Chương 43: Sẽ là cùng một người sao?

“Vậy, sau này sẽ trở về giống như người bình thường đúng không?” Mới vừa nói xong mẹ Trình liền hối hận, vội vàng nhìn về phía một bên Trình Thất.

Chú ý tới tầm mắt hoảng loạn của mẹ Trình, Trình Thất trấn an mà đối với bà cười một chút.

Mặc dù chỉ là một biểu tình nhỏ đáp lại chính mình, nhưng mà mẹ Trình lại cảm thấy hai mắt chua xót vô cùng, dùng sức mà chớp đôi mắt để hơi nước bay đi.

Mẹ Trình lại kiên trì nhìn về phía bác sĩ, không muốn bỏ lỡ bất luận một biểu tình cùng câu trả lời của bác sĩ.

Bác sĩ tự nhiên cũng chú ý tới Trình Thất đáp lại mẹ Trình, khẳng định đối mẹ Trình gật đầu, “Mặc dù lấy theo chuyên nghiệp, tôi thông có cách nào mà đưa ra khẳng định trăm phần trăm, nhưng tình huống của Thất Thất có những chuyển biến tốt rõ ràng như vậy cũng là sự thật.”

“Tôi cho rằng mọi người có thể tiếp tục thử xem phương pháp này, cho con bé thể nghiệm nhiều loại dao động cảm xúc của nhiều người khác nhau.”

“Việc tương lai sẽ trở nên giống với người bình thường là điều vô cùng có khả năng.”

“Cảm ơn bác sĩ! Cảm ơn!”

“Cảm ơn bác sĩ!”

Mẹ Trình đang cầm tay của Trình Thất cùng với Trình Niên, hai người liên tục nói lời cảm ơn với bác sĩ.

Ba Trình bởi vì đi làm mà không thể đến bệnh viện được, sau khi tan làm thì ngay lập tức trở về nhà.

Lúc ở công sở ông cũng đã nhận được tin nhắn Wechat của vợ và con trai, mặc dù đã được xác nhận là tình huống của Trình Thất chuyển biến tốt đẹp, nhưng ông vẫn muốn tận mắt nhìn thấy.

“Ba!” Trình Thất đang giúp đỡ mẹ nhặt rau, nghe được âm thanh thì quay đầu lại, sau đó vô cùng tự nhiên mà chào hỏi.

“Ai!” Trình ba ba vội vàng lên tiếng, “Thất Thất đã trở về nhà nha, về nhà rồi thì tốt, rất tốt.”

“Nhìn ông, nói năng đều lộn xộn hết cả lên.” Vừa vặn mẹ Trình bưng đồ ăn ra thấy vậy, buồn cười nói, sau đó cầm rổ rau mà Trình Thất vừa mới nhặt xong lên.

“Được rồi, chỉ cần xào rau xong là có thể ăn cơm rồi, mọi người đều đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi.”

“Tốt, lão bà!” (*Lão bà: vợ)

“Tuân mệnh, mẫu thân đại nhân!”

“Tốt.”

Nghe được ba câu trả lời như vậy, ý cười trên mặt mẹ Trình càng đậm hơn.

Trình gia ngày hôm nay đều là tràn ngập tiếng cười vui, không khí chung quanh tựa hồ đều trở nên nhẹ nhàng hơn trước.

Lúc này, khách sạn nào đó ở gần Hoành Điếm:

“Trình Thất? Oánh Quang?” Trương Mặc Nhiễm nhìn nội dung trên hot search, có chút ý vị không rõ mà lẩm bẩm, sau đó click mở hình ảnh mà các võng hữu* truyền lên trên mạng.

(*Võng hữu: ý chỉ những người dùng trên mạng, sử dụng mạng Internet.)

Anh dùng tay che lại nửa khuôn mặt của Trình Thất, chỉ chừa lại đôi mắt, “Sẽ là cùng một người sao?” Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, đã kích động cả đêm qua - mẹ Trình gấp không chờ nổi mà lôi kéo Trình Thất ra cửa đi dạo phố.

Vốn dĩ bà muốn dẫn Thất Thất đi gặp mặt thân thích ở trong nhà một lần, rốt cuộc mọi người đều vẫn luôn quan tâm đến tình huống của Thất Thất.

Bây giờ bệnh tình của Thất Thất đã tốt hơn, đáng lẽ là nên gặp mặt các thân nhân vẫn luôn rất quan tâm cô.

Nhưng là mẹ Trình nghĩ nghĩ vẫn là từ bỏ ý định này, rốt cuộc hiện tại Thất Thất chỉ là chuyển biến tốt đẹp, cũng không phải hoàn toàn khỏi hẳn.

Hơn nữa đại bộ phận thân thích trong nhà đều là làm công an, khí thế trên người đều là không thể nói nên lời, người bình thường đều sẽ e ngại, lỡ như lại kí©h thí©ɧ đến Thất Thất thì không tốt.

Vì thế mẹ Trình quyết đoán từ bỏ ý tưởng bản đầu, dẫn con gái cùng nhau đi dạo phố nó không sướиɠ sao!

Phải biết rằng cho dù trước kia Trình Thất nghỉ học thì đại bộ phận thời gian Trình Thất đều sẽ ở trong phòng của mình.

Mà ngoan ngoãn đi dạo phố cùng mình như vậy, tuyệt đối là chuyện mà trước kia mẹ Trình nghĩ đều không dám nghĩ tới!

Cứ như vậy cùng mẹ đi dạo phố một ngày sau, Trình Thất rút ra được một kết luận, nguyên lai cho dù cô có nội công, nhưng cho vô luận là khuyên người khác qua điện thoại hay là ra cửa đi dạo phố, đều là một chuyện rất mệt.

Sau khi thắng lợi quay trở về, Trình Thất nhìn mẹ Trình đang sắp xếp chiến lợi phẩm, nghĩ nghĩ vẫn là nói ra, “Mẹ, người có muốn hay không quay trở về đi làm lại?”

Tay mẹ Trình đang lật quần áo liền ngừng một chút, hồi lâu sau bà mới ngẩng đầu lên, miễn cưỡng mà cười một chút, “Thất Thất, con không cần suy nghĩ nhiều, mẹ như bây giờ khá tốt, nhẹ nhàng tự tại, lâu lâu đi dạy học một lần cũng coi như là không làm thất vọng một thân tri thức này.”

Nghe được câu đầu tiên của mẹ Trình là chính mình không cần suy nghĩ nhiều mà không phải là có thích quay lại đi làm hay không, Trình Thất ngây lập tức biết được mẹ Trình vẫn là rất yêu nghề pháp y này, chỉ là hiện tại bà càng yêu chính mình thôi.

Ngay lúc Trình Thất chuẩn bị nói gì đó thì đột nhiên tiếng chuông di động vang lên.

“Vu đạo?” Là cần quay chụp bổ sung sao? “Thất Thất à, tôi nhớ không lầm là cô vẫn chưa ký công ty quản lý phải không?” Giọng nói của Vu đạo hơi chần chừ.

“Đúng vậy.”

“Là như thế này, có một người đại diện thông qua một người bạn cũ đã quen biết nhiều năm tìm đến tôi, muốn thông tin liên hệ của cô, năng lực cùng với nhân phẩm của đối phương cũng không tệ lắm.”

“Cô xem thử, nếu như cô tưởng tiếp tục phát triển ở trong giới thì tôi sẽ đưa thông tin liên hệ của cô cho người đó, cô thử bàn bạc với cô ấy xem, còn nếu cô không muốn thì tôi coi như không có việc này, cô thấy thế nào?”