Xuyên qua thời không, trở về cổ đại, mang một thân phận mới ở thời nhà Lương.
Lúc này tôi 18 tuổi, là một nữ thừa tướng, tên của nguyên chủ và tôi đều y nhau. Tức Mặc Tĩnh.
Tôi có một hệ thống bên người, và nếu muốn quay về thế giới hiện đại của mình, chỉ có cái chết.
Tôi phải tự sát mới có thể trở lại, nhưng tôi chỉ có thời hạn hai tháng để làm điều đó.
Nếu hai tháng sau tôi không chết, tôi chỉ có thể vĩnh viễn ở lại Đại Lương.
Để đạt được mục đích này, tôi đã thử ném mình xuống hồ, uống thuốc, đập đầu vào tường, cắn lưỡi, treo cổ trên cành cây phía đông nam, v.v.
Sau nửa tháng nỗ lực không ngừng, cuối cùng tôi cũng tìm ra vấn đề, hệ thống chết tiệt này có chức năng chống tự sát, tôi không thể tự sát nhưng người khác có thể gϊếŧ tôi.
Chỉ là thân phận tôi cao quý quá, đại đa số người không ai dám kề dao vào cổ tôi.
Nhưng có một người nhất định dám gϊếŧ tôi, chính là bệ hạ mới hai mươi tuổi, lên ngôi được ba tháng - Chử Sư Vực!
Vì vậy, dựa trên triết lý tìm đến cái chết “Chỉ cần cô chết được, cô sẽ có thể đầu thai sớm”, tôi bắt đầu gây rắc rối cho Chử Sư Vực.