Chương 26: Bổ sung

“Rõ!” Thành tử cúi đầu trả lời.

Bảy tám phút sau, Văn Phỉ mặt vô biểu tình đi ra, ngữ điệu lãnh đạm nói, “Ngượng ngùng quấy rầy, cảm ơn các vị hợp tác.”

Thành Tử khó chịu muốn nói gì đó, chỉ là không biết nhớ tới cái gì, cuối cùng vẫn là bỏ qua.

Không biết khi nào Trình Thất đã đi vào bên trong quầy bar, đem vừa mới tự tay điều chế rượu đẩy về hướng Văn Phỉ, “Tới một ly?”

“Không cần, cảm ơn.” Văn Phỉ trực tiếp cự tuyệt, không ngừng bước chân đi ra ngoài.

Trình Thất không sao cả đem rượu thu trở về, đầu ngón tay dọc theo miệng ly vuốt hai vòng, cho đến khi tiếng mở cửa vang lên, lúc này mới xoay người đổ bỏ ly rượu, sau đó tùy tay đem ly rượu ném vào sọt rác.

“Tôi đi nghỉ ngơi một chút, có chuyện gì thì Thành Tử cậu tự xem xét giải quyết.” Âm thanh dặn dò của Trình Thất cùng với tiếng pha lê vỡ vụn cùng nhau vang lên.

“Vâng, Ngọc tỷ!” Thành Tử ©υиɠ kính cúi đầu, đáy mắt hiện lên cuồng nhiệt cùng sùng bái.

Khi bóng dáng của Trình Thất biến mất ở sau lầu hai, Vu đạo mới vừa lòng kêu ngừng.

“Cảm ơn tiền bối, các vị tiền bối vất vả!” Văn Phỉ vội vàng đi xung quanh khom lưng cảm ơn tất cả những vị nhân viên có mặt tại đây.

Trình Thất chần chờ một chút, có chút không quen gật đầu nói cảm ơn với những người xung quanh sau đó mới đi về phía một góc.

Văn Phỉ nhìn bóng dáng Trình Thất, lời cảm ơn sắp thốt ra khỏi miệng cũng phải mạnh mẽ mà nghẹn trở về, cúi đầu nhìn lòng bàn tay của chính mình, anh biết vừa rồi nếu không phải nhờ có Trình Thất thì có khả năng anh đã bị NG rồi.

Có lẽ, đóng phim cũng không phải khó khăn như vậy, chỉ là anh còn cần thời gian tới thích ứng.

“Yêu cầu lại chụp một lần nữa sao?” Trợ lý đạo diễn nhẹ giọng dò hỏi Vu đạo.

Đang xem lại tất cả các màn ảnh hồi phóng, Vu đạo vừa lòng lắc đầu, “Không cần, đã thực hoàn mỹ.”

Vu đạo lòng tràn đầy vui mừng lấy ra di động, lách cách lách cách mà gõ một đống chữ sau đó click gửi đi.

Ở một đoàn phim khác, Trần đạo nguyên bản đang uống nước, nghe được chuông thông báo của Wechat vang lên, sắc mặt trong nháy mắt đơ lại, vẻ mặt đau khổ cầm di động lên, nữa, lại tới nữa rồi.

Làm sao bây giờ? Ông hối hận đã đem Trình Thất giới thiệu đi qua.

Không phải trong giới mọi người đều nói Vu đạo vô cùng lãnh khốc vô tình, đặc biệt là lúc ở phim trường, quả thực là biến thân thành đại ma vương sao?

Ông còn tưởng rằng tên này trở thành đạo diễn lúc sau, tật xấu lảm nhảm lúc đi học đã biến mất rồi chứ, như thế nào đến bây giờ còn chưa có sửa lại đâu!

( Vu đạo: Tôi không cần mặt mũi à? Trước mặt người ngoài khi, đương nhiên tôi phải chú ý thân phận cùng hình tượng sao. )

Thực nhanh, Trình Thất đã cùng phó đạo diễn còn có mấy người quay phim đi vào lều quay chụp bổ sung những cảnh trước đây của nữ diễn viên kia.

Bởi vì không có khả năng kêu tất cả những diễn viên phụ cùng chính quay trở lại để quay chụp một lần nữa, nên cảnh diễn Dương Liễu đã quay chụp rồi, Trình Thất cũng chỉ có thể tự mình một người quay chụp bổ sung, hoặc là diễn cùng với diễn viên thế thân mặc quần áo màu đen mà thôi.

Nguyên bản Vu đạo vẫn là thực lo lắng về hiệu quả nếu quay như vậy, nhưng nếu đều kêu tất cả diễn viên quay trở lại cùng với lại tê sân chụp một lần nữa càng khó khăn hơn một ít, lại bởi vì đã biết được thực lực của Trình Thất, cho nên Vu đạo đã rất yên tâm giao cho phó đạo diễn nhiệm vụ này, còn ông thì tiếp tục tọa trấn ở tổ A bên này.

Dùng thời gian gần hai ngày, Trình Thất chụp xong hết tất cả những cảnh quay yêu cầu bổ xung, vô cùng hiệu suất mà đuổi kịp tiến độ của đoàn phịm.

Mà từ thái độ của phó đạo diễn cùng với nhân viên của tổ B đối với Trình Thất, cũng có thể phát hiện được mọi người đối với biểu hiện Trình Thất vừa lòng bao nhiêu.

Xác nhận được rằng tất cả các cảnh diễn yêu cầu bổ sung đều quay chụp xong sau, phó đạo diễn vừa lòng đối Trình Thất vẫy vẫy tay “Thất Thất a, tất cả nhiệm vụ chúng ta đều đã hoàn thành trong hôm nay, cô đi về nghỉ ngơi một chút đi, một hồi nữa tôi sẽ kêu nhân viên đưa quay chụp biểu mới nhất qua cho cô.”

Nói đến đây, phó đạo diễn gõ đầu một cái, “Đúng rồi, Thất Thất, cô đang ở phòng nào?”

“Tôi ở tại ×××.” Vốn dĩ tưởng nói trực tiếp gửi WeChat hoặc là bưu kiện cho chính mình, Trình Thất đáp.

“?!”Nguyên bản đang cùng với Trình Thất đi ra ngoài, phó đạo diễn kinh ngạc nhìn về phía Trình Thất, “Thất Thất, cô không ở tại khách sạn mà đoàn phim thuê sao?”

Trình Thất lần đầu tiên nghe nói diễn viên của đoàn phim đều là thống nhất ở tại khách sạn do đoàn phim thuê, mờ mịt lắc đầu.

Nhìn phó đạo diễn đột nhiên gọi điện thoại cho quản lý sinh hoạt, Trình Thất há miệng thở dốc muốn nói không cần, nơi hiện tại cô đang ở cũng khá tốt.