Chương 42: Chuyển biến rõ ràng

Anh còn cố tình dành thời gian nói sự việc lần này ở đoàn phim của Trình Thất cho ba mẹ biết.

Vốn dĩ nghe được Trình Thất lại gặp được buôn ma túy, không chỉ mẹ Trình, ngay cả ba Trình đều hận không thể trực tiếp đặt vé máy bay bay đến Hoành Điếm.

Nhưng cũng may Trình Niên giải thích một hồi lâu sau cũng rốt cuộc làm cho hai người biết được, cũng không phải là Trình Thất gặp được chuyện không tốt, mà hoàn toàn ngược lại.

Tự thân cô giúp đỡ cảnh sát bắt được hai người kia.

Mặc dù sau đó ba Trình đã trực tiếp liên hệ vị cục trưởng tiếp nhận vụ án này, cũng hiểu biết cụ thể mọi chuyện, cộng thêm Trình Niên cũng tận lực bảo đảm.

Nhưng bởi vì ba Trình cùng mẹ Trình vẫn chưa gặp được Trình Thất, nên hai người vẫn như cũ rất lo lắng tình huống của Trình Thất.

Cũng may lúc này Trình Thất đã xác định thời gian về nhà, Trình Niên cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu như đoàn phim lại không thả người, ở phía ba mẹ bên này, anh cũng sắp không thuyết phục được đâu.

Sau khi nói rõ tình huống uống cho Uông Oánh, Trình Thất trực tiếp đóng gói hàng lý của hai người gửi chuyển phát nhanh về đến nhà, mà cô thì một thân quần áo nhẹ nhàng ra trận.

Mới vừa xuống máy bay, Trình Thất còn chưa kịp về nhà thì đã bị mẹ Trình cùng với Trình Niên mang đến bệnh viện.

Vẫn là vị bác sĩ tâm lý kia, bởi vì đã nói tình huống của Trình Thất trước đó, cho nên từ lúc Trình Thất bước vào phòng khám đến giờ, vị bác sĩ tâm lý này vẫn luôn quan sát tình huống của Trình Thất.

Kỳ thật còn chưa nghe bác sĩ nói gì, nhưng nói thật, vào giờ phút này, tâm tình của mẹ Trình rất tốt.

Không có một người mẹ nào là không hiểu biết con của mình cả, mỗi một biến hóa nhỏ nhất của con, thân là người mẹ thường thường đều có thể cảm nhận được đầu tiên.

Cho nên từ lúc nhìn thấy Trình Thất ở sân bay thì mẹ Trình cũng đã phát hiện được biến hóa của Trình Thất.

Ở chỗ sâu trong đáy mắt có độ ấm, khi nhìn chính mình cùng Trình Niên cũng sẽ có cảm xúc dao động.

Mặc dù không chủ động, nhân lại đối với chính mình có động tác thân mật, tiếp xúc tứ chị.

Cũng sẽ không giống như trước đây, mặc dù cô cực lực che giấu nhưng bà vẫn có thể cảm nhận được sự kháng cự.

Mà chi tiết mẹ Trình phát hiện, thì làm sao bác sĩ có thể không phát hiện được kia kia chứ, thậm chí ông còn phát hiện càng thêm cụ thể cùng kỹ càng tỉ mỉ.

“Mấy ngày nay Thất Thất đi làm cái gì?” Bác sĩ có chút kinh ngạc hỏi, biến hóa của Trình Thất như thế nào sẽ lớn như vậy?

Hơn nữa khoảng cách lần tái khám trước mới qua không bao lâu a.

“Thất Thất của chúng ta đi đóng phim.”

Nói đến đây, giọng nói của mẹ Trình đều nhẹ nhàng lên, lúc trước chính mình có thể đồng ý Thất Thất đi Hoành Điếm, thật là không còn có quyết định nào chính xác hơn quyết định này.

“Hơn nữa Thất Thất còn chủ động cứu người, cứu một đứa bé nam bị nghẹn đến, còn giúp cảnh sát bắt hai cái người xấu!” Trình mụ mụ dùng một loại giọng nói vô cùng tự hào nói.

Nếu nói bác sĩ chỉ có chút ngoài ý muốn đối với sự thay đổi của Trình Thất trong việc biểu đạt cảm xúc, thì đối với việc Trình Thất chủ động giúp đỡ người khác càng làm cho ông để ý.

“Có thể nói đại khái hai chuyện này cho tôi biết sao?” Bác sĩ lấy bút ra, nhìn về phía Trình Thất, cổ vũ nói.

Trình Thất chỉ là đại khái nói hai việc, cũng không có nói kỹ càng tỉ mỉ, rốt cuộc ở trong mắt của cô, kỳ thật hai việc này đều có sự trùng hợp nhất định.

Vừa lúc lúc đó cô vừa mới xuyên qua thế giới trong sách nên cộng tình, lại vừa lúc đυ.ng phải trạng huống tương tự, nên ngay lúc đó cô mới làm ra hành động như vậy.

Mà Trình Thất lại không biết, việc cô nhẹ nhàng bâng quơ miêu tả như vậy mới càng làm cho bác sĩ kinh ngạc hơn.

Bởi vì trong dĩ vãng, mỗi lần tái khám, mặc dù Trình Thất rất phối hợp với bác sĩ, nhưng câu trả lời đều đặc biệt công thức hóa.

Không phải giọng điệu bình tĩnh, mà là nội dung của câu trả lời đều làm cho người khác cảm thấy đang tự do ở ngoài thế giới.

Thật giống như là đang nói một chuyện không hề liên quan đến cô vậy.

Chính là lúc này đây bất đồng, lúc này Trình Thất trả lời vấn đề, thế nhưng lại mang theo cảm tính cá nhân của chính mình ở trong đó.

Chuyện này đối với một người bệnh bị rối loạn nhân cách mà nói, quả thật là một chuyện tốt.

“Xem tình huống trước mắt, Thất Thất đúng đã là cải thiện, nhưng là chúng ta vẫn muốn khoa học mà thí nghiệm một chút, bà xem?” Nói xong, bác sĩ nhìn về phía mẹ Trình.

“Được được!” Nghe được bác sĩ nói, mẹ Trình lập tức kích động đứng lên, lôi kéo Trình Niên đi ra ngoài.

“Mẹ? Thất Thất còn ở bên trong kìa!” Tự nhiên lại bị lôi ra khỏi phòng, Trình Niên muốn lại lần nữa đi vào phòng khám.

“Thất Thất muốn ở bên trong làm thí nghiệm tâm lý, con phá cái gì!” Tuy rằng là răn dạy, nhưng ngữ điệu của mẹ Trình lại vẫn như cũ mang theo vui sướиɠ.

Nửa giờ sau, cửa phòng khám bị người mở ra từ bên trong, “Hai vị, thí nghiệm kết thúc, có thể vào rồi.”

Hai người bọn họ vội vàng bước nhanh đi vào, bác sĩ tháo khẩu trang xuống, giọng nói cũng mang theo một tia vui sướиɠ, “Chúc mừng, tình huống của Thất Thất xác thật có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp rất rõ ràng.”