Chương 20: Diễn thử

Sau khi cúp máy, Trình Thất nhìn địa chỉ mà Trần đạo gửi lại đây, phát hiện cách chính mình không phải rất xa nên ngay lập tức ăn xong bánh bao còn dư lại, trực tiếp đứng dậy đi qua bên kia.

“Cô là diễn viên lão Trần giới thiệu lại đây sao?” Đạo diễn đang bởi vì diễn viên đã quay chụp được một nửa dợt nhiên bỏ gánh giữa đường mà nổi nóng, thấy được Trình Thất liền trên dưới đánh giá cô một chút, hỏi.

“Đúng vậy.” Trình Thất gật đầu, nhìn thẳng đạo diễn trả lời.

Chú ý tới Trình Thất không có ở phim trường nhìn đông nhìn tây, đạo diễn miễn cưỡng vừa lòng chút, nhìn dáng vẻ là cái hiểu quy củ.

Đầu tiên đạo diễn ý bảo vài vị diễn viên nghỉ ngơi trước một hồi, sau đó tùy tay cầm lấy kịch bản đang đặt ở một bên, lật đến một cảnh ở trong đó, “Đoạn này, cho cô năm phút, lát nữa diễn cho tôi xem thử.”

Trình Thất tiến lên trước một bước nhận lấy kịch bản, “Tốt.”

Nhìn thấy đạo diễn đang nói chuyện với Trình Thất, bất luận là diễn viên đang đóng phim hay là nhân viên công tác ở hiện trường toàn bộ đều an tĩnh lại theo bản năng, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Trình Thất đang cúi đầu xem kịch bản.

“Đây là ai nha?”

“Không biết, hẳn là không phải thực nổi danh đi, nghe nói là bạn của đạo diễn Vu giới thiệu lại đây.”

“Vị này đáng tin cậy sao? Cảm giác như là người mới vậy, chiều ngang nhân vật này thật sự rất lớn nha, hơn nữa chúng ta cũng đã quay chụp được một nửa rồi, nếu đổi diễn viên là phải tự một người quay chụp bổ sung nhanha, nếu là người mới sẽ rất khó diễn tốt đi?”

“Xem điều kiện ngoại hình vẫn là có thể đi?”

“Chính là bởi vì như vậy tôi mới hoài nghi nha, có loại điều kiện này mà lại có kỹ thuật diễn thì chúng ta không có khả năng không nghe nói được.”

“Mặc kệ đi, dù sao một hồi diễn thử sẽ biết, cùng lắm thì xóa suất diễn của nhân vật này thôi.”

“Thiệt hay giả? Nếu thật muốn xóa suất diễn của nhân vật này, kia nhân vật khác……”

“Nghĩ cái gì đâu, chuyện này cùng chúng ta có quan hệ sao? Hiện tại đau đầu nhất hẳn là nam phụ hai nha, bị diễn viên trước đó làm như vậy, ân, đổi lại là tôi, đều sẽ đối với nhân vật này có bóng ma.”

“Khụ khụ……”

“A, nghỉ ngơi nghỉ ngơi, chúng ta tranh thủ hiện tại nghỉ ngơi một chút đi.”

Vừa mới đi vào lều Văn Phỉ bước chân ngừng một chút.

“Làm sao vậy, ca?” Theo ở phía sau trợ lý vội vàng hỏi.

“Không có gì, đứng trước mặt đạo diễn là ai?” Thực nhanh Văn Phỉ liền chú ý đến gương mặt xa lạ đang đứng trong phim trường.

“Hẳn là diễn viên tới diễn thử đi, em nghe tiểu Võ nói bạn của đạo diễn Vu giới thiệu diễn viên mới lại đây.” Trợ lý có chút do dự trả lời.

Đợi nửa ngày tiểu trợ lý cũng không có nghe được nhà mình nghệ sĩ tiếp tục nói chuyện, do dự một chút vẫn là đề nghị nói, “Ca, anh không sao chứ? Yêu cầu em nói với Phương tỷ một tiếng sao? Làm chị ấy cùng đạo diễn nói một chút, có thể hay không đem nhân vật này xóa rớt.”

“Không cần.”

“Chính là……”

“Được rồi, anh ngủ một chút, một hồi đến lượt anh diễn cậu kêu anh.”

“…… Được rồi.”

Trình Thất hoàn toàn không biết được, bởi vì cô xuất hiện mà gợi lên phong ba trong đoàn phim, từ thế giới trong sách trở về, tâm tình của Trình Thất có chút phức tạp mà sờ một góc tờ kịch bản, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía đạo diễn, hít sâu một hơi, “Đạo diễn, có thể.”

Nhìn thời gian, đạo diễn nhíu mày, “Cô đã chuẩn bị tốt?”

“Uhm!” Trình Thất gật đầu.

“Được, trực tiếp bắt đầu đi!” Vu đạo kỳ thật là có chút không vui, đáy lòng nghĩ quay đầu lại phải gọi điện cho lão Trần, giới thiệu diễn viên có kỹ thuật diễn hay không ông không biết, nhưng mà tính tỉnh quá nóng nảy, lúc này mới qua bao lâu nha.

Ngay khi Vu đạo nói bắt đầu, giây tiếp theo, nguyên bản trên mặt Trình Thất không có biểu tình nào bỗng dưng lại hơi nhếch khóe miệng lên, mí mắt hơi hơi rũ xuống, lười biếng nhìn chằm chằm tay của chính mình,

ngón tay bên tay phải nhẹ nhàng vuốt ve ngón trỏ bên tay trái, ngay sau đó lười biếng mà nhìn về một bên sườn ở phía trước, “U, vị này tiểu, cảnh sát tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?”

Chữ ‘tiểu’ hơi hơi dừng lại một chút kia lại mang theo một một chút vui vẻ cùng trêu chọc, quả nhiên là vô hạn phong tình, lại có một chút không chút để ý, thật giống như là lông chim nhẹ nhàng phất quá đầu quả tim của người nghe vậy.

Thân thể Vu đạo đọt nhiên ngồi thẳng lên, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm vào Trình Thất đã thay đổi giống như là một người khác vậy.

Tiểu trợ lý đang dự định dù cho thế nào đi chăng nữa cũng phải gọi điện cho người đại diện Phương tỷ nhìn thấy cũng choáng váng, vị diễn viên mới tới này kỹ thuật diễn cũng quá…, cùng nữ diễn viên trước đây hoàn toàn không cùng một cấp bậc nha.

Lúc này tiểu trợ lý cũng không có chú ý tới, hắn cho rằng Văn Phỉ còn đang ngủ đã sớm mở mắt.

“Ha hả ~” tựa hồ là người trước mặt nói cái gì buồn cười giống nhau, Trình Thất nghiêng đầu cười khẽ một chút, sau đó liền nâng tay về phía sau ý bảo một chút, “Được thôi, nếu công bộc nhân dân của chúng ta đều nói như vậy, tỷ tỷ tôi đây liền cho cậu mặt mũi, thỉnh đi, vị này tiểu, cảnh sát tiên sinh.”