Chương 35: Thứ không nên đυ.ng vào

Lúc này Văn Phỉ tựa hồ lại nghe được một câu ‘triple kill’

Ân, vẫn là truyền ra từ phía đối diện.

Anh lại thua nữa rồi.

“Không tệ nha, tiểu tử cậu!” Đại Lập Hâm cũng không có nhận ra thân phận của Chu Soái, vui sướиɠ nói.

Đối với Trình Thất đã sinh ra nhất định tín nhiệm, nên khi nghe được Trình Thất nhắc nhở, Đại Lập Hâm đúng là không dám trực tiếp lục soát người, e sợ người này nhân cơ hội mà phản kháng, cũng may còng tay của Chu Soái giúp anh giải quyết việc lửa sém lông mày này.

Trình Thấy không thể hiểu được lại bị kêu thành ‘Thất tỷ’, đối với Chu Soái gật đầu, “Cảm ơn, cậu đưa còng tay cho anh ấy đi.”

“Được.” Chu Soái vào giờ phút này vô cùng sùng bái Trình Thất, lập tức gật đầu, sau đó tiến về phía trước đưa còng tay về hướng Đại Lập Hâm.

Bởi vì muốn nhận lấy còng tay, Đại Lập Hâm buông một bàn tay ra, nghiêng người chuẩn bị nhận lấy.

Kết quả ngay trong chớp nhoáng này, trong mắt tên đàn ông bị anh bắt lấy này loé lên hung quang, dùng sức đánh về phía sau một cái.

Mặc dù bị đánh rất đau, đặc biệt là cánh tay đang nắm giữ lấy đối phương, nhưng Đại Lập Hâm vẫn cố gắng bắt giữ lấy đối phương không dám buông tay, anh nhưng không quên việc Trình Thất nói hắn ta có khả năng có vũ khí.

Chính là cho dù anh đã rất cố gắng không buông tay, nhưng đối phương vẫn tránh thoát được, một bàn tay nhanh chóng móc một khẩu súng từ trong lòng ngực ra, trực tiếp nhắm ngay Chu Soái đang đi đến đưa còng tay.

Mặc dù miêu tả ra rất rườm rà, nhưng đây chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt mà thôi.

Cho nên đợi đến khi Chu Soái ý thức được chính mình đang bị người khác chĩa súng vào cũng chưa kịp sợ hãi, thì đã phát hiện được một cái chân dài mang ủng ngắn màu đen đột nhiên nghiêng nghiêng từ bên cạnh đá lại đây.

Cùng lúc đó một tiếng kêu rên ‘Rắc’ vang lên, một giây trước còn chuẩn bị ngược gió phiên bàn, giây sau đã bị người đá cho một chân nam nhân, bị rớt vũ khí duy nhất không nói, tựa hồ như cánh tay còn bị trật khớp.

Trình Thất bình tĩnh mà thu hồi chân lại, nhìn về phía Đại Lập Hâm gật đầu, một tay khác thì lại vô cùng ổn định mà giữ chặt người đàn ông vừa mới bị lục soát ra ma túy.

Vốn dĩ tên đàn ông đó thấy đồng bọn phản kháng cũng chuẩn bị làm gì đó cũng lập tức ngoan ngoãn, e sợ cho Trình Thất hiểu lầm cũng cho hắn một chân.

Đến lúc này, mọi người đang vây xem cho dù có vô ý như thế nào cũng đều có thể phát hiện ra, tình huống này cũng không phải là đang đóng phim, Cho nên đợi đến khi thấy tội phạm móc súng ra tất cả đều hoảng sợ.

Nói đến cùng đây cũng là súng nha, nói không chừng viên đạn bắn ra trúng ai thì nói làm sao bây giờ.

Mọi người còn chưa kịp thét chói tai hoặc là chạy trốn thì mọi chuyện cũng đã kết thúc.

Phản ứng của bọn học vô cùng nhất trí, đầu tiên là quay đầu nhìn về phía Trình Thất dường như không có việc gì, lại cúi đầu nhìn xem khẩu súng rớt trên mặt đất đang theo quán tính mà trượt nha trượt, cuối cùng ngừng ở nơi đứng của nhân viên đoàn phim.

Cũng không nói nói là tại sao, vốn rằng Văn Phỉ còn có chút sợ hãi, nhưng lúc này thắng bại dục đột nhiên trỗi dậy, anh cúi đầu nhặt lên cây súng, ngay lúc mọi người còn đang ngơ ngác, có người còn vô ý thức lùi về phía sau một bước thì đã dùng ngón tay ấn xuống khóa băng đạn, ngay trong nháy mắt băng đang rơi xuống thì đưa tay chụp lấy băng đạn.

Vu đạo thấy vậy, theo bản năng thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngày nào cũng kí©h thí©ɧ hết, đang đóng phim thì diễn viên đột nhiên bãi công không nói, lúc này lại vừa bắt người vừa ma túy, bây giờ còn toát ra súng lục nữa, ông có chút tiếp thu không nổi nha.

Đại Lập Hâm nhìn thấy băng đạn đã được lấy ra thì cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu như đối phương mà thực hiện được thì anh đã có thể thật sự gặp rắc rối rồi.

Đại Lập Hâm gật đầu cảm ơn Văn Phỉ, sau đó nghiêm túc cảm ơn Trình Thất.

Văn Phỉ sau khi đầu óc nóng lên cũng ngẫm lại mà sợ, nhìn khẩu súng trên tay có chút đau đầu, như thế nào khi nãy anh lại đầu óc nóng lên mà nhặt thứ này đâu, đây lại không phải đọa cụ của đoàn phim.

Còn tháo băng đạn nữa chứ, nhưng xem anh lại quá trâu bỏ mất rồi.

Chu Soái nguyên bản còn có chút chân mềm mà ngồi dưới đất cũng cảm thấy chính mình có thể, tuyệt đối không thể túng, rốt cuộc ‘đối thủ’ còn có thể nhặt súng lên đâu.

Nam nhân đã không có vụ khí, một bàn tay còn bị phế đi tự nhiên không thể làm làm chuyện sóng gió gì khác, chờ Đại Lập Hâm lục soát xong thì xe cảnh sát cũng đến rồi.

Sau khi hỏi rõ tình huống, cảnh sát vốn cho rằng chỉ giải quyết mâu thuẫn nhỏ cũng hơi ngốc một chút.

Đến, trừ bỏ hai tên bị nghi ngờ có liên quan đến buôn lậu ma túy còn cầm theo vũ khí cấm ở ngoài, Trình Thất, Đại Lập Hâm, Văn Phỉ, Chu Soái cùng những người có liên quan đều bị mang đi.

Đương nhiên, người trước là bị bắt, còn người sau là bị mời đi để lấy lời khai.

Đương nhiên, Phó đạo không yên tâm cháu ngoại nhà mình cũng đi theo, mà Vu đạo ngẫm nghĩ cũng đi theo, rốt cuộc ở hiện trường nhiều người như vậy, mà đoàn phim nhà mình lập tức lại bị mang đi ba người diễn viên cùng một người chỉ đạo võ thuật, như vậy chỉ cần tùy tiện lộ ra một chút giả tin tức, bộ phim này của bọn họ cũng đừng nghĩ yên lành mà tiếp tục quay chụp.

Cũng giống như Vu đạo nghĩ vậy, mọi người mới ngồi trên xe cảnh sát không bao lâu, trên mạng liền truyền ra tin tức Văn Phỉ - nghệ sĩ đang nổi, lưu lượng tiểu sinh bị bắt, hư hư thực thực chơi thuốc.

Trong lúc nhất thời dư luận một mảnh ồ lên, phải biết rằng, hiện tại Văn Phỉ chính là một trong những nghệ sĩ có lưu lượng nổi nhất, fan trung thành vô số, nhưng đồng dạng, đối thủ cùng với anti-fan cũng không ít.

Cho nên vừa nhìn thấy tin tức ‘Văn Phỉ hư hư thực thực chơi thuốc’ này sau, không chỉ anti-fan bắt đầu ngốc nghếch mà còn có mấy người nghệ sĩ kia, gấp gáp thuê thủy quân cùng đi theo làm rối, rốt cuộc tài nguyên ở trong giới cũng chỉ có nhiêu đó, có người ngã xuống thì mới có người đi lên sao.

Mà người đại diện cùng với công ty quản lý của Văn Phỉ cũng trước tiên mà phát hiện chuyện không đúng, vội vàng liên hệ với Văn Phỉ, kết quả nhận điện thoại lại là trợ lý đang ngồi ở sau xe.

Chờ đến khi đã rõ ràng mọi chuyện sau, công ty quản lý cùng với người đại diện cũng bình tĩnh lại, nghệ sĩ đều vô cùng sợ hãi liên lụy đến hai chữ ‘ma túy’, nhưng tình huống hiện tại lại hoàn toàn tương phản được không, tin tưởng đợi đến khi chân tướng được phát ra, nghệ sĩ nhà bọn họ nhất định sẽ hấp dẫn thêm một đám fans.

Công ty quản lý bên này không vội vàng mà làm sáng tỏ cũng khiến cho một ít người đối diện đang quan vọng cũng trở nên ngo ngoe rục rịch lên, chẳng lẽ thật sự là Văn Phỉ tự tìm đường chết, đυ.ng vào thứ không nên đυ.ng vào nên bị công ty từ bỏ?