Liền tính là qυầи иᏂỏ, nhưng mà kia cũng là quần!
Chu Soái bĩu môi vừa định tiếp tục nói cái gì đó, thì nhìn đến Hồ Mỹ Mỹ đang nắm nắm tay, trừng mắt nhìn chính mình.
Anh lập tức ngoan ngoãn đứng yên, cũng làm động tác kéo khóa kéo, tỏ vẻ chính mình cái gì cũng không nói.
Ân, mọi người cho rằng ‘Hồ mạnh mẽ’ chỉ là cái tên sao?
Nhìn đến hai người hỗ động, Tần Giao cười căn bản là dừng không được, phía trước trước khi tiến tổ cô còn hơi lo lắng nhân viên ở đoàn phim ở chung không dễ.
Rốt cuộc trong lời đồn, Chu Soái cùng Hồ Mỹ Mỹ đều không phải là người dễ đối phó.
Nhưng mà hiện tại xem ra, quả nhiên trong vòng này mà có lời đồn hay tin tức gì thì cũng đều không phải là đáng tin cậy, này hai cái rõ ràng đều là khờ khạo tiểu học gà nha!
Ngay lúc này, cửa phòng họp lại lần nữa bị đẩy ra, Tần Giao nhìn thấy người tới, cười, “U, ‘trung dược CP’ của tôi tới nha!”
Vừa mới bước vào là nam chính của phim, Bạch Tô, đến nỗi Tần Giao nói ‘trung dược CP’ là tên CP của hai người bọn họ.
Còn nguyên nhân sao, đương nhiên là bởi vì tên của hai người bọn họ đều là tên dược liệu.
Bạch Tô trực tiếp làm lơ trêu ghẹo của Tần Giao, đầu tiên là đánh giá một chút mấy người ở trong phòng họp.
Từ thái độ tùy ý vừa rồi của Tần Giao tới xem, thì mấy người trước mặt này hẳn là đều không khó ở chung.
“Chào mọi người, tôi là Bạch Tô, trừ bỏ nào đó nữ hán tử, tôi hẳn là lớn tuổi nhất trong số chúng ta, mọi người trực tiếp kêu tên của tôi hoặc Bạch ca đều có thể.”
Vì thế, lấy Hồ Mỹ Mỹ bắt đầu đến Chu Soái kết thúc, Trình Thất ba người lại lần nữa tới một đợt tự giới thiệu.
Trình Thất: Cho nên, tự giới thiệu mới là cách bắt đầu chính xác của mỗi một vị diễn viên lúc vây đọc kịch bản sao?
Nhìn đến Bạch Tô ngồi xuống, Tần Giao trực tiếp cuốn lại tờ kịch bản cầm như microphone, giống như là đang phỏng vấn bắt đầu hỏi, “Xin hỏi tiên sinh Bạch Tô, lại một lần nữa được cùng chị đây chung một phim, lại xây lại CP thì anh có cảm giác gì?”
Quả nhiên, đối với nữ nhân tới nói, tuổi tác vĩnh viễn là đều là điểm mấu chốt không thể chạm vào.
Bạch Tô có chút đau đầu đỡ trán, mấy ngày này bởi vì nhân khí* giảm xuống, bị công ty yêu cầu xây lại CP thì anh cũng đã đủ sứt đầu mẻ trán, cố tình người ngồi đối diện này còn không chịu bỏ qua.
(*Nhân khí: độ chú ý.)
Bạch Tô thật sự là không có tinh lực để tranh cãi, đành phải chắp tay thi lễ cầu xin tha thứ.
Thấy thế, Tần Giao vừa lòng thu hồi ánh mắt, sau đó chống cằm nhìn về phía Trình Thất, “Thất Thất, tôi kêu cô Thất Thất được không?”
“Rốt cuộc hai chúng ta ở trong bộ phim này có một đoạn thời gian cũng có thể coi như là ‘người yêu’ nha.”
“Nói không chừng đợi đến khi phim chiếu ra hai chúng ta còn có thể có fans CP đâu, vẫn là kêu thân thiết một chút tốt hơn.”
Trình Thất đau đầu nhìn về phía Tần Giao, nói thật cô đối với việc tự quen thuộc của Tần Giao, còn có tính cách vô cùng nhiệt tình này thật sự là có chút chống đỡ không được.
Trước kia còn dễ nói, trực tiếp làm lơ là được.